Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 723

Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:21:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù là ở thế giới ở thế giới .

Ôn Nhược lúc cũng nhận Lộ Tuyết Khê, nhiều lời, chỉ cao giọng: "Cô ! Cô đang công khai cướp giật ?"

Lộ Tuyết Khê giọng đột ngột cho sững sờ, thấy ánh mắt nghi ngờ của những xung quanh đổ dồn về phía .

nhất thời tức hổ: "Cô bậy gì , ..."

 

Ôn Nhược chẳng thèm để cô hết câu, lớn tiếng tiếp: "Dù ốp điện thoại của em gái thì cô cũng thể cướp trắng trợn như ! Con gái nhà ai mà hỗn láo thế? Không giáo d.ụ.c ?"

Quả nhiên, xong thì ánh mắt của nhiều tiếp tục đổ dồn mặt Lộ Tuyết Khê, như xem cô là cô chủ nhà nào.

Lộ Tuyết Khê Ôn Nhược cho hổ tức giận, đang định mở miệng giải thích thì bất ngờ ánh mắt cô dừng bước nhà hàng. Mắt cô lập tức sáng lên, vẻ đáng thương, giọng run rẩy gọi: "Anh Khương Trừng!"

Vừa hai chữ "Khương Trừng", Khương Dư Dư và Ôn Nhược lập tức .

Họ đầu thì thấy đàn ông đang bước nhanh đến là con trai của chi thứ ba nhà họ Khương thì là ai?

Ôn Nhược cảm giác gì đặc biệt với đứa "cháu trai" , nhưng Khương Dư Dư thì thấy đau đầu.

Chỉ định ngoài ăn bữa cơm, mà cũng thể đụng "tổ hợp" dị giới .

Loại "duyên phận" khỉ ho gì thế .

Bên , Khương Trừng bước nhanh tới. Anh mặc một bộ vest cắt may vặn, vẻ trưởng thành hơn vài phần so với ở thế giới .

Anh về phía Lộ Tuyết Khê. tới là lập tức chất vấn ai bắt nạt Lộ Tuyết Khê giống như trong ấn tượng của Khương Dư Dư, mà chỉ qua tình hình mắt hỏi: "Có chuyện gì ?"

Khương Dư Dư dậy, đợi Lộ Tuyết Khê mách lẻo thẳng: "Cô gái giật lấy điện thoại của chịu trả. Vì chúng yêu cầu cô trả nên cô mới cảm thấy tủi ."

Giọng điệu của Khương Dư Dư vô cùng bình thản, dù đúng sự thật, nhưng vì bỏ qua một chi tiết nên tạo một cảm giác: Em gái nhà đang phát rồ c.ắ.n bừa khác.

Khương Trừng hiển nhiên cũng cảm thấy gì đó hợp lý, theo bản năng sang chiếc điện thoại đang Lộ Tuyết Khê nắm chặt trong tay.

Trong lòng Lộ Tuyết Khê lóe lên một tia oán hận, nhưng khi đối diện với Khương Trừng tỏ vẻ vô tội và lo lắng: "Không như , là vì cô tìm kiếm thông tin về nhà họ Khương điện thoại, em lo cô ý đồ với gia đình nên mới gặng hỏi. Nếu tin, xem..."

"Thôi Tuyết Khê."

Khương Trừng để cô hết cắt ngang: "Đó là lý do em thể lấy điện thoại của khác. Hãy trả ."

Lộ Tuyết Khê , biểu cảm phần thể tin nổi, đó thoáng hiện vẻ hổ, nghiến răng, ngoan ngoãn trả điện thoại cho Khương Dư Dư.

Khương Dư Dư ngạc nhiên, chỉ vì phản ứng của Khương Trừng, mà còn bởi thái độ của Lộ Tuyết Khê với Khương Trừng.

Ở thế giới ban đầu, Khương Trừng luôn bảo vệ cô vô điều kiện, còn Lộ Tuyết Khê thì luôn nhận lấy sự bảo vệ đó một cách đương nhiên, thậm chí nắm rõ cảm xúc hỉ nộ của trong lòng bàn tay.

ở đây, Khương Trừng dường như não, còn thái độ của Lộ Tuyết Khê đối với vô cùng cẩn trọng lấy lòng?

Xem ở thế giới khác , khi còn hệ thống, quan hệ giữa Lộ Tuyết Khê và nhà họ Khương cũng còn giống như ở thế giới nữa.

Khương Dư Dư đang nghĩ như thì thấy Khương Trừng bất ngờ chuyển ánh mắt sang cô: "Chúng trả điện thoại cho cô , bây giờ cô thể rõ lý do vì âm thầm tìm kiếm thông tin về nhà ?"

Anh nheo mắt , trông như thể thấu cô: "Cô là phóng viên giải trí ?"

Khương Dư Dư: ...

Ôn Nhược nhịn , bật thành tiếng. Thấy mấy qua, bà liền : "Xin , thật sự là nhịn , đầu tiên thấy theo dõi thần tượng mà cũng chất vấn công khai như ."

về phía Khương Trừng và Lộ Tuyết Khê, nhạt: "Cá nhân thấy hai xía mũi chuyện khác quá , đúng rảnh rỗi sinh nông nỗi."

 

Lộ Tuyết Khê, Khương Trừng: ...

