Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 730
Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:21:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
, năm xưa sức mạnh Thiên Đạo chỉ bà.
Chỉ Văn Nhân Thích Thích là bán yêu thì thể hấp thu hết sức mạnh đó.
Khi đó Trạc Vũ thấy bà nhận cơ duyên nên chần chừ mà đoạt lấy một phần ba sức mạnh.
Cũng vì , ba hộ pháp theo bà đến dị thế Thiên Đạo tiêu diệt.
Bao nhiêu năm nay, cả hai họ đều là vật trấn áp của dị thế, dù đ.á.n.h dữ dội thế nào cũng giữ một phần kiêng dè.
Bởi vì dùng quá mức sức mạnh Thiên Đạo sẽ dẫn đến sự can thiệp của Thiên Đạo thế giới .
giờ đây, Trạc Vũ rõ ràng cũng quan tâm nữa.
"Thì ? Ta thể ở cái nơi linh khí như cô , về!"
Trạc Vũ sang Khương Dư Dư và những khác: "Có các bia đỡ, cho dù Thiên Đạo tay thì cũng sẽ g.i.ế.c các ."
Dù , sức mạnh bà chỉ tới một phần ba, phần lớn sức mạnh Văn Nhân Thích Thích hấp thu.
Về việc khi bà rời thì một phần ba sức mạnh Thiên Đạo sẽ khiến dị thế còn thể trấn áp tai họa nữa...
Bà mặc kệ.
Văn Nhân Thích Thích hiểu rõ ý đồ của bà , khuôn mặt đầy phẫn nộ: "Trạc Vũ!"
Trạc Vũ thèm để ý, trực tiếp điều khiển sương đen siết cổ bà sang Khương Dư Dư, ánh mắt đầy đe dọa.
Khương Dư Dư trói, còn Hồ Lệ Chi đang cố gắng kiểm soát yêu lực hỗn loạn.
Một lúc lâu , cô khẽ giọng hỏi hệ thống: "Có cách nào chia cho một chút sức mạnh Thiên Đạo ?"
Hệ thống kinh ngạc: [Cô linh lực cũng yêu lực, chịu sức mạnh Thiên Đạo !]
Khương Dư Dư gì.
Chính vì cô hiện giờ gì, nên mới cần sức mạnh đó.
Bảo Hồ Lệ Chi tự định , đó Khương Dư Dư thu hồi Bắc Linh Thạch trong tay hiệu với Trạc Vũ: "Cái chính là vật dẫn mở thông đạo đến dị thế."
Văn Nhân Thích Thích viên Bắc Linh Thạch trong tay cô, ánh mắt thoáng hiện vẻ khác lạ.
Dù Trạc Vũ lai lịch viên đá đó, nhưng cảm nhận khí tức đặc biệt, bà cũng nghi ngờ gì nhiều, chỉ : "Mở thông đạo đến dị thế!"
" hiện giờ linh lực, ."
Khương Dư Dư nhún vai, : "Vật dẫn mở thông đạo là nước, bà về thì tự tay ."
Nói , cô ném viên Bắc Linh Thạch về phía Trạc Vũ.
Trạc Vũ theo phản xạ giơ tay tay bắt lấy.
Chính lúc đó, Khương Dư Dư nhanh chóng gọi hệ thống, đồng thời một tay kết ấn thật nhanh: "Thiên phù thông hiện, vạn khí vô hình..."
Hệ thống sốt ruột, cô căn bản lời nên cũng mặc kệ tất cả, cưỡng ép kéo một tia sức mạnh Thiên Đạo từ Hồ Lệ Chi truyền cơ thể Khương Dư Dư.
Trong nháy mắt, Khương Dư Dư cảm thấy sức mạnh dữ dội tung hoành trong cơ thể, nhưng linh lực phong ấn đó sức mạnh Thiên Đạo đ.á.n.h bật từng chút một.
Khương Dư Dư bỏ qua cảm giác xé rách trong cơ thể do Thiên Đạo mang , nhanh chóng vận dụng linh lực nốt câu chú cuối cùng: "Hợp môn xương cát, tam giới cửu u, tất giai cố phong, phong!"
Lệnh chú dứt, Bắc Linh Thạch lập tức phát linh quang, phong ấn sức mạnh trong cơ thể Trạc Vũ mới chạm nó.
Đồng t.ử Trạc Vũ chấn động, cảm nhận sức mạnh trong hút , lập tức hiểu cô gái lừa.
Bà ném viên đá nhưng cử động nổi.
Trạc Vũ Khương Dư Dư, ánh mắt lạnh lẽo lướt qua: "Chỉ bằng con nhãi như cô cũng dám tính kế !"
Giây , Khương Dư Dư từ rút một thanh kiếm gỗ đào.
Kiếm gỗ đào sét đ.á.n.h đ.â.m thẳng về phía bà .
