Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 711
Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:21:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa cô nàng chỉ Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc: "Chúng đều là !"
Không thể vì trong đội của họ bất hóa cốt, bán yêu, ngọc linh và rùa mà xem họ là chứ!
Trưởng làng híp mắt Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc một cái, phẩy tay: "Đều như cả, huyền sư, tính là thường . Hơn nữa... tin các vị sẽ mưu đồ gì với làng chúng ."
Lúc câu , trưởng làng còn vô thức về phía Chử Bắc Hạc.
Như thể cảm thấy ở đây, mấy thể tin tưởng .
Khương Dư Dư còn định hỏi thêm gì đó, thì trưởng làng chỉ về phía một căn nhà đất phía , : "Đến , chính là chỗ ."
Nói xong ông lập tức bước tới, gõ cửa rầm rầm: "Lão Bích! Lão Bích! Mở cửa , khách tìm cô!"
Không bao lâu, căn nhà gỗ bật mở một phụ nữ mặc y phục thời Hậu Thương bước .
Cô trông hơn ba mươi, ánh mắt vài phần lạnh lùng.
Cô trừng mắt trưởng làng, : "Gọi là Ngọc Bích! Cái kiểu gọi Lão Bích khó chịu c.h.ế.t ."
Nói xong cô đầu, ánh mắt lướt qua , bỗng dừng ngọc tinh bên cạnh Khương Dư Dư: "Là mi , cuối cùng cũng nghĩ thông mà tới tìm ? bản thể của mi ? Cứ bay lơ lửng như vầy giống hồn ma quá."
Ngọc tinh cô một câu thì lập tức hổ cúi đầu.
Khương Dư Dư cũng lấy từ trong túi bản thể của ngọc tinh, cây cải ngọc vỡ mất một lá.
"Bản thể của cô tổn hại, tạm thời thể phục hồi."
Ngay lúc Khương Dư Dư lấy cây cải ngọc , sắc mặt Ngọc Bích lập tức trầm xuống, trưởng làng bên cạnh còn xuýt xoa: "Ôi chao, bản thể còn nguyên vẹn, chẳng trách chỉ hóa linh thể. dấu vết giống c.ắ.n quá ? Gặp thứ gì hung ác thế?"
Đến cả ngọc mà cũng cắn?
Mà c.ắ.n thì c.ắ.n cả , còn chỉ c.ắ.n mỗi một lá là ?
Khương Dư Dư tiện bán Tỳ Hưu, huống chi là ngọc tinh tay với Tỳ Hưu và Khương Hãn , c.ắ.n cũng oan.
Ngọc Bích cũng là ngọc khí, đương nhiên cảm nhận khí tức còn sót bản thể cây bắp cải ngọc. Không như trưởng làng ồn ào, cô ngọc tinh, ánh mắt đầy chất vấn: "Tuy trừ sát khí bản thể, nhưng rõ ràng còn trong suốt như đầu gặp. Có mi ỷ thành tinh nên việc ?"
Ngọc Bích là cổ vật nghìn năm hóa linh, khí thế hơn hẳn cây bắp cải ngọc đến trăm năm.
Ngọc tinh câu chất vấn , linh thể run rẩy, phịch xuống đất, hai tay ôm đầu, co thành một cây cải: "Tiền... tiền bối, sai , dám nữa..."
Hàng xóm xung quanh nhà Ngọc Bích thấy động tĩnh thì tò mò thò đầu xem.
Làng họ lâu lắm mới náo nhiệt thế .
"Ôi chao, là một cây cải nhỏ đấy, hôm qua đoán là cải ngọc , mấy còn tin."
"Cải ngọc đến trăm năm, là đồ thủ công hiện đại đấy."
"Cái mà gọi là thủ công hiện đại ? Làm cẩu thả thật, xem, còn thiếu cả một cánh lá nữa."
"Cái học theo nước ngoài ? Gì mà "vẻ hảo" ?"
"Ngốc thật? Không trưởng làng là gặm ? Ngay cả ngọc cũng gặm, thế giới bên ngoài đúng là càng ngày càng tàn nhẫn."
Các cổ vật xung quanh tranh bàn tán ồn ào khiến Lộc Nam Tinh nhớ tới một giả thuyết từng một cư dân mạng đưa .
"Giả thuyết rằng nếu các cổ vật trong viện bảo tàng đều ."
Một trong những bình luận nhiều lượt thích nhất là: [Vậy thì chắc chắn sẽ ồn ào. ]
Bây giờ , quả thật đúng như .
lát Ngọc Bích cho bọn họ tiếp tục hóng nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-711.html.]
Khương Dư Dư và nhóm cùng mời trong nhà.
Mọi chút tiếc nuối, định tiếp tục bảo dưỡng bản thể của thì thấy tiếng hét giận dữ từ nhà Ngọc Bích vọng : "Mi cái gì?"
Lập tức, ai nấy đều đồng lòng trèo lên tường, cố gắng ngóng thêm chuyện .
Ngọc Bích ngày thường như một mỹ nhân lạnh lùng, thật tính khí cô vô cùng nóng nảy.
vì cô sống lâu, bối cảnh sâu dày, là một trong những cổ vật đầu tiên xây dựng nên ngôi làng nên chẳng ai dám tùy tiện đắc tội với cô .
