Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 720

Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:21:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Muốn phá bỏ ảnh hưởng do mệnh cách gây , Dư Dư tự tháo gỡ xiềng xích đó.

, dù để con tiếp tục ở nhà họ Quan là để con tiếp tục chịu đựng giày vò, nhưng vì Dư Dư, bà buộc cứng rắn.

Nhà họ Quan và Cát Chu đều là tảng đá thử thách cuối cùng bà để cho Dư Dư.

"... Điều duy nhất ngờ là con sẽ đến tìm ."

Ôn Nhược thực sự nghĩ đến điều đó.

Bà tiếp cận Dư Dư với phận Hồ Lệ Chi tổng cộng tới hai năm.

Bà vốn tưởng, dù Dư Dư tình cảm với "sư phụ" như bà thì tình cảm đó cũng sẽ sâu sắc.

Ai ngờ, bà đ.á.n.h giá sai.

Ngay khoảnh khắc con bé vì sư phụ mà chạy tới dị giới, Ôn Nhược chút cảm xúc khó tả.

Con gái bà đến dị giới, mà là vì sư phụ.

Bà tự dưng... chút cảm giác ghen với chính một cách kỳ lạ.

Khương Dư Dư vẫn yên lặng lắng .

Nghe bà kể lý do năm xưa bỏ rơi cô.

Nghe bà kể vì dám nhận cô.

Nghe bà ngờ cô đến.

Tại đến, Khương Dư Dư nghĩ, lẽ nên .

Khương Dư Dư cụp mắt xuống, cảm nhận độ ấm đang ôm chặt lấy cánh tay .

cho mặt rằng trong suốt mười tám năm đầu đời, cô từng cảm nhận tình thực sự.

sự xuất hiện của sư phụ bù đắp cho cô những tưởng tượng về một .

Sư phụ là tia sáng đầu tiên ngang qua đời cô.

về mối liên hệ m.á.u mủ giữa họ.

Cô chỉ một nữa nắm lấy tia sáng đó. ...

"Dư Dư, tối nay con ở phòng nhé."

Sau khi chuyện giải thích rõ, Ôn Nhược nhanh chóng lấy tinh thần, bắt đầu nhiệt tình sắp xếp cho Dư Dư.

"Phòng trang trí theo sở thích của con, trong còn quần áo và quà chuẩn cho con."

Ôn Nhược chỉ một căn phòng khác: "Phòng dành cho A Hoài. Lúc rời nó còn nhỏ, còn nhớ ."

Khương Dư Dư hai căn phòng rõ ràng dọn dẹp thường xuyên.

Căn hộ lớn mà vẫn ngăn ba phòng.

Ngay cả Hồ Mỹ Lệ còn ở chung phòng với bà, nhưng bà bằng lòng để trống hai phòng dành cho những gần như thể ở.

Khoảnh khắc đó, cô như thật sự cảm nhận tâm trạng của Ôn Nhược.

 

Mười tám năm, Ôn Nhược sống một ở dị giới ai đến, khắc nỗi nhớ từng góc nhỏ trong cuộc sống.

Bộ chăn ga giống hệt như cô từng dùng, loại mì ăn liền bà từng cùng cô ăn và cùng nuôi một con hồ ly xinh giống cô.

Tim thắt .

Khương Dư Dư trách bà.

Đổi là cô, lẽ cô cũng sẽ lựa chọn giống .

Nếu ngày đầu tiên tìm cô, bà đưa cô rời khỏi nhà họ Quan, về nhà họ Khương thì lẽ cô sẽ sớm cảm nhận sự bảo vệ từ .

cô sẽ chỉ mãi bảo vệ.

Rồi một ngày, khi nguy hiểm ập đến, cô chỉ thể trơ mắt vì cô mà mệt mỏi chống đỡ, còn cô chắc chỉ thụ động chờ đợi sự bảo vệ của khác...

Đó điều cô .

Nên cô trách lựa chọn của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-720.html.]

Ngược , cô còn cảm ơn cho cô quyền lựa chọn.

dường như, bà quên cách sống ở dị giới .

"Nếu khả năng cao là về thì tìm bố con?"

thể về thế giới cũ thì ít nhất ở thế giới vẫn còn một quen thuộc, đúng ?

Tại chỉ từ xa xa lén thẳng thắn bước cuộc sống của ông?

