Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 704

Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:21:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giọng ngọc tinh thản nhiên, vẻ nhiều nữa.

Khương Dư Dư , một lúc bỗng : "Cô vốn là ngọc linh, rõ linh khí trong ngọc truyền đời khác với ngọc thường, nhưng cô con , đặc biệt là những nghề sáng tạo, cũng linh khí ?"

Khương Dư Dư thấy cô về phía , tiếp tục : "Linh khí nghệ nhân bình thường gọi là cảm hứng, nhưng linh khí của một tự nhiên mà mất . Khi cô và họ Niên hợp tác, chẳng lẽ từng nghĩ rằng, ngoài việc hấp thu linh khí từ ngọc, lẽ tên đó còn thể hút cả linh khí từ nghệ nhân ?"

Lời dứt, ngọc tinh vốn buông xuôi vì yếu ớt bỗng run rẩy đồng tử.

Sau đó, trong đáy mắt cô dần dâng lên sự chấn động khó tin.

"Không, thể nào..."

Giọng cô run rẩy, linh thể ngày càng thêm mong manh.

Nếu đúng như Khương Dư Dư , thì việc chủ nhân của tự sát chẳng là do...

 

"Cô lừa !"

đỏ mắt căm hận Khương Dư Dư: "Cô chỉ phản bội ngài Niên nên mới những điều đó..."

"Tin tùy cô."

Khương Dư Dư : " một điều thể chắc chắn với cô."

Ngọc tinh tưởng cô sắp gì đó để khiêu khích, nhưng nhẹ nhàng: "Cô từng là đồ giả, nhưng thể cô quên một điều... Trên thế gian hai chiếc lá giống hệt , tương tự, cũng tin rằng hai cây bắp cải ngọc giống hệt . Thay vì cô là một bản , tin rằng cô là tác phẩm cuối cùng mà đó tạo khi mất linh khí, là tác phẩm mang linh hồn thật sự của ."

Nếu , cô thể giải thích tại một món đồ giả thể thuận lợi thành tinh như , mà dính một chút tà khí nào.

Ngọc tinh lặng lẽ xong thì sững sờ tại chỗ.

Trong đầu cô chợt hiện lên ánh mắt dịu dàng kỳ lạ mà đàn ông đó dành cho cô khi tự sát.

luôn nghĩ phá hủy là vì chỉ là một món đồ giả quan trọng.

nếu thì ?

Nếu đúng như Khương Dư Dư , cô thực sự là tác phẩm cuối cùng mang linh hồn mà đó để đời...

Thì những chuyện cô giúp ngài Niên ...

Anh ... sẽ giận lắm nhỉ?

Nước mắt cô kìm trào khỏi khóe mắt, ngọc tinh run rẩy, giây tiếp theo bật nức nở.

"Hu hu hu..."

nấc lên như một đứa trẻ, thút thít, dừng .

nghĩ, nếu đó còn sống, nhất định sẽ thất vọng về cô .

thật sự sai .

Chủ nhân...

sai .

Có lẽ là vì tiếng đau đớn khi sự thật tiêu hao tia thần trí cuối cùng của ngọc tinh, linh quang quanh yếu ớt của ngọc tinh chợt lóe lên, cô trở về bản thể là một cây bắp cải ngọc.

Không giống như tưởng tượng, cây bắp cải ngọc chỉ lớn cỡ bàn tay, lúc rõ ràng thiếu mất một chiếc lá.

Nhìn kỹ thì dường như còn gặm mất.

Phần còn rõ ràng mới vô tình dính dòng nước đen do sương đen hóa thành, chiếc lá vốn trắng ngọc nay mơ hồ nhuốm đen.

Tiếng Khương Hãn tỉnh , mở mắt thấy cảnh sống biến thành bắp cải, vô thức trợn tròn mắt.

"Đây... đây chính là cây bắp cải đó ?"

Khương Dư Dư liếc , gật đầu, lấy một lá bùa, dán lên cây bắp cải ngọc. Sau đó cô nhanh chóng kết ấn, giúp cô xua chút oán khí còn sót .

Khương Hãn hành động của cô, cau mày: "Ngọc tinh , em còn cứu cô ?"

Khương Dư Dư để ý đến , tiếp tục tụng chú.

Khương Hãn hậm hực rụt đầu , phòng khách mắt như đ.á.n.h bom, lắc đầu tặc lưỡi.

Cậu cúi đầu thấy miếng ngọc Tỳ Hưu nhà vẫn đang yên . Không là ảo giác , cảm thấy miếng ngọc dường như lớn lên một chút.

Miếng Tỳ Hưu đang hướng mặt về phía ngọc tinh, lúc trông như đang dán mắt cây bắp cải ngọc , vô thức giơ tay che mắt nó .

