Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 722

Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:21:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khương Dư Dư mím môi, nhẹ giọng gọi bà một tiếng: "Mẹ."

Ôn Nhược lập tức xúc động, nhưng cố kiềm chế, đáp: "Ừm! Sao con?"

Khương Dư Dư bà, trong mắt chút ngượng ngùng, nhưng vẫn cố tỏ bình tĩnh, mở miệng: "Mẹ thể... cùng con một lát ?"

Nếu bên cạnh, lẽ cô sẽ còn bất an như nữa.

Ôn Nhược xong, thoáng ngạc nhiên, ho khẽ một tiếng: "Nếu con quen ngủ một ... thì thôi."

Nói xong, bà nhanh chóng trèo lên giường, tiện tay kéo con lòng, : "Mẹ ôm con ngủ."

Khương Dư Dư: ...

từ chối, nhưng đối mặt với ánh mắt đầy yêu thương , cuối cùng cô vẫn chịu nhường.

" đừng ôm chặt quá."

Ôn Nhược liên tục gật đầu, ôm cô xuống, cẩn thận đắp chăn.

Cảnh tượng giống như vô trong tưởng tượng. Nhìn con trong vòng tay , Ôn Nhược chỉ thấy cổ họng nghẹn ngào, xúc động đến chực trào nước mắt.

Khương Dư Dư cảm nhận cảm xúc từ bà, lặng lẽ một lát, nhẹ giọng : "Lần còn hai nữa đến đây cùng con, chờ con gặp họ, chúng con sẽ cùng trở về."

Nghe đến "trở về cùng ", vẻ mặt Ôn Nhược khựng , trong mắt thoáng qua một tia đắng cay khó tả.

Lát , bà mới mỉm nhẹ, đáp: "Được."

Khương Dư Dư tưởng sẽ ngủ , nhưng thực tế là cô chỉ ngủ nhanh mà còn ngủ say.

Khi mở mắt , trời tối đen, Ôn Nhược đang bên cạnh cô, vẫn giữ nguyên tư thế ban đầu.

Khương Dư Dư chăm chú mặt.

Có lẽ là do phận yêu tộc, Ôn Nhược trông chỉ hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi. Dù còn trẻ, nhưng trong ánh mắt và nét mặt đôi khi toát sự tĩnh lặng và sáng suốt hợp với tuổi .

Giống hệt cảm giác mà bà từng mang khi mang khuôn mặt của Hồ Lệ Chi.

Khương Dư Dư đang nghĩ như thì đột nhiên trong đầu vang lên tiếng hét chói tai của hệ thống: [Khương Dư Dư!]

Khương Dư Dư giật , vô thức cựa quậy.

Lúc cô cử động, Ôn Nhược vốn nhắm mắt ngủ đột nhiên mở mắt, trong ánh mắt tràn đầy cảnh giác và sắc bén.

Ánh mắt sắc lẹm chỉ tồn tại trong chốc lát, khi nhận bên cạnh là cô thì nhanh chóng thu , trở về dáng vẻ bình thường, hỏi cô: "Con tỉnh ? Đói ?"

Khương Dư Dư lắc đầu chỉ ngoài phòng, : "Con thấy con rùa của con gọi con."

Ôn Nhược chớp chớp mắt.

Rùa gọi?

Rùa kêu kiểu gì?

Sao bà thấy?

nhanh, cả hai đều hiểu chuyện gì đang xảy .

Khương Dư Dư mở cửa phòng thì thấy Hồ Mỹ Lệ mà Ôn Nhược nuôi đang tao nhã xổm mặt đất.

Nó ngẩng đầu hai , biểu cảm mang theo chút tự hào khó hiểu, mà đôi chân của nó lúc đang đè lên một con rùa đang giãy giụa nhưng thể cử động .

[Khương Dư Dư! Mau kéo con cáo thối !]

[ đường đường là một hệ thống Thiên Đạo, mà hết đến khác coi như đồ chơi! Con cáo thối! Mày xong ! Mày dám đắc tội với tao là mày xong đời !]

Hệ thống la hét ầm ĩ, Khương Dư Dư đau đầu, đành xổm xuống giải cứu nó khỏi móng vuốt của Hồ Mỹ Lệ.

Hồ Mỹ Lệ hiểu gì, nhưng vì cảm nhận khí tức giống chủ nhân nên nó nhường món đồ chơi mới cho cô.

Hồ Mỹ Lệ đầu lạch bạch rời .

Ôn Nhược thì cúi đầu chằm chằm con rùa trong tay Khương Dư Dư: "Con rùa ... là yêu quái ?"

nghĩ Khương Dư Dư sẽ nuôi một con rùa thú cưng, mà một con rùa thể cùng cô vượt gian đến thế giới khác thì chắc chắn đơn giản.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-722.html.]

rõ những tiểu yêu bình thường nếu qua dòng loạn lưu của gian dị giới sẽ hạn chế yêu lực và trở nguyên hình.

