Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 727

Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:21:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong, dứt khoát cúp máy.

Trên mặt lập tức hiện lên vẻ đời.

Anh mở hệ thống dữ liệu, các chỉ đang lên , kích động quanh phòng.

Đi hai vòng thấy vẫn thỏa, ôm chầm lấy Hồ Lệ Chi đang sofa: "Hồ tiên đại nhân! sống ! Tất cả là nhờ ngài! Ngài ? Ngài chính là thần của !"

Hồ Lệ Chi bất ngờ ôm trọn cả thì ngẩn .

Giây tiếp theo, thấy con chu môi định ghé sát , cô lập tức kêu lên một tiếng, hề do dự giơ móng vuốt đập lên trán , đồng thời linh hoạt nhảy khỏi lòng .

Được chăm sóc hai ngày, Hồ Lệ Chi cuối cùng hồi phục thể lực, dù yêu lực khôi phục nhưng đối phó với một con thì thành vấn đề.

Đáng ghét! Con đáng ghét!

Dám sàm sỡ cô !

Hiếm khi Hồ Lệ Chi tức giận như , còn Tạ Chân thì chẳng hề để tâm, dù đập một cái vẫn tươi đuổi theo cô xin ôm thêm.

Một một hồ ly cứ thế chạy quanh phòng, đúng lúc đó chuông cửa vang lên.

Tạ Chân và Hồ Lệ Chi đồng loạt dừng .

Tạ Chân thì tò mò ai đến tìm, còn Hồ Lệ Chi thì ngửi thấy mùi quen thuộc ngoài cửa, lập tức kích động chạy tới, bằng hai chân, cố gắng dùng móng mở cửa.

Tạ Chân nuôi con cáo hai ngày, đầu thấy nó hoạt bát như nên ngạc nhiên.

Tưởng nó ngoài, vội : "Đợi để mở, chứ ngài thể nào..."

Chữ "nào" còn dứt, thấy móng của con cáo nhỏ ấn chính xác tay nắm cửa, giây , thấy một tiếng "cạch".

Cánh cửa mở .

 

Tạ Chân lập tức sững sờ, đầy vẻ kinh ngạc và sùng bái.

Ai con dám nuôi là hồ tiên giả nữa chứ?

Tuy nhiên sự phấn khích của chỉ kéo dài đến một giây, bởi khi cửa mở, thể của "hồ tiên đại nhân" lập tức chen ngoài.

Linh Chân Chân tưởng cô định chạy mất, hoảng hốt nhào tới, nhưng ngờ cánh cửa kéo mở .

Thấy ngoài cửa, Hồ Lệ Chi lập tức phát tiếng kêu đầy kích động, nhào tới ôm chầm lấy chân Khương Dư Dư.

Linh Chân Chân bỗng thấy dự cảm lành.

dự cảm đó thành sự thật.

"Chào Linh Chân Chân, xem video đăng mạng, con cáo nhặt là của nhà ."

Tạ Chân: ...

Anh cũng nghi ngờ, nhưng con cáo nhỏ kích động thế , rõ ràng chẳng cần bằng chứng gì thêm.

Tạ Chân bỗng chốc xụ mặt, trong lòng ròng, nhưng vẻ ngoài vẫn cố tỏ bình tĩnh, gượng : "Thật đăng video lên mạng là để tìm chủ cho nó, bây giờ tìm , thật là... quá."

Vì quá đau buồn, Tạ Chân thậm chí còn quên hỏi đối phương địa chỉ của .

Khương Dư Dư Tạ Chân mặt, khác gì mấy so với Linh Chân Chân mà cô từng quen.

Nếu khác thì là gầy hơn, trông cũng uể oải hơn.

gặp Khương Trừng và Lộ Tuyết Khê, cô cũng quỹ đạo của thế giới trùng khớp với thế giới cũ, nhất là khi còn giao thoa với những từng chỉ tồn tại trong thế giới cũ nên những ở đây cũng con đường riêng.

Và cô thể can thiệp.

Cô cũng sẽ can thiệp.

Đây là dị thế, dù cô Hoa Tuế cũng chỉ là qua đường.

Nghĩ nhưng Khương Dư Dư vẫn xoa đầu Hồ Lệ Chi, : "Nói lời tạm biệt ."

Đã nhận ân huệ của khác, dù thể báo đáp ngay, ít nhất cũng nên lời tạm biệt.

Hồ Lệ Chi , đầu Tạ Chân.

thích cứ chụp ảnh , nhưng chăm sóc suốt hai ngày, cô vẫn ơn.

Thế là Hồ Lệ Chi , thẳng , thành kính chắp hai chi , cúi chào Tạ Chân.

Tạ Chân sửng sốt một lúc, đó viền mắt đỏ hoe, suýt kiềm .

Hóa , hồ tiên đại nhân của , từ đầu đến cuối đều hiểu lời .

"Nghe hồ ly thành tinh bái nguyệt, tối nay trăng tròn lắm, chúng livestream hồ tiên bái nguyệt nhé."

"Ha ha, hồ tiên đại nhân bái, , chúng bái, chỉ ngắm trăng thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-727.html.]

"Hồ tiên đại nhân, tắt livestream , ngài thể lén bái trăng một cái , thì cúi đầu cũng mà..."

