Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 716
Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:21:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Niên Tự Quỷ lạnh: "Ta tưởng cô chiêu trò gì, hóa là thế ? Cô nghĩ chút mưa rơi thể tiêu tan quả cầu sương của ..."
những lời nghẹn thể thốt , mắt gã cũng trợn to dần.
Trong mắt , cơn mưa chỉ là một cơn mưa phùn bình thường.
Thế nhưng khi những giọt mưa đó rơi lên quả cầu sương đen đang lơ lửng giữa trung, nó khiến quả cầu sương đen dần tan chảy.
Điều kỳ lạ là, những phần tan chảy của quả cầu sương đen biến thành nước đen như mà hóa thành những điểm sáng linh khí, tan trong làn mưa.
Dân làng là những đầu tiên cảm nhận sự khác biệt trong cơn mưa .
Đặc biệt là những sương đen quấn lấy, cơ thể ít nhiều còn vương chút sát khí, giờ đây khi nước mưa rơi lên khiến cảm giác khó chịu xung quanh họ lập tức biến mất, linh khí quanh cũng trở nên sung mãn hơn hẳn.
Mọi lúc mới nhận trong mưa chứa đựng linh khí.
Hơn nữa còn là linh khí vô cùng tinh khiết.
Giống hệt như thứ mà họ từng cảm nhận từ Chử Bắc Hạc.
Mọi theo bản năng về phía Chử Bắc Hạc, chỉ thấy Khương Dư Dư vẫn giữ tư thế một tay đặt lưng.
Bàn tay giấu , vẫn đang kết ấn cầu mưa, còn Chử Bắc Hạc thì lưng cô, một tay cũng kết cùng một loại pháp ấn khác.
Hai đầu ngón tay chạm , ánh sáng vàng kim từ Chử Bắc Hạc hòa cùng linh lực của Khương Dư Dư, tan màn mưa phía đầu.
Cơn mưa nhỏ bé tưởng như bình thường trong mắt thường , chỉ Khương Dư Dư mới thấy rõ làn mưa hòa cùng ánh sáng vàng kim từ Chử Bắc Hạc như đang từ từ gột rửa và thanh tẩy màn sương u ám bao phủ phía ngôi làng.
"Cô gì? Đây là thứ mưa gì ?"
Niên Tự Quỷ vốn luôn tự phụ là kẻ mạnh, ngờ pháp thuật của dễ dàng đối phương phá giải như thế.
Khương Dư Dư đương nhiên sẽ với gã rằng trong mưa lẫn ánh sáng vàng kim của Chử Bắc Hạc, chỉ lạnh nhạt liếc gã một cái: "Đến mưa gì cũng , đúng là loại tà sư thất bại. Cơ mà cũng , đây là một trong những pháp thuật mà Học viện Đạo giáo của chúng nghiên cứu để đối phó với loại sương đen quái dị của các . Chỉ cần là sinh viên thể cầu mưa thì đều ."
"Không thể nào!"
Niên Tự Quỷ theo lập tức phủ nhận.
Quả cầu sương đen của gã thể phá giải dễ dàng đến thế, mà còn hóa giải bởi loại pháp thuật sinh viên nào cũng ?
Không thể nào! Gã từng đến!
"Trên đời gì là thể, các thì tất nhiên cũng sẽ pháp thuật tạo để khắc chế các ."
Khương Dư Dư dứt khoát chút chần chừ, càng khiến Niên Tự Quỷ thêm kiêng dè, nhưng trong đáy mắt gã vẫn là sự cam lòng.
Lộc Nam Tinh là ai chứ? Là từng phối hợp cùng Khương Dư Dư ít , gần như ngay lập tức bật dậy: "Cho nên mới , tầm hạn hẹp thì sách nhiều . Công nghệ đổi mới từng ngày, thuật pháp huyền môn cũng sáng tạo từng ngày đó ?"
Nói , cô nàng đổi giọng điệu, hai tay tạo thế kết ấn: "Dư Dư, mưa đủ lớn, để giúp thêm một tay!"
Cô nàng giơ tay lên, nhanh chóng kết ấn thuật ảo ảnh, động tác nhanh đến mức khác gần như thấy rõ.
Niên Tự Quỷ vốn lung lay tinh thần, Lộc Nam Tinh thu hút sự chú ý.
Khương Dư Dư nhân cơ hội, thu ấn cầu mưa, nhanh chóng lấy hai tấm linh phù.
Ba luồng thở phượng hoàng cô từng luyện từ lông phượng hoàng do Sư Ngô Thục đưa chỉ còn hai.
Cô dung hợp chúng bùa lôi hỏa, cũng nghĩa là bùa lôi hỏa uy lực sánh ngang với thiên kiếp Thiên Đạo chỉ thể dùng ba .
Lần đầu tiên cô dùng lên Thân Đồ Ngộ.
Lần thứ hai, cô quyết định dùng lên mắt .
