Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 717

Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:21:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chử Bắc Hạc nhóm Tề Thiên Khải, giọng lạnh: "Các đến muộn ."

Tề Thiên Khải cảm thấy áp lực vô hình, nhưng vẫn giải thích: "Tổ chức sương đen bố trí khắp bốn phía ngôi làng để thiết lập tà trận, chúng bên đó cản trở một lúc."

tìm Kiều Tự họ bắt , nhưng may mà của Niên Tự Quỷ mang đến đều xử lý.

Chử Bắc Hạc tuy lo lắng cho tình hình bên phía Khương Dư Dư nhưng cũng quên chuyện hứa với cô.

lúc Cục An ninh Đặc biệt đến, lập tức cho xử lý hết những chỗ hư hại trong làng cổ vật.

Bản thì đến bên ngoài làng, gia cố kết giới tổ chức sương đen phá hoại.

Trước khi cô , sẽ chờ cô ở ngôi làng .

 

Dị giới, Hải Thị.

Khương Dư Dư đột ngột trồi lên từ một mặt hồ.

Nước hồ mát lạnh cả cô ướt sũng, nhưng cơ thể cảm thấy cái lạnh thấu xương của mùa đông.

Ra khỏi hồ, Khương Dư Dư xung quanh, thấy khu rừng và hồ nước bao quanh bởi cây cối. Đây là... trong núi?

Cảm nhận nhiệt độ xung quanh, trực giác cho cô nơi chắc đang là mùa hè.

Cởi bớt quần áo ướt, Khương Dư Dư theo bản năng vẽ một đạo hỏa phù để hong khô .

khi vung tay, cô cảm nhận chút linh lực nào.

Không chỉ cảm nhận linh lực mà ngay cả linh khí trong núi rừng cũng hề .

Chuyện gì thế ?

Chẳng lẽ khi xuyên qua xoáy nước dị giới, cơ thể cô gặp chuyện gì bất thường?

Khương Dư Dư nghĩ, theo bản năng bước lên phía .

Vừa nhấc chân thì đạp thứ gì đó.

[Á! Cô đạp trúng !]

Giọng quen thuộc của hệ thống vang lên từ chân, chút tức giận.

Khương Dư Dư cúi đầu, thấy con rùa gỗ vân gỗ đang cố đầu cô, chút ngạc nhiên: "Mi còn sống ?"

[Tất nhiên là còn sống! Cô ý gì ? Vừa giúp cô một việc lớn như thế mà cô ?]

Khương Dư Dư cúi xuống nhặt hệ thống lên. Đối mặt với lời trách móc của hệ thống, cô chẳng hề tỏ hổ thẹn: ""Tại lúc mi lao xoáy nước, giọng điệu giống như đang liều c.h.ế.t vì nghĩa ."

Ừm, là quyết tuyệt luôn.

[Cô mới là liều c.h.ế.t vì nghĩa đó! là hệ thống Thiên Đạo chính tông, liều c.h.ế.t vì cô? Đừng mơ!]

Rõ ràng nó là để chứng minh bản !

Xem , chuyện Kiều Tự , nó giúp cô.

Sao tính là một ân tình lớn chứ!

Dù mới dùng "chìa khóa" để thuận lợi đến dị giới, nhưng thái độ ngạo mạn của hệ thống, Khương Dư Dư bao giờ nhẫn nhịn. Cô buông tay một cái, con rùa "bịch" một tiếng rơi xuống bãi cỏ.

Cô vắt khô quần áo, kiểm tra hộp chứa bách vật mang theo.

Chiếc túi mà Lê Thanh Tư tặng cô vốn thiết kế chống nước, phù chú và ngọc phù bên trong cô cũng xử lý riêng, giờ ngấm nước.

Chỉ là...

Không thể điều động linh lực, những phù chú cũng vô dụng.

Khương Dư Dư lấy bản thể của Ngọc Bích, thứ mà cô mang theo khi đến đây.

Cô thử gọi Ngọc Bích, nhưng Ngọc Bích chút phản ứng nào, đừng là hóa hình, ngay cả hồi âm cũng .

Lúc , giọng của hệ thống vang lên: [Đừng thử nữa, dị giới là một gian song song huyền học, thế giới linh khí. ]

Hệ thống giọng trở nên đầy đắc ý: [Cũng nghĩa là tất cả các thủ đoạn huyền môn của cô ở thế giới đều vô dụng đó!]

Ở dị giới, cô chỉ là một bình thường.

Khương Dư Dư hệ thống rùa, hỏi vì nó vẫn thể chuyện với cô.

thì hệ thống vốn là sản phẩm của dị giới.

Việc cô vẫn thể giao tiếp với nó là nhờ chiếc nhẫn đồng đó.