Anh mà, huyền học là thật. ...

Sau khi đón Hồ Lệ Chi, Khương Dư Dư cùng Hoa Tuế đưa Tiết Thải Kỳ đến cô nhi viện Sao Trời, sắp xếp thỏa tạm biệt về.

Ra khỏi viện, cô thấy ở một gốc cây cách đó xa, Thồ Tinh Trúc đang cùng một ông lão bày quầy xem bói.

Khương Dư Dư từ xa , gần chào hỏi, cùng Hoa Tuế xoay rời .

Người cần tìm tìm , đến lúc cô về .

Quay về cùng . ...

Dị giới, nhà họ Khương.

Khương Dư Dư và Văn Nhân Thích Thích ngoài biệt thự nhà họ Khương, từ xa thể thấy một bóng qua cửa sổ.

Khương Dư Dư Văn Nhân Thích Thích: "Cuối cùng con cũng hiểu vì thể đây."

Trước đây khi bảo vệ đuổi , họ thường xuyên lẻn , cô còn thấy kỳ lạ.

Cô cũng sống ở nhà họ Khương nửa năm, rõ an ninh trong khu biệt thự nghiêm ngặt thế nào.

Văn Nhân Thích Thích từng lẻn bắt, theo lý thì dễ .

Ấy .

Cho đến hôm nay, họ một gia đình khác trong khu biệt thự phái xe tới đón trong, thắc mắc của Khương Dư Dư cuối cùng cũng giải đáp.

 

"Lúc nhắm tới những trong khu khách hàng mục tiêu cũng là vì chuyện ?"

"Cũng coi như là một phần lý do."

Văn Nhân Thích Thích , khóe môi thoáng chút buồn: " lén bao nhiêu năm, cũng đủ ."

Khương Dư Dư ánh mắt buồn bã của , một lúc mới hỏi: "Mẹ từng ở thế giới khác mười tám năm, gắn bó quá sâu với thế giới , sợ thể về với bọn con... Vậy giờ, xử lý xong hết ràng buộc với thế giới khác, thể chứ ạ?"

Hôm đó cô hỏi điều gì đang giấu cô , cho cô câu trả lời .

khi giải quyết chuyện của Hoa Tuế và Hồ Lệ Chi, cô cùng Văn Nhân Thích Thích nhiều nơi.

Những nơi đó mang dấu vết cuộc sống của ở dị thế.

Cũng là những mối liên hệ mà họ đang cố cắt đứt từng cái một.

Thấy Văn Nhân Thích Thích định , sợ điều gì bi quan, Khương Dư Dư vội tiếp lời: "Bố và cũng đang chờ về."

: "Họ nhớ , nếu gặp , chắc chắn họ sẽ vui."

Văn Nhân Thích Thích thì mím môi, như thể đang nhớ đến hai , một lúc mới nở nụ tươi: "Mẹ cũng nhớ họ."

Rất nhớ, nhớ.

Hai bên rừng nhỏ gần biệt thự nhà họ Khương thêm một lúc lâu mới rời về phía cổng khu biệt thự.

Họ rằng, ngay khi bóng dáng họ khuất, trong phòng việc của gia chủ họ Khương một bóng lặng lẽ bên cửa sổ, lâu mới xoay rời .

Ở cổng, đội trưởng bảo vệ lập tức bước tới với vẻ mặt nghiêm nghị, định lên tiếng quở trách thì Văn Nhân Thích Thích lên tiếng : "Anh bảo vệ đừng mắng nữa, sẽ đến đây nữa . Lần ... là cuối cùng."

Đội trưởng bảo vệ thì mím môi, cuối cùng lời trách mắng nào, chỉ gượng gạo đáp: "Cô thì đấy."

Văn Nhân Thích Thích âm thầm lời từ biệt với vị đội trưởng trong lòng mới theo Khương Dư Dư rời .

Khương Dư Dư cho Văn Nhân Thích Thích xem Ngọc Bích mà cô mang theo.

Lúc thấy Ngọc Bích, Văn Nhân Thích Thích kinh ngạc: "Miếng ngọc trông quen quen, nhưng cũng thể chỉ là giống thôi..."

Rồi bà hỏi Khương Dư Dư: "Con chắc là thể dùng nó mở cổng dị thế ?"

Khương Dư Dư : "Cần thử. Lúc con đến là thông qua vòi rồng thần và con rùa hệ thống để mở đường, nếu theo nguyên lý đó thì để mở đường cũng cần nước và vật thuộc về thế giới gốc."

Họ chính là những vật thuộc về thế giới gốc nên cô lo.

ở thế giới thể gọi vòi rồng nữa, chỉ thể dùng cách khác thử.

Văn Nhân Thích Thích chỉ đáp: "Vòi rồng để lo, nhất định sẽ đưa trở về an ."

Khương Dư Dư , một lúc mới gật đầu.

Theo lời bà, vị tứ phương trưởng lão vẫn thể điều khiển sương đen ở dị thế là vì sương đen thể hấp thụ tà khí, oán khí từ nguồn, đơn giản là gì hút nấy.

Những con dơi họ từng gặp cũng là vật trung gian mà sương đen hấp thụ nên mới sóng siêu âm vật lý đ.á.n.h trúng.

 

 

Loading...