Bắc Linh Thạch thật sự thể hấp thu sức mạnh Thiên Đạo của bà , Khương Dư Dư ngay từ đầu chỉ phân tán sự chú ý.
Hệ thống dị thế cho phép ngoài .
Mẹ cô cũng từng Trạc Vũ là tồn tại , cũng chẳng yêu quái.
Cô rõ đối phương là gì, nhưng cô ...
Phàm là tà vật, đều sợ lôi hỏa.
Linh lực của cô hiện giờ đủ để giáng lôi, nhưng kiếm gỗ đào dán bùa gọi sét, cũng đủ gây trọng thương.
Khương Dư Dư dồn hết sức, đ.â.m mạnh thanh kiếm đối phương.
Sấm sét tạo nên một lỗ lớn màu đen Trạc Vũ, chỗ vết thương đen kịt là sương đen đặc quánh.
Mặt Trạc Vũ méo mó trong chốc lát, nhưng thương nặng như dự tính, ngược lạnh lùng trừng cô, nghiến răng bốn chữ: "Không lượng sức."
Giây , Khương Dư Dư thấy nơi vết thương đ.â.m thủng đột nhiên hóa thành một đoàn sương đen.
Sương đen như quỷ mị lao thẳng đến, cách giữa hai quá gần, Khương Dư Dư tránh kịp, chỉ thể mở to mắt đoàn sương đen xuyên qua n.g.ự.c ...
"Dư Dư!"
Tiếng hét thê lương vang bên tai, mắt Khương Dư Dư chỉ còn một trống rỗng. ...
Làng cổ vật.
Chử Bắc Hạc mới nhận lấy một chén từ tay trưởng làng thì bỗng nhiên chén trong tay nứt từng chút một, cho đến khi vỡ vụn .
Trà thấm ướt lòng bàn tay , ngay đó là ấn ký khế ước đang âm ỉ nóng lên.
Ánh mắt Chử Bắc Hạc trầm xuống, theo bản năng siết chặt bàn tay. ...
Dị giới.
Văn Nhân Thích Thích và Hồ Lệ Chi trơ mắt làn sương đen xuyên qua n.g.ự.c Khương Dư Dư.
Cô gần như lập tức mất ý thức, thế nhưng bàn tay cầm chặt kiếm gỗ đào vẫn buông .
Hai nhịn hét lên t.h.ả.m thiết.
Hồ Lệ Chi màng bản còn tiêu hóa hết yêu lực, cố xông lên, nhưng ngay khi tiếp cận Trạc Vũ mất kiên nhẫn đá bay .
Giải quyết xong, Trạc Vũ cũng quan tâm đến Khương Dư Dư mất ý thức, cố gắng vứt bỏ Bắc Linh Thạch đang ngừng hút lấy sức mạnh của bà .
Bất ngờ, cổ tay bà một bàn tay nắm lấy.
Trạc Vũ ngẩng đầu, lập tức sững sờ.
Văn Nhân Thích Thích cũng ngẩn . Cảm nhận khí tức Khương Dư Dư, tai bà khẽ động.
Giây tiếp theo...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-730.html.]
Chỗ n.g.ự.c Khương Dư Dư, nơi sương đen xuyên qua, bắt đầu tỏa từng luồng khí đỏ, đến trắng.
Những luồng khí đó...
Là yêu khí.
Yêu khí Dư Dư... thức tỉnh!...
Khương Dư Dư chỉ cảm thấy bộ ý thức của bao bọc trong một luồng sáng ấm áp, nhẹ nhàng và quen thuộc đến an lòng.
Đột nhiên, từng luồng khí đỏ kéo đến quấn lấy.
Chúng dường như đang đ.á.n.h .
Hai bên đang giao tranh kịch liệt thì một đám sương đen bao phủ tới, hai luồng khí như quấy rầy, đồng loạt xông tới tấn công sương đen.
Sương đen lập tức tan biến.
Cùng lúc đó, ý thức của Khương Dư Dư cũng giải phóng.
Cô bất ngờ mở mắt, lập tức nắm lấy cổ tay Trạc Vũ mặt.
Yêu lực theo ý thức cô bùng phát.
Yêu lực phong ấn trong Bắc Linh Thạch dường như phản ứng, bắt đầu run rẩy rời khỏi Trạc Vũ.
Ngay khi nó trở về với Khương Dư Dư, cô cảm thấy yêu lực tăng vọt.
Hai luồng khí giao hòa mạnh mẽ.
Dường như linh cảm, cô cầm kiếm gỗ đào, nhanh chóng vẽ một bùa lôi hỏa trong trung.
Thế nhưng phù chú phát sáng bằng linh quang giống đây, mà yêu khí quấn quanh dần thành hình.
Khi tất, Khương Dư Dư về phía Trạc Vũ, miệng niệm chú: "Thiên lôi sấm rền, địa lôi ầm ầm, Lục Giáp, Lục Đinh..."
Chỉ thấy trời bắt đầu nhanh chóng tụ mây đen từng lớp.
