Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 707

Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:21:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lỡ tìm gây loạn lạc thì hỏng.

Cô ép hệ thống xuống, sang với Hồ Lệ Chi: "Hồ Lệ Chi, cô ."

Hồ Lệ Chi dù chỉ là bán yêu nhưng khứu giác nhạy bén, để cô là hợp lý nhất.

Hồ Lệ Chi gật đầu: "Vậy xác định mùi của giữ thôn ."

Lại là Lộc Nam Tinh tay, hỏi dân làng chỗ ở của giữ thôn.

Hồ Lệ Chi trong nhà vòng quanh một lượt, nhanh chóng xác định mùi, lập tức chỉ hướng : "Ở bên ."

Cả nhóm thẳng về phía làng, đường gặp khá nhiều dân làng cũng đang tìm , còn trẻ con hô lớn: "Chú Bão Sơn ơi!"

Đây là do bà đồng trong làng dạy.

Giọng trẻ con trong trẻo, thể vọng thấu tâm can.

Người thôn làng Hoa Bị kính trọng giữ thôn, ngoài việc mang cơm cho , họ còn dạy lũ trẻ trong làng tôn trọng , nên trong làng chuyện trêu Bão Sơn kiểu "đồ ngốc". Cũng từng đứa gọi , nhưng sáng c.h.ử.i "đồ ngốc", chiều lớn cho ăn dép.

Ban đầu dân làng quan tâm, nhưng thấy Khương Dư Dư vẻ quen mặt, cộng thêm nhóm cùng trông lạ lùng nên lập tức vài tò mò theo.

Hồ Lệ Chi để ý, cứ theo mùi để tìm kiếm, ngang qua một cây cổ thụ còn hỏi cả sóc đang chạy cây, cuối cùng tìm thấy Bão Sơn đang trong một cái hố gần núi phía làng.

 

Rõ ràng là ngã xuống, nhưng lúc tìm thấy, đang ngủ ngon lành trong hố.

Cho đến khi thấy tiếng động từ nhóm của Khương Dư Dư, mới lờ mờ tỉnh dậy, dụi mắt.

Dân làng tiếng rên rỉ liền thò đầu qua , lập tức kêu lên ầm ĩ: "Bão Sơn! Sao ngủ trong hố ?"

"Từ sáng đến giờ thấy bóng dáng, chẳng lẽ ngủ luôn trong đó ? Trời thì lạnh thế ..."

Dân làng ùa tới, chen nhóm của Khương Dư Dư một bên, tự phối hợp hai hố đẩy, hai kéo, cuối cùng cũng lôi lên.

Bão Sơn hơn ba mươi tuổi, hình to lớn, dù ngốc nghếch nhưng trông vẻ đói khát gì, kéo lên là ngu ngơ với dân làng.

Lúc mới hỏi Khương Dư Dư: "Các cô là từ tới ? Đến làng tụi chuyện gì?"

Khương Dư Dư về phía Bão Sơn đang bắt chước dân làng phủi bùn đất , chỉ , : "Bọn đến tìm ."

Nghe là tìm Bão Sơn, dân làng lập tức tỏ cảnh giác: "Các cô tìm gì?"

"Bão Sơn từ nhỏ rời làng, các cô tìm chuyện gì?"

Khương Dư Dư định mở miệng giải thích thì thấy Bão Sơn, nãy giờ còn đang ngốc, bỗng như phát hiện gì đó, ánh mắt đột nhiên về phía nhóm cô, giơ tay chỉ Hồ Lệ Chi, hét: "Hồ ly! Hồ ly!"

Cả nhóm Khương Dư Dư đều sững , Hồ Lệ Chi thì tròn mắt dám tin.

Dân làng theo phản xạ sang Hồ Lệ Chi, thấy cô gái xinh , lập tức áy náy : "Em gái đừng để bụng nha, đầu óc Bão Sơn bình thường, đang mắng em là hồ ly tinh ."

Hồ Lệ Chi: ...

cũng thấy mắng.

Chỉ là... thấy bức bối.

Làm bản thể của là hồ ly chứ??

Cả nhóm Khương Dư Dư đưa đến nhà của bà thầy đồng.

Ở một ngôi làng phía Nam nước Hoa, thường những như bà thầy đồng ông thầy bói. Những chuyện lớn nhỏ trong làng, từ tế lễ cầu may cho đến việc đặt tên cho trẻ sơ sinh hướng đặt bếp, dân làng đều đến hỏi ý kiến họ .

Ban đầu phận " giữ làng" của Bão Sơn cũng là do bà thầy đồng cho dân làng .

Lần đột nhiên một nhóm rõ ràng là từ thành phố lớn đến, mở miệng tìm Bão Sơn, dĩ nhiên cũng hỏi qua bà thầy đồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-707.html.]

Bà thầy đồng còn dân làng gọi là bà Hoa, bảy mươi tuổi, lưng còng, trông vẻ thần bí. Ánh mắt lướt qua nhóm của Khương Dư Dư, mới hỏi: "Các tìm Bão Sơn gì?"

