Chuyến , Chử Bắc Hạc cũng tới cùng.
Thế nên, xe để từ một chuyển thành hai chiếc.
Khương Dư Dư dĩ nhiên cùng xe với Chử Bắc Hạc.
Còn Lộc Nam Tinh, Hồ Lệ Chi và bất hóa cốt thì nhét xe còn .
Xe chạy theo hướng chỉ dẫn của ngọc tinh. Khương Dư Dư sang Chử Bắc Hạc bên cạnh, trong đầu nghĩ đến lời mà Tiêu Đồ còn hết.
Lúc đó Chử Bắc Hạc...
Làm ?
"Sao ?"
Câu hỏi trong đầu bất chợt trùng khớp với giọng của Chử Bắc Hạc, kéo Khương Dư Dư về thực tại. Cô nhận đang sang khẽ giọng trầm thấp dễ : "Em cứ mãi."
Rõ ràng chỉ là một câu bình thường, mà qua miệng gì đó là lạ.
Khương Dư Dư luôn giữ bình tĩnh, điều chỉnh tâm trạng xong thì lập tức hỏi thẳng nghi vấn trong lòng: "Tiêu Đồ từng gặp bất hóa cốt, là lúc nào ?"
Từ lúc bất hóa cốt xuất thế đến khi họ ở ký khế ước thành công An Thị, Tiêu Đồ vẫn luôn ở Hải Thị, lẽ thể gặp .
Dù cho gặp thì vì nhắc đến Chử Bắc Hạc?
Mắt Chử Bắc Hạc tối , cô một lúc mới chậm rãi : "Cũng tính là gặp."
Anh giải thích: "Trước đây với em chuyện . Khi các em kẹt ở thôn Lý Gia, từng bảo Tiêu Đồ đưa tới đó. Khi quả thật cảm nhận khí tức của bất hóa cốt ở cách gần."
Khương Dư Dư ngẩn , rõ ràng ngờ chuyện : " lúc đó em thấy hai ."
Chử Bắc Hạc đáp: "Vì lúc bọn tới nơi thì các em giải quyết xong chuyện ở thôn Lý gia. Thế nên đó rời luôn."
Chử Bắc Hạc hẳn là dối, chỉ là hết.
với Khương Dư Dư, đó cũng coi như một lời giải thích .
Chử Bắc Hạc vẫn từng rõ phận của , Khương Dư Dư cũng truy hỏi, liên hệ với việc đó mất liên lạc, cô nghĩ lẽ khi đó là lúc rời cùng Ly Thính.
Sau đó, khi về thì ánh sáng vàng mờ chỉ còn một lớp nhạt.
Mọi chuyện dường như khớp với .
Khương Dư Dư vẫn cảm thấy điều gì đó vẫn đúng.
Cô còn hỏi thêm thì thấy hệ thống rùa đột nhiên chui đầu từ hộp chứa bách vật, chằm chằm cô, âm thanh hệ thống vô cùng lạnh lùng vô tình: [Yêu đương để ! Bây giờ tìm cách mở cánh cổng dị thế Kiều Tự. Cô đừng liên lụy chậm trễ. ]
Chuyện liên quan đến thắng bại giữa nó và Kiều Tự.
Cái tên Khương Dư Dư thật sự quá lười nhác đó.
Khương Dư Dư: ...
Cô chẳng buồn đáp , chỉ im lặng vươn tay, ấn cái đầu rùa trở hộp.
Chiếc xe dừng ở một thị trấn nhỏ ngoại ô Hải Thị một tiếng.
Theo lời của ngọc tinh thì khi chủ nhân của cô tự sát, ai phát hiện ngay lập tức.
Trong xưởng việc, đá ngọc vỡ vụn vương vãi khắp nơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-706.html.]
Chỉ còn mỗi cây bắp cải ngọc là cô còn nguyên vẹn giữa đống đổ vỡ.
Sau đó, một theo vết m.á.u tìm đến xưởng.
Cô cảm nhận một luồng linh khí thuần khiết lưu chuyển quanh cơ thể .
