"Lúc đầu dùng nó để tạo chút chiêu trò hút fan thì còn , nhưng nếu tiếp tục như thì . Số lượng fan của đang giảm mỗi ngày, nếu ký với công ty còn thể cứu vãn chút, nhưng theo sắp xếp của công ty."
Tạ Chân lời phụ trách bên đó thì kìm mà tranh thủ thêm: " vẫn tiếp tục về xuất mã tiên."
Người chút do dự mà từ chối: "Không , một là ký hợp đồng và chuyển hướng, hai là ôm tài khoản đó c.h.ế.t chìm luôn . Tự cân nhắc ."
Tạ Chân nhớ lời phụ trách, kìm ngẩng đầu trời, khuôn mặt tròn ngơ ngác: "Thế giới thật sự tồn tại huyền học ..."
Anh lẩm bẩm, một về hướng nhà.
Khi ngang con đường rợp bóng cây trong khu dân cư, bỗng thấy một âm thanh rên rỉ như tiếng động vật nhỏ.
Lúc vẫn còn là giờ việc, trong khu gần như ai, Tạ Chân theo phản xạ mà theo âm thanh tìm đến, đó phát hiện trong bụi cỏ một con Samoyed trắng như tuyết đang đó...
Không, Samoyed.
Tạ Chân sinh vật nhỏ mặt, mắt lập tức sáng rực lên.
Đây là hồ tiên đại nhân mà!
Là tiên gia mà luôn mong mỏi! Tiên gia đến tìm !
Anh quanh, khẽ gọi vài tiếng: "Có ai ? Hồ ly nhà ai chạy ngoài kìa?"
Gọi xong đợi mười giây, thấy xung quanh ai trả lời, lập tức kích động lao đến, ôm lấy con hồ ly nhỏ trông vẻ suy yếu chạy về nhà.
Tạ Chân biệt danh mạng là Linh Chân Chân, là một influencer chuyên về huyền học.
Trước đây, đài Lemon Dream từng sản xuất một chương trình huyền học mang tên "Linh Cảm", may mắn mời tham gia với tư cách "chuyên gia", cùng các ngôi đang hot như Cố Kinh Mặc và Châu Sát Sát.
Tuy nhiên, nhiệm vụ trong chương trình là dạng giải mã, để tạo cảm giác huyền học thì họ ép thêm kịch bản. Chương trình gây tiếng vang, còn hủy vì nghệ sĩ vướng scandal.
Linh Chân Chân nổi lên , mà còn rơi đà lao dốc.
Anh cứ tiếp tục thế là , nhưng đổi chủ đề.
Dù rõ chỉ đang tạo chiêu trò lừa , nhưng đối với hồ tiên, thực sự tin là họ tồn tại.
Linh Chân Chân cảm thấy con hồ ly mà nhặt chính là bằng chứng!...
Hồ Lệ Chi ngờ dòng chảy hỗn loạn của cổng gian mạnh đến thế.
Có lẽ vì cô là bán yêu, thế giới dị giới chút bài xích sự tồn tại của cô , khiến cô ngay khi đến nơi buộc trở nguyên hình, còn... cực kỳ yếu ớt.
Lúc bế lên, Hồ Lệ Chi vẫn còn cảm giác, nhưng quá yếu, thể đe dọa đối phương.
Cô thử dùng yêu lực, nhưng phát hiện yêu lực bán yêu trong dường như thứ gì đó phong ấn , cảm nhận chút nào.
Hồ Lệ Chi khỏi run rẩy.
Cô vốn yếu, giờ đến chút yêu lực còn , còn lạc mất Dư Dư, giờ ?
Nhiệm vụ mà ngài Văn giao cho cô đây?
Ngay lúc đó, Hồ Lệ Chi cảm giác ai đó nhẹ nhàng xoa đầu : "Hồ tiên đại nhân đừng sợ, đưa ngài về nhà."
Hồ Lệ Chi ngẩng đầu mơ màng.
Người đang gọi ai là hồ tiên?
Cô hồ tiên.
Cô cũng về nhà với .
"Ư..."