Tuy , cô vẫn ưa cái điệu bộ đắc ý của hệ thống. Nghe tiếng nó trong đầu, cô chậm rãi hỏi : [Hệ thống, mi điều khiển sương đen để bay lên?]

Sao mi bay nữa?

?

Hệ thống: ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-717.html.]

Đáng ghét! Con thật đáng ghét!

Khương Dư Dư tiếp tục đấu khẩu với hệ thống. Dù về thế giới , hệ thống hiểu rõ hơn cô, cô vẫn cần đến nó.

Còn việc thể dùng huyền thuật... Khương Dư Dư cảm thấy cũng .

Vắt khô quần áo xong, cô nhặt hệ thống lên bước ngoài.

Đã đến thì... tìm thử .

Vừa khỏi một đoạn rừng cây, cô lập tức cảm thấy điều gì đó đúng.

thấy nhà cao tầng.

Nhìn kỹ , bãi cỏ bên hồ cũng quen mắt.

Nơi , giống khu biệt thự trung tâm nơi gia đình cô ở.

 

Vậy tức là, điểm rơi của cô tại thế giới cách nhà họ Khương xa.

Nhận điều đó, Khương Dư Dư cảm thấy quá vui mừng.

cô vẫn nhớ rằng Lê Thanh Tư và Kiều Tự từng tồn tại ở thế giới .

Tức là Khương Vũ Thành ở thế giới một con gái tên là Khương Dư Dư.

Đôi mắt hạnh nheo , Khương Dư Dư cảm thấy một cảm xúc thành lời, nhưng cũng kéo dài lâu.

Dù bố ở thế giới cô là ai, nhưng đến đây thì cô vẫn thăm ông một chút.

Thế là, Khương Dư Dư theo hướng tập thể d.ụ.c buổi sáng trong trí nhớ ngược .

Chẳng mấy chốc, cô đến biệt thự nhà họ Khương.

lúc cô định gần thì thấy một chiếc xe mang biển quen thuộc chậm rãi lái tới.

Không lâu , một bóng dáng quen thuộc bước xuống từ ghế .

Người đó Khương Vũ Thành thì là ai?

Khương Dư Dư vội tiến lên, chỉ xa xa đối phương cửa lớn nhà họ Khương.

So với Khương Vũ Thành ở thế giới cũ, bố ở thế giới tuy ngoại hình khác là bao, nhưng khí chất rõ ràng lạnh lùng và nghiêm khắc hơn nhiều.

Còn kịp suy nghĩ nhiều về sự khác biệt của bố thì đột nhiên, Khương Dư Dư phát hiện một điều kỳ lạ.

Ánh mắt cô rời khỏi cửa chính nhà họ Khương, về phía một gốc cây bên hông cửa.

Ở đó một cái đầu đang cẩn thận thò .

Hiển nhiên là cũng đang lén lút theo dõi Khương Vũ Thành giống cô.

Lông mày Khương Dư Dư giật nhẹ. Với thị lực hơn , cô rõ mặt phía gốc cây.

Đó là một gương mặt xa lạ quen thuộc.

Nói xa lạ vì cô từng gặp .

Nói quen thuộc là vì...

Người đó giống trong bức ảnh mà Khương Hoài từng cho cô xem.

Khi Khương Dư Dư sang đối phương, phụ nữ gốc cây rõ ràng cũng chú ý đến cô.

Người đó thoáng sững sờ, đó trợn to mắt như thể tin nổi.

Đột nhiên, cô thấy đối diện mấp máy môi với .

Ánh mắt Khương Dư Dư lóe lên chút khó hiểu, khi kỹ thì cuối cùng cũng nhận .

Người đó đang ..."Chạy mau."

Tựa như cảm giác điều gì đó, Khương Dư Dư lập tức đầu thì thấy một cánh tay đột ngột vươn tới túm lấy cô.

Khương Dư Dư theo phản xạ nghiêng né tránh, đồng thời vung tay định bẻ ngược tay đối phương .

Tuy nhiên, hành động của cô khựng một chút khi thấy rõ phận đối diện.

Chính trong khoảnh khắc khựng đó, Khương Dư Dư túm trúng.

Cùng lúc đó, phụ nữ phía gốc cây, vẻ là cô, cũng một bảo vệ khác bắt .

Trên đường đưa đến phòng bảo vệ, phụ nữ liếc Khương Dư Dư, giọng trách móc: "Đã bảo chạy mau , còn ngây ngốc đó để bắt chứ."

Khương Dư Dư: ...

"Kẻ tám lạng, nửa cân."

Hai dẫn phòng bảo vệ. Đội trưởng bảo vệ thấy phụ nữ thì nhíu mày mắng: "Sao là cô nữa?"

 

 

Loading...