Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 715

Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:21:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ban đầu dân làng rõ nguồn gốc của làn sương đen , nhưng khi bao phủ, họ phát hiện linh khí mới bổ sung tối qua đang dần hút mất.

Bản năng khiến họ chạy khỏi làn sương, nhưng phát hiện làn sương đen như quấn lấy cơ thể họ, thể thoát .

Nhận thấy sự bất thường, dân làng lập tức hô to cảnh báo: "Làn sương vấn đề, chạy mau!"

Giọng dân làng sắc bén, đến gần cứu bạn , nhưng lập tức mấy khác kéo .

"Đã bảo làn sương đen đó kỳ quái, lúc đừng mồi!"

", mau tìm trưởng làng!"

Trưởng làng cũng chạy tới, thấy làn sương đen ngừng lan tới, liền gọi dân làng lùi về phía cây cổ thụ núi.

Bản ông thì cố gắng cứu những dân làng đang mắc kẹt trong làn sương đen.

, các cổ vật vốn năng lực chiến đấu.

Nếu thì lập kết giới để bảo vệ họ trong ngôi làng .

Thấy những cứu ai mà bản trưởng làng cũng mắc kẹt trong làn sương, dân làng sốt ruột thôi.

lúc , một bóng dáng cao lớn bỗng hiện ở cổng làng, gần như chút do dự lao làn sương đen.

Dân làng nhận , đó là xác sống bạn họ, Hoa Tuế!

Thân hình Hoa Tuế làn sương đen bao phủ, nhưng làn sương vốn thể hút linh khí tác dụng gì với .

Hoặc thể , vốn dĩ nó chẳng tác dụng gì với .

Hoa Tuế lao làn sương là lập tức nhanh chóng xác định vị trí dân làng, đó cứ một tay nhấc một , liên tục hất họ ngoài.

Hết đến khác, liên tục dân làng ném khỏi phạm vi sương đen, nhận lập tức đưa họ xa.

Khi Khương Dư Dư và nhóm cô chạy tới thì thấy cảnh Hoa Tuế đang ném .

"A a a nhẹ tay thôi, bản thể là đồ sứ đấy!"

Dân làng ném rõ ràng bay theo góc nhỏ hơn.

Tuy nhiên, làn sương đen lan quá nhanh, những ném sắp sương đen bao phủ trở .

Khương Dư Dư do dự, giơ tay tung ba lá bùa thanh phong.

"Khởi phong!"

Gió cuốn qua, sương đen thổi tan phần lớn, cũng giải cứu thêm vài dân mắc kẹt.

Thấy chỗ sương còn sắp cuốn trở , Khương Dư Dư kịp tay, con rùa hệ thống trong túi cô bay vút ngoài.

Lần , cần Khương Dư Dư lệnh, hệ thống hùng hổ xông tới: [Tất cả tránh ! Để !]

Rồi nó lao phần sương còn , quanh tỏa khí đen.

Nó dung hợp với làn sương đen, đó nuốt bộ cơ thể.

Khoảnh khắc làn sương tan biến , Khương Dư Dư như thấy một tiếng c.h.ử.i thầm, Hồ Lệ Chi ngũ quan nhạy bén lập tức xác định vị trí âm thanh đó.

"Ở đằng !"

chỉ tay, Khương Dư Dư lập tức tung một lá bùa gọi sét về hướng đó.

Hoa Tuế còn nhanh hơn bùa của cô, dịch chuyển tức thời đến chỗ Hồ Lệ Chi chỉ ngay lập tức.

Năm ngón tay tụ uế khi, vồ mạnh về phía một cây.

 

Giây tiếp theo, một luồng sương đen đặc cuộn từ cây, liên tiếp tránh công kích của Hoa Tuế và bùa gọi sét đang đuổi theo, cuối cùng hóa thành hình mặt đất.

Chính là kẻ trốn thoát đó, Niên Tự Quỷ.

Khuôn mặt gã âm trầm đầy tức giận, nhưng cơn giận dành cho Hoa Tuế: "Bất hóa cốt! Mi quên ai là tạo mi ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-715.html.]

Lúc tổ chức thất bại trong việc thu hồi bất hóa cốt, ngược một huyền sư ký kết, chuyện đó đủ khiến tức giận.

Giờ thì càng giận hơn, bất hóa cốt ngược chống chính !