Theo lời niệm chú, mây đen trời cuộn trào, sấm sét lóe lên.
Lòng Trạc Vũ dâng lên dự cảm chẳng lành, lập tức vùng định chạy.
Khương Dư Dư cho bà cơ hội.
"Thái Thượng hữu lệnh, định trảm lôi đình, giáng!"
Vừa dứt lời, thanh kiếm gỗ đào trong tay cô tụ ánh sét, bổ mạnh về phía Trạc Vũ.
Cùng lúc đó, chín đạo tia sét theo kiếm mà đ.á.n.h thẳng xuống Trạc Vũ.
Chín tia sét rực rỡ như chín chiếc đuôi tỏa sáng giữa trời, mỗi tia đều mang khí thế lạnh băng, đ.â.m thẳng Trạc Vũ.
"A a a!"
Trạc Vũ thét lên t.h.ả.m thiết trong ánh sét.
Bà lập tức vận dụng một phần ba sức mạnh Thiên Đạo để chống chín tia yêu lôi .
Khương Dư Dư thấy nhíu mày.
Hồ Lệ Chi cảm nhận sức mạnh Thiên Đạo trong cơ thể Trạc Vũ d.a.o động, chút do dự lao tới, ôm chặt lấy Trạc Vũ.
"Hồ Lệ Chi!"
Khương Dư Dư ngạc nhiên. Sau khi Hồ Lệ Chi cùng chịu một tia yêu lôi với Trạc Vũ, yêu lực cô hút nhanh chóng.
Cô nghiến răng, gắng chịu đau đớn khi lôi đánh, mạnh mẽ giật lấy thứ gì đó từ Trạc Vũ.
[Đù mé!]
Hệ thống lúc bất ngờ lên tiếng, giọng đầy kinh ngạc: [Cô giật sức mạnh Thiên Đạo từ phụ nữ đó !]
Khương Dư Dư tuy ngạc nhiên vì Thiên Đạo thể giật , nhưng thực sự cảm nhận sức mạnh phản pháo Trạc Vũ biến mất.
Chín tia sét xuyên qua cơ thể Trạc Vũ, đ.á.n.h tan sương đen bà .
Trạc Vũ ngã xuống đất, nhưng hóa thành than đen như Thân Đồ Ngộ Niên Tự Quỷ.
Ngược , cơ thể bà thủng nhiều lỗ lớn.
Bà đất, thở thoi thóp.
Đây là đầu tiên Khương Dư Dư thấy một mang thể như .
Trạc Vũ... rốt cuộc là thứ gì?
Cô định tụ yêu lực để đòn cuối cùng thì đầu tụ mây đen cuồn cuộn, khí thế như nghiền nát cả đất trời, so với nãy cùng cấp độ.
Lần , dù cần hệ thống nhắc, cô cũng ý thức .
Trên tầng mây đen đó... chính là Thiên Đạo của thế giới .
Hồ Lệ Chi hấp thụ bộ sức mạnh Thiên Đạo dùng để trấn áp tai họa, đương nhiên cũng cảm nhận khí tức nguy hiểm đầu.
Chỉ một tiếng sấm vang.
Một đạo thiên lôi giáng xuống, hướng thẳng về phía Khương Dư Dư.
Khương Dư Dư gần như chút do dự giơ tay, học theo cách của Thiên Đạo , dùng một tia yêu lôi để đối kháng thiên lôi.
cách khiến đối phương nổi giận.
Mây đen trời cuồn cuộn, gần như ép thẳng xuống phía cô.
Trong lòng Hồ Lệ Chi vang lên báo động, màng thể đau đớn, lập tức tụ một xoáy nước trong sông gấp gáp gọi to: "Dư Dư! Mọi mau !"
Chỉ cần rời khỏi dị giới thì thiên lôi của Thiên Đạo cũng thể đuổi theo .
Khương Dư Dư và Văn Nhân Thích Thích đồng thời về phía Hồ Lệ Chi, trong mắt cả hai đều hiện rõ sự do dự.
Họ đều , khi Hồ Lệ Chi chủ động rút một phần ba sức mạnh Thiên Đạo từ Trạc Vũ, cô quyết định ở dị giới để vật trấn áp.
... thực sự bỏ cô đây một ?
Như hiểu rõ sự do dự của hai , Hồ Lệ Chi bất ngờ dịu dàng với họ, ánh mắt và nụ giống hệt lúc Khương Dư Dư đầu gặp cô .
" sẽ ... từ nay về , đây mới là nhà của ."
Đôi mắt Khương Dư Dư run lên, do dự nữa mà lấy Ngọc Bích ném xoáy nước, đồng thời vận yêu lực kích hoạt.
Lập tức, một lối quen thuộc mở từ dòng xoáy sông.
Khương Dư Dư định dẫn Hoa Tuế rời thì hệ thống kêu ầm lên: [Mang theo! Mang theo với!]