Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 728

Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:21:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

giới hạn bởi Thiên Đạo, mỗi đối phương tay mất một thời gian tích lũy sức mạnh, nên họ cần trở về thế giới gốc khi kẻ đó kịp khôi phục.

Chuẩn xong thứ, Khương Dư Dư và Văn Nhân Thích Thích dẫn theo hai còn , bốn cùng đến bên một con sông hoang vắng.

Văn Nhân Thích Thích định dùng nước sông để tạo vòi rồng, như thể tiết kiệm yêu lực.

Khương Dư Dư tất nhiên phản đối.

Hồ Lệ Chi một ngày nghỉ ngơi thể chuyện, lúc kìm mà bước lên, khẽ : " vẫn thể biến thành hình , đại nhân Văn Nhân thể giúp ... sợ chỉ với hồ ly thì thể vượt qua cổng dị thế an ..."

với vẻ rụt rè, mang theo chút áy náy.

 

Thật Văn Nhân Thích Thích thấy đây là vấn đề lớn, nhưng Hồ Lệ Chi từng là bán yêu cho bà mượn xác hai năm, bản bà cũng mang nợ nhân quả, đối phương mở lời thì bà cũng khó mà từ chối.

"Được thôi."

giơ tay đặt nhẹ lên đầu con hồ ly đầy lông mềm.

Sau đó yêu lực trong tay bà tỏa , truyền cơ thể Hồ Lệ Chi.

Từ lúc nãy Khương Dư Dư cảm thấy bất an, giờ động tác của Văn Nhân Thích Thích thì cảm giác đó càng mãnh liệt.

Cô luôn nhớ rõ Hồ Lệ Chi là mà Văn Nhân Cửu Tiêu cố ý sắp xếp bên cạnh để giúp cô tìm manh mối dị thế, cô cũng luôn sống lặng lẽ, gần như là vô hình.

bây giờ cô chủ động mở miệng xin giúp đỡ, điều khiến cô thấy kỳ lạ.

Theo như cô , Hồ Lệ Chi kiểu thích phiền khác, thậm chí bao giờ chủ động đưa yêu cầu, dù là hợp lý.

Vậy mà giờ, cô tự .

Nhìn thấy Văn Nhân Thích Thích đang truyền yêu lực, cảm giác bất an trong lòng Khương Dư Dư càng mạnh, cô kìm bước lên: "Thôi, nếu lo qua , đến lúc đó để Hoa Tuế ôm cô là ."

hiệu cho Văn Nhân Thích Thích.

hiểu lắm nhưng Văn Nhân Thích Thích cũng thu tay về.

giây tiếp theo, bà cũng phát hiện điều bất thường.

Chỉ thấy quanh Hồ Lệ Chi bất ngờ hiện những hoa văn linh lực phức tạp, những hoa văn lan dọc theo cánh tay Văn Nhân Thích Thích, trói chặt lấy bộ cánh tay bà.

Sắc mặt Văn Nhân Thích Thích lập tức đổi, gần như ngay tức thì cắt đứt dòng yêu lực giữa hai , nhưng ngờ yêu lực của bà còn kiểm soát nữa!

Khương Dư Dư nhận gì đó sai sai lập tức hét lớn: "Hoa Tuế! Tách họ !"

Nói cô lao lên, cùng Hoa Tuế vươn tay cùng lúc.

ngay khi tay họ chạm hai thì sức mạnh từ linh văn hất bật .

"Dư Dư!"

Văn Nhân Thích Thích kêu lên, lập tức đầu, ánh mắt lạnh lùng chằm chằm Hồ Lệ Chi: "Là Văn Nhân Cửu Tiêu bảo cô ?"

Lúc Hồ Lệ Chi thuận lợi biến thành hình . Cô dám Văn Nhân Thích Thích, chỉ cúi đầu, khẽ run giọng : "Xin ."

... đây là nhiệm vụ của cô .

Yêu lực của Hồ Lệ Chi tăng vọt, linh văn quanh tỏa sáng rực rỡ, cùng lúc đó, yêu lực Văn Nhân Thích Thích cũng nhanh chóng cạn kiệt trông thấy.

Cho đến khi chút yêu lực cuối cùng hút sạch, cơ thể Văn Nhân Thích Thích bắt đầu dần hiện nguyên hình yêu quái...

Khương Dư Dư luôn Văn Nhân Thích Thích là yêu quái.

từng hỏi là yêu gì.

Chỉ thấy, mái tóc đen nhánh của bà dần dần chuyển trắng, đỉnh đầu đôi tai hồ ly trắng như tuyết mềm mại hiện , phía là một chiếc đuôi hồ ly xù lông và xinh .