Hoa Tuế ánh mắt đầy giận dữ của gã , biểu lộ cảm xúc nào: "Dù cũng ông."

Niên Tự Quỷ: ...

Lộc Nam Tinh: Giỏi lắm, bất hóa cốt của !

Khương Dư Dư nhân lúc gã chuyện, lập tức rút một lá bùa trói hồn, chuẩn phối hợp cùng Hoa Tuế tay.

Dù thế nào cũng khống chế tên .

kịp hành động, ánh mắt Niên Tự Quỷ lướt đến, lạnh lùng cô: " khuyên cô nhất đừng manh động."

Giọng gã mang vẻ giễu cợt, Khương Dư Dư như nhận điều gì, lập tức ngẩng đầu . Những nơi từng sương đen bao phủ trong làng từ khi nào nổi lên từng quả cầu sương đen quen thuộc.

Khương Dư Dư nhận những quả cầu .

Trước đó Niên Tự Quỷ dùng một quả như thế để phát nổ phòng tiếp khách bên cửa hàng nhà họ Thẩm.

Những quả cầu chỉ phá tan bùa chú mà còn biến thành nước đen, hóa thành sát khí lan xung quanh.

Chỉ một quả đủ khó xử lý, bây giờ qua thì thấy đến hơn chục quả lơ lửng giữa trung.

Một khi những quả cùng phát nổ, nửa cái làng chắc chắn sẽ hủy.

Thấy Khương Dư Dư tỏ rõ vẻ kiêng dè, Niên Tự Quỷ như giành thế chủ động, khà khà: "Thật sự nghĩ đến đây mà chuẩn ?"

quét ánh mắt lạnh lẽo khắp , lạnh giọng: "Tất cả mau giao Ngọc Bích , nếu đều c.h.ế.t."

Những khác mấy quả cầu đen là gì, nhưng bản năng đều nhận sự nguy hiểm của chúng.

Lòng Khương Dư Dư trĩu xuống, nhưng vẻ mặt vẫn đổi, chẳng cần nghĩ đáp: "Nơi Ngọc Bích nào hết."

Dân làng xung quanh cũng đồng loạt phụ họa: " đúng, ."

"Chúng chỉ là dân quê bình thường, Ngọc Bích là gì chúng từng thấy."

"Thứ yêu quái đen đúa , chắc là tìm nhầm chỗ ."

Niên Tự Quỷ gọi là yêu quái đen, khóe miệng giật nhẹ, ánh mắt u ám dân làng, lạnh: "Đừng giả ngây, đây là làng cổ vật, thứ cần chắc chắn ở đây."

Khương Dư Dư âm thầm cau mày.

Biết gã thể nhắm Ngọc Bích, nhưng ngờ gã còn đây là làng cổ vật.

Rõ ràng gã nhắm tới nơi từ lâu.

Cô nhanh chóng tính xem cách nào ngăn những quả cầu sương phát nổ thì đột nhiên, giọng của Chử Bắc Hạc khẽ vang lên lưng: "Gọi mưa."

Khương Dư Dư ngẩn , hiểu vì lúc gọi mưa, nhưng cô từng gì vô lý, nhất là lúc .

Cô lập tức hiệu với Lộc Nam Tinh.

Cô nàng hiểu ý ngay, bước : "Chỉ là Ngọc Bích thôi mà! Chúng đưa là , gì căng ? Có gì to tát ."

Niên Tự Quỷ quả nhiên Lộc Nam Tinh thu hút sự chú ý, Khương Dư Dư nhân lúc đó, một tay giấu lưng vẽ bùa trong trung.

Lần như khi cầu mưa ở học viện, thời gian chuẩn , nhưng nếu chỉ mưa nhỏ trong phạm vi làng thì vẫn .

Ngón tay cô vẽ bùa, miệng niệm chú: "... Giang hà tế, ngũ nhạc tuần du, Long Thần xá lệnh, thỉnh thính ngã lệnh!"

Khi chữ cuối cùng dứt, phù chú lưng lập tức sáng lên linh quang.

Niên Tự Quỷ như phát giác, phắt cô, nhưng kịp gì thì bầu trời xanh biếc bỗng chốc tối sầm.

Giây tiếp theo,"tách" một tiếng, một giọt mưa rơi xuống.

Sau đó là mưa lất phất, từng hạt nhỏ tí tách từ trời trút xuống.

 

 

Loading...