Lộc Nam Tinh dân làng tin tưởng bà thầy đồng , nên với vai trò chuyên viên ngoại giao của cả nhóm, cô nàng lập tức bước lên : "Bà ơi, bọn cháu nhờ dẫn đường tìm một ạ."

gương mặt bầu bĩnh nên chuyện cũng tạo cảm giác gần gũi.

Thế nhưng bà Hoa , tự tỏ vẻ cao thâm, mở miệng : "Tìm thì tìm trưởng ban hành chính xã. Có chuyện gì thì tìm chính quyền. Cô gái , đừng mê tín."

Lộc Nam Tinh: ...

Cô nàng gương bát quái và bùa hộ mệnh treo ngoài nhà bà , thầm nghĩ, bà còn mê tín hơn cả đấy.

Trong tộc của họ còn chẳng dùng những thứ đó.

bề ngoài vẫn mỉm : "Trưởng ban hành chính tìm , nhờ bọn cháu đến là chỉ thể nhờ giữ làng."

Bà Hoa đến đây thì sắc mặt trở nên nghiêm túc, miệng lẩm bẩm vài câu, đó thần sắc trở nên nghiêm nghị: "Nếu các tìm trong làng thì Bão Sơn giúp . Người giữ làng rời khỏi làng, đó là quy định."

Lộc Nam Tinh còn thêm, nhưng bà Hoa bắt đầu đuổi khách. Dân làng thấy bà đồng ý thì cũng bắt đầu định đuổi họ .

 

May mà trưởng ban hành chính kịp thời đến, tiên là trách mắng dân làng: "Chuyện gì thế ? Người giúp làng tìm mà. Khách từ xa đến, dù chuyện cũng lịch sự, thể hiện sự hiếu khách của làng Hoa Bị chứ..."

Ông trưởng ban một tràng dài, dân làng ông mắng đến đau đầu, lượt tránh , nhưng lúc vẫn cảnh báo ý đồ với giữ làng.

Sau đó trưởng ban hành chính mời cả nhóm về văn phòng hành chính xã, xin họ: "Thanh niên trong làng đều xa cả , chỉ còn mấy lớn tuổi cổ hủ, nhưng họ chào đón ngoài , chỉ là Bão Sơn trong làng đặc biệt."

Bão Sơn là do dân làng nhặt trong núi, lúc tìm thấy thì là một đứa trẻ khờ khạo. Vì còn nhỏ, lúc đầu dân làng đưa đến viện phúc lợi ở trấn.

Không đó tự về. Cứ về về vài , cuối cùng ở làng luôn.

Ban đầu dân làng cũng chẳng ưa bé đó, chỉ một hai hộ thỉnh thoảng cho chút đồ ăn, đủ để c.h.ế.t đói.

Cái khiến dân làng đổi cách là một đêm nọ, Bão Sơn đột nhiên hét lên khắp làng, hét chạy vòng vòng quanh làng, cả làng thức dậy.

Nhiều tức giận định bắt , đúng lúc đó thì xảy động đất.

Trưởng ban hành chính : "Mấy chục năm nay ở làng Hoa Bị từng động đất, đó đến bất ngờ, ít nhà cửa trong làng sập. Nếu Bão Sơn hét to đ.á.n.h thức thì lúc động đất xảy , dân làng còn đang ngủ, chạy cũng kịp."

Sau chuyện đó, bà thầy đồng tuyên bố Bão Sơn chính là giữ làng, thì làng sẽ tránh tai họa.

Thêm chuyện động đất bằng chứng, gần như ai trong làng cũng tin chuyện giữ làng. Những năm đó, nhà nào đồ ăn ngon đều mang cho một phần.

nhặt về từ núi, nên đặt luôn tên là Bão Sơn.

Thậm chí đó, các làng khác chuyện giữ làng ở Hoa Bị, cũng bắt đầu đối xử hơn với những khờ khạo trong làng .

Từ chỗ trưởng ban hành chính, nhóm Khương Dư Dư hiểu rõ hơn vì dân làng coi trọng Bão Sơn đến .

bảo họ rời thì cũng thể.

Vì thế, lấy cớ tìm , sự thu xếp của trưởng ban, cả nhóm mượn tạm một ngôi nhà trong làng để ở .

Sau khi tiễn trưởng ban , mấy liếc . Lộc Nam Tinh sang Khương Dư Dư : "Khương Dư Dư, thấy ?"

Khương Dư Dư : "Anh nhận bản thể của Hồ Lệ Chi chỉ bằng một cái , còn cảm ứng động đất, giữ làng chắc là thật."

Hồ Lệ Chi thì tò mò: "Người giữ làng là thật, bà gì giả ?"

Lộc Nam Tinh lập tức : "Mình , bà Hoa là giả!"

Dù bà vẻ thần bí, nhưng cô cảm nhận chút linh lực nào từ đó.

Nên khả năng là một kẻ mạo danh lừa bịp.

 

 

Loading...