Chiếc đuôi bung lưng cô, cái thứ hai, cái thứ ba...

Khương Dư Dư chỉ ngẩn trong thoáng chốc, nhanh chóng phản ứng, lao lên phía , đỡ lấy Văn Nhân Thích Thích đang lảo đảo vì mất yêu lực.

Hồ Lệ Chi cũng đồng thời rụt tay về.

Hoa Tuế gần như lập tức dịch chuyển tới, giơ chân đá mạnh về phía Hồ Lệ Chi.

"Đừng thương!"

Văn Nhân Thích Thích vùng vẫy lên tiếng, nhưng kịp nữa .

Cả Hồ Lệ Chi đá văng , dù linh văn bảo vệ nhưng khóe miệng vẫn trào máu.

Khương Dư Dư ôm Văn Nhân Thích Thích trong lòng, lạnh lùng về phía Hồ Lệ Chi, nhưng cũng để Hoa Tuế tiếp tục tay.

"Hồ Lệ Chi, cho một lời giải thích."

Giọng cô lạnh lẽo từng thấy, bởi vì tự nhận thể thấy "màu sắc" mà khác thấy, Khương Dư Dư quen dùng màu sắc của một để phán đoán họ.

Linh khí của Hồ Lệ Chi trong sạch.

Đó cũng là lý do cô từng nghi ngờ đối phương.

, cô vẻ như nhầm.

 

Hồ Lệ Chi gượng gạo dậy, mặt chút oán giận nào vì đá. Cô chỉ Khương Dư Dư, lâu mới cụp mắt xuống: "Ngài Văn , chỉ như ... thì Văn Nhân Thích Thích mới thể rời khỏi dị thế suôn sẻ."

Văn Nhân Thích Thích nhắm mắt , hàng mi trắng run rẩy, trong lòng thầm nghĩ: Quả nhiên.

Khương Dư Dư ngẩn , Hồ Lệ Chi vô thức trong lòng, thấy sắc mặt bà trầm xuống, trong lòng hiểu lời Hồ Lệ Chi lẽ là thật.

"Ý cô là gì? Trước đó thể về ràng buộc bởi dị thế, chẳng lẽ... còn lý do khác?"

Văn Nhân Thích Thích đối diện ánh mắt của Khương Dư Dư, kìm cúi thấp đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-728.html.]

Lặng một chút, bà thoát khỏi vòng tay Dư Dư, nhẹ giọng giải thích: " là... thể rời khỏi dị thế."

Không , mà là thể .

"Năm đó một lưu lạc tới dị thế, đám Quỷ Vụ truy đuổi buông, nhân cơ hội đó kết liễu ."

"Mẹ thể dùng huyền thuật, yêu lực áp chế nên đối thủ của chúng, chỉ thể chạy trốn khắp nơi. Sau đó... nhờ cơ duyên, một luồng sức mạnh Thiên Đạo."

Nói đến đây, Văn Nhân Thích Thích khẽ khổ: "Sau mới , luồng sức mạnh Thiên Đạo đó là do Thiên Đạo của dị thế dùng để trấn áp tai họa trong thế giới . lúc đó lựa chọn khác... Vì , hấp thụ luồng sức mạnh Thiên Đạo đó, đổi thì sẽ trở thành vật trấn giữ tai họa của dị thế."

Linh khí của dị thế sớm cạn kiệt, sự phát triển nhanh chóng của thời đại đổi bằng sự biến mất của thần linh và linh khí, kéo theo đó là sự phản kháng của thiên nhiên.

Thế là động đất, sóng thần, băng tan và các thiên tai khác.

Thiên Đạo để dị thế đến diệt vong nên dùng sức mạnh Thiên Đạo để trấn áp tai họa.

Vậy mà, luồng sức mạnh Thiên Đạo đó một yêu quái trộm mất.

Văn Nhân Thích Thích trở thành vật trấn áp, dù tự do sử dụng yêu lực nhưng đổi là chắc chắn sẽ thể rời .

Bởi vì một khi bà rời khỏi, tai họa còn trấn áp sẽ nhấn chìm dị thế .

Dù dị thế và thế giới ban đầu là hai gian song song liên kết, nhưng về bản chất thì ở đây cũng là một thực thể sống.

Văn Nhân Thích Thích thể vì bản mà bỏ rơi dị thế.