Ngọc tinh sinh linh trí, cô thấy giọng với : "Là đến muộn một bước, coi như là trả một phần ân tình . Nếu mi thể hóa linh thành công, hãy đến thôn Hoa Bị tìm giữ thôn ở đó, đó sẽ đưa mi đến tìm ."
Rồi bao lâu , cô thành tinh thật, thành công hóa hình .
Chỉ là cô tìm đó, mà Niên Tự Quỷ tìm đến cô . ...
Chiếc Maybach cổng thôn thu hút sự chú ý của ít dân làng.
Người lớn tuổi rành xe cộ, nhưng theo bản năng cũng cảm thấy chiếc xe chắc chắn đắt.
Nhóm của Khương Dư Dư bước xuống xe. Hồ Lệ Chi là đầu tiên cảm nhận ánh mắt xung quanh, theo phản xạ cúi thấp đầu, nhỏ giọng hỏi: "Người giữ thôn là trưởng thôn ? Chúng chỉ cần tìm ông là ?"
Ngọc tinh thật cũng rõ lắm, nhưng cô cảm thấy Khương Dư Dư chắc chắn .
Quả nhiên, Khương Dư Dư giải thích: "Ở một ngôi làng sẽ xuất hiện những mắc ngũ tệ tam khuyết (*) bẩm sinh. Họ thể điên dại hoặc ngốc nghếch, nhưng rõ việc trong làng. Chỉ cần họ ở làng thì thể giúp làng tránh tai họa. Những như , thế hệ gọi là " giữ thôn làng". Họ lớn lên nhờ bữa cơm của cả làng, cả đời từng bước khỏi thôn."
(*) Ngũ tệ ứng với "quan, quả, cô, độc, tàn" còn tam khuyết là "quyền, tiền, mệnh", mệnh thầy tướng hoặc tương lai chịu khi tiết lộ quá nhiều thiên cơ.
Hồ Lệ Chi là bán yêu, thực sự hiểu mấy chuyện , Khương Dư Dư giải thích xong thì gật đầu: "Vậy chắc là như sẽ dễ tìm thôi."
Khương Dư Dư gật đầu định thì thấy ở đầu đường thôn một vội vã chạy tới, gương mặt lo lắng, gì đó với mấy ông bà già đang phơi nắng ngoài sân ủy ban thôn.
Khương Dư Dư mơ hồ thấy: "Bão Sơn" mất tích .
Một cách kỳ lạ, mấy ông bà cụ vốn đang thong dong bỗng biến sắc, hoặc lo lắng hoặc nghiêm trọng, còn huy động cả dân làng tìm.
Lộc Nam Tinh kịp thời bắt chuyện với một nhân viên ở ủy ban, hỏi han đủ thứ về, chút tiếc nuối với Khương Dư Dư: "Người tên Bão Sơn đó hình như chính là giữ thôn mà chúng cần tìm."
Hồ Lệ Chi kinh ngạc, theo phản xạ hỏi Khương Dư Dư: "Nếu giữ thôn mất tích thì sẽ thế nào?"
Cô nhớ Khương Dư Dư , chỉ cần giữ thôn ở trong làng thì thể tránh tai họa. Giờ mất tích, chẳng nghĩa là làng sẽ gặp chuyện?
Khương Dư Dư ánh mắt trầm xuống, : "Làng sẽ gặp chuyện ngay, nhưng giữ thôn... sẽ c.h.ế.t."
Câu của Khương Dư Dư khiến ngọc tinh suýt nữa hồn lìa khỏi xác... Vừa mới đến là sắp c.h.ế.t?
Một ngọc tinh khác gọi là giữ thôn, chứng tỏ đó thực sự đang bảo vệ ngôi làng .
Dù thế nào cũng thể để đó c.h.ế.t, huống hồ gì đó là dẫn đường để gặp ngọc tinh .
Khương Dư Dư và những khác quyết định cùng dân làng tìm .
Hệ thống rùa cảm thấy đến lúc tay, lập tức ló đầu khỏi hộp chứa bách vật, khói đen nổi lên, định bay ngoài tìm .
[ tìm!]
Kết quả là mới bay Khương Dư Dư đưa tay tóm .
Ở nhà bay linh tinh thì , chứ một con rùa bay lượn trong làng, hù c.h.ế.t ?