"Đừng ăn cái , ngọc đen ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-704.html.]

Ngọc tinh: ...

cảm ơn nha. ...

Khi ngọc tinh hồi phục thì là hai ngày .

Lúc đó bản thể của cô đang bàn việc của Khương Dư Dư, một trận pháp nhỏ giúp hồi phục linh khí mất.

Ngọc tinh mơ hồ , nhịn mà hỏi Khương Dư Dư: "Tại cô vẫn cứu ?"

Bản thể của cô tổn hại, linh khí cạn kiệt, cứ để cô biến thành một cây bắp cải ngọc bình thường chẳng hơn ?

Khương Dư Dư đang mài một viên ngọc châu, lúc thấy cô ngưng tụ linh thể, chỉ liếc mắt một cái: "Chuyện giữa cô và đàn ông họ Niên đó, còn hỏi xong."

 

"Không hết ?"

Ngọc tinh lầm bầm một câu, nhớ đến những lời Khương Dư Dư khi cô hóa về bản thể, nhịn mà mắt đỏ hoe.

nhanh, cô dụi mắt, dứt khoát với Khương Dư Dư: "Về chuyện của đó thì cũng nhiều. Ngoài việc bắt chép hàng giả để đ.á.n.h cắp linh khí từ những món thật, ngài Niên còn luôn tìm kiếm một vật gì đó. từng lén đó gọi điện thoại, là... liên quan đến dị thế gì đó."

Nghe đến hai chữ "dị thế", động tác trong tay Khương Dư Dư bỗng khựng .

Cô cuối cùng cũng đặt đồ trong tay xuống, về phía ngọc tinh.

"Là vật gì?"

" cũng rõ, nhưng chắc chắn là một món cổ khí nào đó."

Nghe , Khương Dư Dư trầm ngâm, chẳng lẽ tổ chức sương đen cũng đang tìm manh mối về dị thế?

Họ bao nhiêu ?

Đang suy nghĩ, thấy ngọc tinh do dự : "Thật nghi ngờ đó tiếp cận là vì cho rằng từng tiếp xúc với món cổ khí đó. Người đó từng tò mò tại thể thành tinh trong thời gian ngắn như , nhưng với đó vì sợ lợi dụng xong sẽ hút luôn linh khí..."

"Vậy tức là cô thực sự từng tiếp xúc với vật mà tên đó ?"

Ngọc tinh thấy cô hứng thú, nghĩ một lát, như hạ quyết tâm: "Nếu cho cô, cô thể bảo vệ ?"

Chuyện cô thành tinh như thế nào đến cả đàn ông cũng từng kể.

Có lẽ là vì những lời Khương Dư Dư từng với cô , cũng thể là vì cô nhân lúc yếu ớt mà để con Tỳ Hưu ăn luôn , thậm chí... còn giúp dưỡng ngọc hồn... Ngọc tinh cảm thấy, so với đàn ông , Khương Dư Dư mắt đáng tin hơn nhiều.

Thực tế là, ngoài việc tin tưởng Khương Dư Dư, cô còn con đường nào khác để .

Hiện giờ cô quá yếu.

Bản thể tổn thương, hồi phục , cô chỉ thể nhờ đến một .

Người đó... là một ngọc tinh khác.

Khương Dư Dư ngọc tinh mắt, lập tức đồng ý.

chắc đây là bẫy do ngọc tinh và gã họ Niên giăng .

cứu cô , cô cũng thể đảm bảo đối phương sẽ đổi .

Nghĩ đến đây, Khương Dư Dư lấy một lá bùa thật, dán lên bản thể của cô : "Cô hãy lặp những gì ."

Ngọc tinh: ...

còn nghi ngờ ???

Một cảm giác tức giận vô cớ trỗi dậy.

ở cửa , cô chỉ thể theo.

Cô lặp lời , thậm chí còn chi tiết hơn lúc .

Khương Dư Dư xác nhận tính chân thật trong lời của cô , mới gật đầu, chuẩn lên tiếng đồng ý thì đột nhiên điện thoại bàn vang lên.

tên gọi, nhấc máy, lập tức cau mày: "Anh Kiều Tự mất tích ?"...

Đêm nay, sương mù dày đặc.

Nửa tiếng , một làn sương đen hòa lẫn màn sương giá, len lỏi nhà giam của Cục An ninh Đặc biệt thành phố Hải Thị.

Nơi sương đen qua, tất cả bùa chú và trận pháp giam giữ đều hóa thành nước đen.

Kiều Tự đang trong mộng như cảm nhận điều gì. Cậu dậy, mặt cảm xúc về phía .

 

 

Loading...