Lúc chỉ Lộ Tuyết Khê, mà cả Khương Trừng cũng tỏ vẻ giận dữ, nhưng nhanh kìm .

Anh tự nhủ rằng với phận nhà họ Khương, nên chấp nhặt với mấy quan trọng .

, liếc lạnh qua hai họ, khẽ khinh một tiếng, hiệu gọi quản lý nhà hàng tới.

Quản lý thấy tiếng tranh cãi bên nãy giờ, rõ Khương Trừng là ai, lập tức bước tới.

Khương Trừng ghé tai ông vài câu. Không bao lâu, quản lý bước đến mặt Khương Dư Dư và Ôn Nhược, lễ phép : "Xin hai vị, để đảm bảo chất lượng bữa ăn cho khách hàng của nhà hàng, mong hai vị thể chọn nhà hàng khác để dùng bữa."

Khương Dư Dư: ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-723.html.]

rút đ.á.n.h giá rằng Khương Trừng não.

Khương Trừng vẫn là Khương Trừng.

Đây chính là kiểu hành xử " hợp là đuổi " đây mà.

Dù lời quản lý khách sáo, nhưng ý rõ ràng là đang đuổi .

Khương Dư Dư lạnh lùng Khương Trừng, bất giác chút tặng thêm một vé trải nghiệm robot hút bụi nữa.

Đáng tiếc, thế giới thể dùng linh lực.

Vậy thì chỉ thể dùng đến chút phương pháp vật lý .

Dù quá trình phiền phức, nhưng hiện tại cô thực sự đ.á.n.h .

Bên , Ôn Nhược thấy lời quản lý thì vội lên tiếng, mà nhắn một tin , mới chậm rãi dậy về phía Khương Trừng: "Chỉ vì chút lời qua tiếng mà đuổi khách khỏi nhà hàng, cách dạy dỗ của nhà họ Khương đúng là mở rộng tầm mắt."

Khương Trừng tỏ lạnh lùng cao ngạo: "Việc liên quan đến phận nhà họ Khương. chỉ là bạn của chủ nhà hàng nên góp chút ý kiến nhỏ thôi."

"Ồ." Ôn Nhược đáp: "Vậy cũng góp ý kiến một chút, chắc phiền chứ?"

Lời của Ôn Nhược chỉ khiến Khương Trừng khó hiểu, ngay cả quản lý bên cạnh cũng thấy kỳ quặc.

nhanh, ông lập tức hiểu .

Vì ông nhận cuộc gọi từ của chủ nhà hàng.

Quản lý chỉ thị từ đầu dây bên , lúc đầu là khó tin, ngập ngừng về phía Khương Trừng, cuối cùng là như c.h.ế.t lặng mà cúp máy.

Quay đầu, đối diện ánh mắt của mấy Khương Trừng, quản lý mồ hôi túa , lắp bắp : "Cậu Trừng... là... ..."

Chưa đợi ông hết, Khương Trừng lạnh giọng cắt ngang, giọng mang theo sự u ám từng : "Tốt nhất là nghĩ kỹ hãy !"

Quản lý suýt nữa thành tiếng: "Cậu Trừng, xin đừng khó nữa..."

Sắc mặt Khương Trừng vô cùng khó coi.

Đường đường là chủ nhà họ Khương, nếu đuổi khỏi nhà hàng thì tối nay chắc chắn sẽ trở thành trò của đám con cháu nhà giàu trong giới.

Anh nhịn sang hai mặt. Anh chắc chắn quen hai phụ nữ .

tại họ thể khiến quản lý màng cả thể diện của ...

"Cô gì?" Khương Trừng giận dữ về phía Ôn Nhược.

Khương Dư Dư rõ ràng cũng bất ngờ.

Chẳng lẽ ở thế giới , Ôn Nhược còn phận khác?

Chỉ thấy Ôn Nhược mỉm với Khương Trừng, nụ mang theo cảm giác của lớn trẻ con: "Cậu là bạn của chủ nhà hàng, còn là bạn của chủ nhà hàng. Tính cũng xem như bậc cô dì chú bác của ."

Cơ mặt Khương Trừng giật giật, hiển nhiên "cô dì" hơn mấy tuổi chọc giận.

Lộ Tuyết Khê rõ ràng cũng ngờ sự việc theo hướng .

Rõ ràng chỉ cần đuổi hai khỏi nhà hàng là thể hả giận.

Tại bây giờ... sắp đuổi là cô và Khương Trừng chứ?

Khương Trừng dĩ nhiên thể cam tâm "đuổi ", đang định mở miệng gì đó thì điện thoại trong túi bất ngờ đổ chuông.

 

Khương Trừng vội lấy điện thoại , thấy gọi đến, sắc mặt vốn âm trầm của lập tức đổi.

Theo bản năng, thẳng , vẻ mặt nghiêm chỉnh.

"Bác cả... hôm nay cháu hẹn ăn tối. Vâng, cháu lập tức về công ty."

Nói xong lập tức cúp máy, cũng bận tâm chuyện mất mặt nữa mà sang với Lộ Tuyết Khê: "Tuyết Khê, bác cả gọi, về công ty xử lý công việc. Tối nay thể ăn tối cùng em , sẽ bảo tài xế đưa em về."

Nói , màng đến việc sắc mặt Lộ Tuyết Khê trắng bệch tin nổi, lập tức rời khỏi nhà hàng.

 

 

Loading...