Vậy nên ngay từ đầu, bà định về.

từng dùng linh hồn đoạt xác Hồ Lệ Chi hai năm, bà cũng từng nghĩ sẽ nhận phận với Dư Dư bất kỳ ai trong nhà họ Khương.

Vì bà thể .

Chỉ là, bà ngờ Dư Dư mà xông dị thế.

Nghe Dư Dư liên tục đưa bà trở về, bà thực sự động lòng, cũng từng nghĩ sẽ thật cho cô bé .

cuối cùng bà vẫn lựa chọn tạm thời giấu giếm.

Dư Dư thất vọng.

Ít nhất khi về, bà những ký ức cuối cùng giữa Dư Dư và , để con gái vướng bận bởi khổ đau và ưu phiền.

Điều duy nhất Văn Nhân Thích Thích ngờ tới... là Hồ Lệ Chi.

"Hồ Lệ Chi chỉ là một bán yêu tầm thường trong tộc hồ ly, cũng vì cô linh hồn hợp với nên mới chọn cô để mượn thể tạm thời."

Nói đến đây, Văn Nhân Thích Thích về phía Hồ Lệ Chi đối diện, trong mắt thoáng hiện nỗi đau: " ngờ, vì hại cô ."

Chuyện năm xưa bà mượn thể Hồ Lệ Chi chỉ Văn Nhân Cửu Tiêu phát hiện.

Việc bà là vật trấn áp của dị thế thể rời cũng chỉ Văn Nhân Cửu Tiêu .

Việc khắc linh văn yêu tộc đặc biệt lên cơ thể Hồ Lệ Chi cũng chỉ Văn Nhân Cửu Tiêu .

 

"Người đó bảo cô hấp thụ bộ yêu lực của , cả sức mạnh Thiên Đạo trong cơ thể là vì trở thành vật trấn dị thế!"

Như , dù bà mất yêu lực, nhưng thể về thế giới cũ.

đổi , Hồ Lệ Chi chỉ thể bà mãi mãi ở dị thế!

Khương Dư Dư chấn động, đầu Hồ Lệ Chi. Cô cúi đầu xuống thấp, lí nhí : "... . , cả..."

Hồ Lệ Chi khẽ : " vốn dĩ cũng chẳng quan trọng."

Từ nhỏ đến lớn, cô luôn là con hồ ly mờ nhạt nhất trong tộc.

Vì là bán yêu, bất cứ con hồ ly con nào trong tộc cũng thể bắt nạt cô .

Tính cách cô cũng mạnh mẽ, luôn nghĩ rằng đời chắc cũng chỉ như mà trôi qua.

Cho đến một ngày, cô tỉnh dậy một ngủ dài, tự dưng là hai năm .

Ngài Văn cao quý nhất trong tộc hồ ly đích đến gặp cô , cơ thể cô mượn dùng hai năm. Để bù đắp, ông cho phép một bán yêu như cô trong Cục Quản lý Yêu quái.

Cũng từ ngày hôm đó, cô nhận sự tôn trọng từng .

Tộc nhân từng bắt nạt cô bắt đầu nhẹ nhàng với cô hơn, cha từng xem cô như vô hình cũng bắt đầu quan tâm dạy dỗ cô .

Người loài của cô cũng lấy cô niềm tự hào.

Đó là những ngày nhất kể từ khi cô sinh .

hề tiếc nuối vì mượn , ngược , cô ơn đồng tộc mượn thể . Vì ơn, cô bắt đầu tìm hiểu về đối phương.

Rồi cô thấy một cảnh tương tự , nhưng sống một cuộc đời khác biệt, Văn Nhân Thích Thích.

Cùng là bán yêu, Thích Thích gặp nhiều khó khăn hơn cô khi còn nhỏ, vì bà một trai mạnh mẽ và xuất sắc tuyệt đối.

từng cam chịu phận.

Đối mặt với bắt nạt, dù đầu rơi m.á.u chảy bà cũng đ.á.n.h trả .

Biết yêu lực yếu thể đ.á.n.h thắng đồng tộc, bà dứt khoát rời , lấy phận bán yêu thi Học viện Đạo giáo do huyền sư loài sáng lập, trở thành bán yêu đầu tiên thành công trở thành huyền sư.

Sau đó bà còn trở thành giảng viên của Học viện Đạo giáo, chỗ giữa các huyền sư loài .

Dù yêu tộc xem bà là nỗi nhục, ai dám nhắc tên bà nữa, nhưng cũng còn ai dám bắt nạt bà.

Không chỉ , khi yêu tộc triệu hồi, bà coi như thấy mà biến mất luôn, từ đó ai bà ở .

 

 

Loading...