Bà cảm thấy đây chắc là một con yêu quái rùa.

Trùng hợp là, bà cũng từng quen một con rùa.

con bà quen yêu, mà là thần thú.

 

"Nó yêu quái, nhưng đúng là rùa bình thường."

Khương Dư Dư giải thích đơn giản về xuất xứ của hệ thống rùa. Nghe trong con rùa phong ấn một hệ thống Thiên Đạo, Ôn Nhược vô thức nhướng mày: "Hệ thống? Không là tà linh cải trang đấy chứ?"

Khương Dư Dư : "Nó bảo nó là hệ thống thì cứ coi nó là hệ thống ạ."

"Dị giới linh khí, lâu thấy tà linh nào. Thứ gì chọn một con rùa vật chủ, tà linh thời nay cũng sáng tạo thật."

"Vâng, con cũng thấy ."

Hai cứ một câu qua, một câu , hệ thống điên.

[Khương Dư Dư! thấy đấy! Hai đang vu khống ! Vật chủ chọn ? Rõ ràng là cô nhân lúc suy yếu ép ký kết với con rùa !]

Khương Dư Dư mặc kệ nó.

Hai đồ xong thì chuẩn ngoài ăn tối.

Tay nghề của Ôn Nhược cũng , nhưng đây là bữa ăn đầu tiên khi hai nhận nên Ôn Nhược quyết định dẫn Dư Dư ăn ngon một chút.

đó, Ôn Nhược dẫn Khương Dư Dư đến trung tâm thương mại để chọn cho cô một chiếc điện thoại mới.

"Điện thoại cũ của con chắc là dùng , dùng cái mới ."

Khương Dư Dư nhận lấy điện thoại, cả hai đến một nhà hàng cao cấp gần đó.

Nhân lúc Ôn Nhược đang gọi món, Khương Dư Dư dùng điện thoại mới tìm kiếm sơ qua, quả nhiên là thông tin về thế giới .

Cô lướt sơ qua các tin tức liên quan đến nhà họ Khương thì thấy đúng như Lê Thanh Tư .

cũng đôi chút khác biệt.

Đang định tìm thêm thông tin thì cô Ôn Nhược : "Nếu cùng đến với con là Hồ Lệ Chi thì thể thử tìm thông tin về bệnh viện thú cưng gần đây hoặc tin tức động vật hoang lang thang."

Khương Dư Dư ngẩng đầu cô: ?

Ôn Nhược bình tĩnh : "Với yêu lực bán yêu của cô , khả năng đến là biến thành hồ ly . Một con hồ ly chạy ngoài đường thì khó tìm."

Khương Dư Dư hiểu . Cô hề nghi ngờ lời Ôn Nhược, định mở miệng hỏi thêm thì bất ngờ ngang, dường như trẹo chân vì giày cao gót.

Cô gái nghiêng ngã về phía bàn của Khương Dư Dư và Ôn Nhược, vô tình rơi chiếc điện thoại mà Khương Dư Dư đặt bàn.

"Xin nhé."

Giọng quen thuộc vang lên khiến Khương Dư Dư sững .

Nhìn cô gái cúi nhặt điện thoại giúp , Khương Dư Dư chợt thấy lạ quen.

Tuy ngũ quan sáng sủa, ôn nhã như ở thế giới của cô mà phần bình thường hơn, nhưng mặt rõ ràng là...

"Lộ Tuyết Khê?"

"Cô ?"

Lộ Tuyết Khê thấy tên thì chút ngạc nhiên. Cô từng gặp con gái mặt.

Ánh mắt cô lướt qua màn hình điện thoại mà nhặt lên, kìm nhíu mày, Khương Dư Dư đầy cảnh giác: "Cô là ai? Tại tìm kiếm thông tin về nhà họ Khương?"

Điện thoại của Khương Dư Dư vẫn đang dừng ở trang tìm kiếm về nhà họ Khương, nhưng vì cô quan hệ gì với nhà họ Khương ở thế giới , cũng dây dưa với Lộ Tuyết Khê nơi đây nên chỉ đáp: "Hiểu lầm thôi."

Vừa , cô vươn tay định lấy điện thoại.

Không ngờ Lộ Tuyết Khê định trả, còn tránh động tác của Khương Dư Dư, vẻ mặt còn dịu dàng như ban đầu mà trở nên gay gắt: "Nếu cô rõ thì sẽ trả , ai âm mưu gì ."

Khương Dư Dư nhận vẫn thích Lộ Tuyết Khê.

 

 

Loading...