Hồ ly khẽ phát tiếng phản đối, nhưng Tạ Chân chẳng hiểu, vẫn cúi đầu hỏi cô : "Sao ? Đói ? Muốn ăn gì? Ăn thức ăn cho mèo ? Hay là đồ ăn cho chó?"
Hồ Lệ Chi: ...
Anh mới ăn đồ cho ch.ó !
Tạ Chân liền mượn một túi thức ăn mèo nhỏ từ nhà hàng xóm.
Hồ Lệ Chi chút buồn bã, đầu vùi mặt ghế sofa.
Dù cô là bán yêu, từ nhỏ đồng loại bắt nạt. dù bắt nạt cỡ nào, bọn họ cũng bắt cô ăn thức ăn mèo.
Còn con ... thật quá đáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-721.html.]
"Không ăn ? Không thích vị của loại ?"
Tạ Chân khó hiểu, tiện tay nhặt một viên bỏ miệng nhai rôm rốp: "Vị cũng mà."
Hồ Lệ Chi tiếng động, nhịn đầu.
Ngửi thấy mùi vị thức ăn mèo từ miệng Tạ Chân, ánh mắt cô lộ vẻ khó tin.
Người ... thật sự đang ăn thức ăn mèo?
Có vấn đề ?
Tạ Chân Chân tất nhiên vấn đề gì, chỉ là thấy hồ tiên đại nhân đầu khi ăn thức ăn cho mèo, gương mặt hồ ly còn lộ vẻ sốc, lập tức nghi ngờ nhầm .
Anh nhịn , nhặt một viên bỏ miệng nhai rôm rốp.
Hồ Lệ Chi mở to mắt, gương mặt hồ ly hiện rõ vẻ kinh ngạc.
Lần đến lượt Tạ Chân thấy khó tin.
Con hồ ly biểu cảm sống động thật đấy.
"Quả nhiên ngài là hồ tiên đại nhân!"
Tạ Chân nghiêm túc xác nhận, ngay lập tức chế độ việc, dựng điện thoại lên, mở video!
"Cả nhà ơi! Các bạn chắc chắn đoán hôm nay nhặt gì ! Tèn ten! Nhìn nè, một hồ tiên! Đây chắc chắn là chỉ dẫn mà vị tiên gia cúng bái ban cho !"
Hồ Lệ Chi: ...
Làm bây giờ? Cô hình như gặp một kẻ điên !
Dư Dư, cô đang ở ?...
Hồ Lệ Chi , lúc Khương Dư Dư đang ở ngay một tầng nào đó trong cùng tòa nhà chung cư với cô ...
Dù cơ thể chút mệt mỏi, cô vẫn thể ngủ .
Cô giường, lật lật chiếc điện thoại, phát hiện điện thoại vẫn mở nhưng tất cả ứng dụng đều khóa.
Ngay cả ứng dụng Linh Sự hợp tác với địa phủ cũng mở .
Cô liên lạc với ai , cũng thể tra cứu thông tin thế giới .
Đang nghĩ ngợi, cửa phòng bỗng nhẹ nhàng mở .
Khương Dư Dư chạm mắt với Ôn Nhược.
Ôn Nhược lập tức cảm giác như bắt tại trận, lúng túng : "Mẹ... chỉ xem con còn ở đây thôi. Không , con ngủ , ở ngoài."
Khương Dư Dư gì. Lát , cô cảm giác ở cửa.
Dù bước chân của đó nhẹ như , cô vẫn bà đang đó.
Bà ở đó lắng thở của cô.
Bà đang xác nhận xem cô còn ở đây .
Có lẽ vì ở dị giới một quá lâu, hoặc lẽ là sợ cô sẽ biến mất như khi còn bé...
Nên bà xác nhận hết đến khác.
Khương Dư Dư thấy hành động đó gì quá.
Cô chỉ... thấy đau lòng cho bà.
"Sư..."
Cô mở miệng, định gọi bà, nhưng lời đến miệng nghẹn. Cô do dự một chút, Khương Dư Dư nhẹ giọng gọi về phía cửa: "Mẹ."
Cửa phòng im lặng một chút, ngay đó đẩy mạnh .
Ôn Nhược đó, mắt đỏ hoe cô, giọng khàn khàn: "Dư Dư... con... con gọi ?"
"Vâng."