Cô nhớ Lê Thanh Tư từng Khương Vũ Thành ở dị giới con, cũng lập gia đình.

Cho dù Ôn Nhược tìm ông thì cũng sẽ ảnh hưởng nhiều đến quỹ đạo thế giới , đúng ?

"Con hiểu ."

Ôn Nhược gượng : "Dù là cùng một , nhưng vì trải nghiệm khác , đó cũng còn là từng yêu nữa ."

Huống chi, bà thuộc về dị giới.

thể sống sót ở đây với phận yêu quái là kỳ tích, nếu cố tình dây dưa quá nhiều với ở thế giới sẽ khiến Thiên Đạo nơi đây chú ý...

Ôn Nhược với Khương Dư Dư quá nhiều chuyện về thế giới . Thấy cô vẫn chằm chằm, bà nhịn vỗ nhẹ vai cô, giả vờ nghiêm túc giải thích: "Mẹ yêu bố con của thế giới . Người ở thế giới tuy giống nhưng yêu. Dù thường xuyên đến để lén Khương Vũ Thành ở thế giới , nhưng đó, mà là thấy Khương Vũ Thành của thế giới cũ qua đó, con hiểu ? Tất nhiên, con hiểu cũng . Dù con cũng mới mười tám, vẫn còn là đứa trẻ..."

Ôn Nhược còn xong, Khương Dư Dư ngắt lời bà: "Con hiểu."

Khương Dư Dư : "Tuy con mới mười tám, nhưng con hôn phu . Nói đúng hơn, hôn phu là do định sẵn cho con..."

Xét theo khía cạnh , coi như thành "nghĩa vụ" của một thời hạn .

Ôn Nhược đang lải nhải, đột nhiên thấy lời của Dư Dư nên lập tức sững .

"Đã... hôn phu ? Con hết ? Hai đứa định ? Thằng bé đó đồng ý với con ư?"

Ôn Nhược năng chút lộn xộn. Khương Dư Dư nheo mắt.

Gì mà "thằng bé đó đồng ý với con"?

Chẳng tính toán nhân duyên của con gái, dùng hôn ước để xác định định mệnh của cô ?

Thấy ánh đầy khó hiểu của Dư Dư, Ôn Nhược thoáng vẻ lúng túng: "Ý là, thằng bé đó trông khó gần lắm, tuy hôn ước, nhưng ngờ hai đứa ước định nhanh như ..."

Khương Dư Dư phản ứng của Ôn Nhược, một lúc mới : "Anh dễ gần."

Ngừng một chút, cô tiếp: "Mọi chút hiểu lầm về ."

Ôn Nhược: ...

Con chắc... đó là hiểu lầm ?

Không tiếp tục chủ đề nữa, Ôn Nhược để Khương Dư Dư về phòng nghỉ ngơi.

vượt qua dòng xoáy của dị giới cũng tiêu hao khá nhiều thể lực và tinh thần của cô.

Đóng cửa phòng, xuống giường, ánh mắt Khương Dư Dư mới lộ vẻ mệt mỏi.

Lúc , giọng của hệ thống vang lên với vẻ giễu cợt: [Nói là tìm sư phụ, kết quả là tìm ? Nhận thấy vui ? Giờ cô đang định đưa về ?]

 

Khương Dư Dư lặng lẽ xong, một lúc mới khẽ đáp: [Có thể... vẫn thể về. ]

Tuy Ôn Nhược giải thích nhiều chuyện, nhưng bà vẫn còn điều giấu cô.

Ví dụ như, tại khi cô tìm đến dị giới và tìm thấy , vẫn chọn nhận cô ngay lập tức?

Mẹ... còn đang che giấu điều gì?...

Cùng thời điểm đó, ở chỗ khác tại dị giới.

Tạ Chân chút chán nản bước xuống xe.

Buổi đàm phán hôm nay với công ty mời hợp tác suôn sẻ cho lắm.

"Tạ Chân, tài khoản "Linh Chân Chân" chuyên về xuất mã tiên linh của thì chúng thể ký, nhưng khi ký hợp đồng thì chuyển hướng theo kế hoạch của công ty."

"Huyền học tồn tại, càng đừng gì đến tiên gia. Xã hội hiện đại chẳng ai mê tín mấy thứ đó, ngay cả các ông bà lớn tuổi cũng tin nữa."

 

 

Loading...