Không cây cải cải nhỏ gì khiến cô nổi giận đến ?
Tò mò thật.
Trong nhà.
Ngọc tinh co rúm thành một cục, thì quỳ hẳn xuống.
cũng chẳng ai ý định xin cho cô .
Ngọc Bích chống tay hông, mặt ngọc tinh, lông mày càng lúc càng lạnh lẽo và giận dữ: "Ta giúp mi hóa linh, mà mi giúp con đồ giả, hấp thu linh khí của các cổ vật khác! Mi đúng là ô uế thanh danh trong sạch của họ nhà ngọc chúng ! Ta đập vỡ mi ngay lập tức coi như nhân nhượng lắm ! Mi còn mong giúp mi phục hồi bản thể tổn hại? là mơ giữa ban ngày! Ta thấy mi nên giữ nguyên bộ dạng tàn khuyết cả đời để nhớ đời!"
Trưởng làng bên cũng chỉ lắc đầu thở dài, buồn can ngăn.
Đừng loài thích đồ giả, các cổ vật như họ càng ghét cay ghét đắng hơn.
Không cổ vật nào thích giả cả, cây cải thật quá hồ đồ.
Khương Dư Dư và nhóm bạn cũng mãi mới đến mối liên hệ giữa Ngọc Bích và ngọc tinh, chính xác hơn là giữa Ngọc Bích và chủ nhân của ngọc tinh.
Theo lời trưởng làng kể , Ngọc Bích từng lưu lạc nước ngoài, chiếm đoạt cô nên tìm một nghệ nhân trong nước giả một miếng ngọc giống y hệt để lén tráo đổi.
Vị nghệ nhân đó chính là tổ tiên của chủ nhân đây của ngọc tinh.
"Gia đình đó họ Đinh, tổ tiên nhà họ nghề chạm khắc ngọc. Thời đó nhiều cổ vật thất lạc nước ngoài, tuy nhà họ Đinh vốn khinh thường việc giả, nhưng lúc tin lời đối phương, vì giúp cổ vật về nước nên mới phá lệ nhận lời."
"Tin lời?" Lộc Nam Tinh kìm tò mò: "Không đó là ?"
Trưởng làng lộ vẻ giễu cợt: "Lúc đầu đó vẻ thật lòng, nhưng thực chất chỉ là để lừa ông Đinh giúp thôi."
Ông tiếp: "Ông Đinh thực chất lợi dụng cơ hội đó để bán miếng ngọc thật giá cao, nhưng leo lên thuyền giặc thì xuống , đành tiếp miếng giả. Tuy nhiên, ông một kế, đó là hai miếng ngọc giả."
"Tay nghề ông đúng là giỏi, cộng thêm kỹ thuật cổ truyền, gần như đạt tới mức đ.á.n.h tráo thật giả. Sau đó, ông lợi dụng cơ hội trao đổi mà lén tráo đổi lấy miếng ngọc thật."
Ông cẩn thận cất giữ Ngọc Bích, mong một ngày thể trả nó về nơi vốn thuộc về nó, nhưng tiếc là việc thành thì ông qua đời.
"Tuy ông Đinh thể sắp xếp cho Ngọc Bích trở về chốn cũ, nhưng quả thực giúp cô về quê hương. Ngọc Bích luôn mang lòng cảm kích với ông Đinh, khi hóa linh thì tìm hậu nhân của ông để báo đáp, đáng tiếc là đến nơi thì tự sát ."
Ông Đinh đó, cả đời chỉ vì Ngọc Bích mà phá lệ đồ giả một . Có lẽ vì phận trêu ngươi, hậu nhân duy nhất của ông theo con đường giả ngọc, cuối cùng còn tự sát vì điều đó.
Cũng chính vì trả món nợ nhân quả , Ngọc Bích mới giúp tác phẩm cuối cùng còn sót của nhà họ Đinh hóa linh.
Kết quả vẫn là sai lầm.
Sau khi phong ấn ngọc tinh trong bản thể để cô tự kiểm điểm một trăm năm, Ngọc Bích mới sang với Khương Dư Dư: "Cải ngọc là do mà hóa linh, những việc sai trái cô phần nào cũng của , trốn tránh. Nếu việc gì cần đền bù, đều thể giúp."
Ngọc Bích tưởng nhóm Khương Dư Dư tới là để đòi lý lẽ.
Khương Dư Dư nghĩ một lát : "Những gì cô , cô cũng trừng phạt , cô cần gánh . Lần chúng đến đây để truy cứu, ngược là nhờ cô giúp đỡ."
Khương Dư Dư kể sơ qua về dị thế và tổ chức sương đen đang tìm kiếm Ngọc Bích: " một quan trọng đang lưu lạc ở dị thế. cổ vật mà họ thể mở thông đạo đến dị thế, là cô ?"
Ngọc Bích xong thì trầm ngâm, một lúc lâu mới chậm rãi lên tiếng: "Ta từng về cái gọi là dị thế đó, cũng khả năng mở thông đạo gì cả. thợ tạo từng Ngọc Bích hình tròn và rỗng ở giữa mang ý nghĩa luân hồi, điều đó liên quan gì ..."