"Thiên địa hỏa đức, vạn pháp thiêu diệt, tam mao chân quân, dữ ngã thần phương... Dĩ phù vi bằng, dĩ lôi vi dẫn."
Niên Tự Quỷ cảm thấy nguy hiểm từ chú ấn của Khương Dư Dư, nhưng gã thể dùng sương đen để ép cô ngừng thi pháp.
Chỉ cần mưa còn rơi, sương đen của gã thể tụ thành chiêu thức.
Niên Tự Quỷ thầm nghiến răng, quyết định bỏ trốn.
Hoa Tuế luôn theo dõi đối phương, rõ đây là kẻ gây hại cho các cổ vật quốc bảo, lập tức lóe chắn đường .
Cũng đúng lúc , Khương Dư Dư xong chú ấn cuối cùng: "... thỉnh thính ngã lệnh, viêm chấn tứ phương!"
Ầm!
Bầu trời vốn mờ sương lập tức tụ mây đen, tiếng rền thấp tựa tiếng phượng hoàng, một tia sét mang theo lửa xé rách bầu trời.
Trời như x.é to.ạc một đường.
Chử Bắc Hạc thấy Khương Dư Dư phi hai bùa dẫn lôi, sắc mặt trầm xuống, nhưng thể cản cô nên chỉ thể ngẩng đầu, chằm chằm lên bầu trời.
Dân làng tuy sức chiến đấu, nhưng vẫn thể cảm nhận nguy hiểm, tia thiên lôi là uy lực nhỏ.
Họ lập tức hô hào nhanh chóng rời khỏi khu vực giao chiến.
Chỉ còn Hoa Tuế vẫn chắn mặt Niên Tự Quỷ, tay tỏa uế khí giữ chặt gã buông.
Khi tia lôi hỏa trời sắp giáng xuống, Lộc Nam Tinh theo bản năng kích hoạt khế ước, cất giọng nghiêm nghị: "Hoa Tuế! Tránh nhanh!"
Hoa Tuế như nhận mệnh lệnh, lập tức lóe tránh .
Tia sét khổng lồ quấn lửa giáng xuống ầm ầm, Niên Tự Quỷ ngẩng đầu , còn kịp phản ứng nuốt trọn trong tâm lôi hỏa.
Âm thanh tựa thiên kiếp khiến cả ngọn núi rung chuyển.
Dưới chân núi, dân làng Hoa Bị đều tia sét trời đột nhiên giáng xuống dọa cho giật , vội vàng chạy về nhà đóng cửa ngắt điện.
Chỉ một thanh niên tên Bão Sơn, thấy động tĩnh thì bỗng nhiên hét lên "wow wow" lao thẳng về phía núi.
Dân làng xung quanh ngăn cũng . ...
Lôi hỏa mang thở của phượng hoàng giáng xuống làng cổ vật.
Dân làng cảm nhận khí tức trong lôi hỏa, linh hồn như thanh tẩy, những linh hồn nửa vời ban đầu như rèn luyện, trở nên mạnh mẽ hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-716.html.]
Ngọc Bích và trưởng làng gần nhất, cảm nhận cũng rõ hơn ai hết. Đột nhiên, cơ thể Ngọc Bích tỏa linh quang, tự chủ mà hóa thành bản thể như dùng bản thể để hấp thụ linh khí trong lôi hỏa. Trước khi lôi hỏa tan biến, Khương Dư Dư thấy linh quang quanh Ngọc Bích dập dờn thành những vòng xoáy.
Nhìn những phù văn lưu chuyển trong vòng xoáy , Khương Dư Dư chợt nảy sinh một suy đoán về khả năng mở thông đạo đến dị thế.
Cô đang định suy nghĩ sâu thêm thì lưng chợt vang lên tiếng của Chử Bắc Hạc: "Nhân lúc , em thử mở thông đạo đến dị thế ."
Giọng trầm , khiến cô phân biệt cảm xúc bên trong.
Chỉ là theo bản năng, cô vẫn theo lời .
Cô cũng thử xem liệu suy đoán thoáng qua của đúng .
Vì thế, cô giơ tay, để ý đến Niên Tự Quỷ đang nuốt trong lôi hỏa, đầu ngón tay nữa tụ linh khí.
Cô lấy hư nền, nhanh chóng vẽ một đạo linh phù.
Xoáy là nước, nước là nguồn gốc vạn vật.
Giống như bản thể của Ngọc Bích, tuần ngừng.
"Thiên địa thủy đức, vạn pháp tùy lưu... Dĩ phù vi bằng, dĩ khí vi dẫn. Thỉnh phụng xá lệnh, trạch tứ phương!"
Tiếng chú dứt, linh phù hóa thành thủy long quấn lấy quanh Ngọc Bích. Chẳng mấy chốc, linh quang xoáy quanh Ngọc Bích hòa dòng nước.
Chỉ trong tích tắc, lấy Ngọc Bích trung tâm, một xoáy nước khổng lồ tỏa linh quang xuất hiện.
Hệ thống lập tức phản ứng, kích động hô to: [Chính giữa xoáy nước khí tức của dị thế! Đó chắc chắn là thông đạo!]
Khương Dư Dư hệ thống: "Mi chắc chứ?"
[ là hệ thống Thiên Đạo đến từ dị thế! Đương nhiên là chắc chắn! Đừng nghi ngờ ! để mở thông đạo, cô còn thiếu một chiếc chìa khóa cuối cùng. ]
Khương Dư Dư định hỏi là gì thì thấy hệ thống đang sương đen bao bọc lao thẳng về tâm xoáy nước.
[Khương Dư Dư, nhớ kỹ, cô nợ một ân tình lớn. ]
Lời dứt, hệ thống lao trong xoáy nước. Ngay lập tức, xoáy nước chợt mở một cánh cổng linh quang bao phủ, chính giữa là một hố đen thăm thẳm.
Khương Dư Dư chấn động, hiểu chiếc chìa khóa là gì.
Đó là một tồn tại đến từ dị thế.
Lần đầu tiên cô cảm thấy khó tả về hệ thống , nhưng còn kịp suy nghĩ thêm ai đó đẩy mạnh từ phía .
Chử Bắc Hạc lưng cô, trầm giọng: "Chuyện ở đây giao cho , em hãy đến dị thế tìm mà em cần tìm. Đi ngay , đừng đầu ."
Khương Dư Dư bất chợt đầu Chử Bắc Hạc, hiểu đột nhiên sốt sắng cô rời .
Lôi hỏa cô giáng xuống tan biến, nhưng mây mù sấm chớp đầu vẫn dày đặc chồng chất.
Tình hình , hình như điều gì đó đúng.
"Chử Bắc Hạc..."
Cô kịp hết thì Chử Bắc Hạc ngắt lời cô, giọng nhẹ nhưng chắc nịch: "Hãy tin ."
Khương Dư Dư Chử Bắc Hạc, lên xoáy nước rồng đang cuộn trào phía , cuối cùng c.ắ.n răng.
Cô bước ngay mà , vươn tay, bất chợt ôm chặt mặt.
Sau đó, ánh sáng vàng kim lấp lánh, khi gương mặt hiện lên vẻ ngạc nhiên, cô kiễng chân, dứt khoát áp môi lên đôi môi lành lạnh của .
Chử Bắc Hạc thoáng khựng .
Mãi đến khi cảm giác ấm áp rời khỏi môi, mới thấy giọng cô vang lên, trong trẻo mà nghiêm túc, chỉ để thấy: "Chử Bắc Hạc, đợi em trở về."
Chử Bắc Hạc siết nhẹ tay đang đặt vai cô, cô, cũng nghiêm túc : "Được."
Khương Dư Dư , nhanh chóng một tiếng với Lộc Nam Tinh và những khác dùng một lá bùa thanh phong lao trung tâm xoáy nước Ngọc Bích.
Cô hành động, Hoa Tuế cũng lập tức nhảy theo.
Ngay đó là Hồ Lệ Chi.
Ngài Văn bảo cô theo Khương Dư Dư về Hải Thị chính là để việc .
Lộc Nam Tinh thấy một hai đều biến mất trong xoáy nước, hề do dự nhảy theo.
Không ngờ, mới nhảy , lối cho ba thông qua ném cô ngoài.
Lộc Nam Tinh kịp phản ứng, ngã phịch xuống đất, vẫn còn ngơ ngác: "Tại nó chỉ đẩy mỗi ?"
Chử Bắc Hạc bất ngờ chuyện đó.
Lộc Nam Tinh , nhưng thì rõ.
Lối đến dị giới cho phép thuộc thế giới thông qua.
Lộc Nam Tinh thể qua.
Và cũng thể .
Chử Bắc Hạc giải thích mà chỉ ngẩng đầu, đôi mắt đen sâu thẳm lên mây đen sấm chớp đang cuồn cuộn bầu trời.
Anh vốn chuẩn tiếp tục đối đầu với thiên lôi từ Thiên Đạo, nhưng ngờ, khi Khương Dư Dư biến mất trong xoáy nước dị giới thì những đám mây sấm đó dần tan .
Thiên lôi giáng xuống.
Dù , vẻ lạnh lẽo trong mắt Chử Bắc Hạc vẫn tan biến.
Thiên Đạo thật phiền phức.
Không lâu , khi xoáy nước mà Khương Dư Dư vẽ biến mất, bản thể của Ngọc Bích cũng tan biến trong xoáy nước.
Khi nhóm Tề Thiên Khải tới nơi chỉ còn thấy cái đuôi của con rồng nước đang tan biến.
Trời trong trở , khắp làng cổ vật hỗn loạn, nhưng may là quá nghiêm trọng.