Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 732
Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:21:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Văn Nhân Thích Thích Khương Hoài mặt.
Khi mượn phận của Hồ Lệ Chi để trở về, bà cũng từng từ xa lặng lẽ con trai trưởng thành .
Đối với Khương Hoài, bà cũng phần áy náy.
Lúc con trai hỏi, bà vội vàng giải thích theo phản xạ: "Dáng vẻ hiện tại của chỉ là tạm thời thôi, đợi hồi phục , sẽ như nữa."
Thấy vẫn lo lắng về hình dạng hiện tại của , Khương Hoài định thêm điều gì, nhưng Khương Vũ Thành bên cạnh trầm giọng cắt lời: "Được , con mới trở về, những chuyện đó để hẵng ."
Ngoài biểu hiện thất thố ban đầu, hiện tại Khương Vũ Thành khôi phục vẻ nghiêm nghị và điềm tĩnh như một doanh nhân lão làng, Văn Nhân Thích Thích : "Dư Dư , em cứ yên tâm phòng nghỉ ngơi ."
Văn Nhân Thích Thích phản ứng quá mức bình tĩnh của ông, trong lòng chút thất vọng.
Ba chiếc đuôi hồ ly khẽ cụp xuống, nhưng vẫn gật đầu.
Bà theo Khương Vũ Thành về căn phòng mà ông ở tạm. Suốt dọc đường, bà cứ bóng lưng ngày càng vững chãi và trầm của ông, cảm thấy cuộc đoàn tụ chút khác biệt so với những gì tưởng tượng.
Không nhịn , bà ôm lấy một chiếc đuôi của .
Quả nhiên là do dáng vẻ hiện tại của khiến chồng quen.
Cũng đúng thôi, từ khi quyết định lấy Khương Vũ Thành, bà dùng pháp thuật phong ấn bộ yêu lực.
Lúc bà Khương, bà luôn mang hình dáng con .
Khương Vũ Thành quen cũng là điều bình thường.
Nghĩ nhưng trong lòng Văn Nhân Thích Thích ý định từ bỏ đàn ông . Bà chỉ khẽ một nữa: "Em là bán yêu, nhưng bố em là , nên em cũng xem là một nửa con . Vì đột ngột mất yêu lực nên em mới kiểm soát mà biến thành thế . Đợi em hồi phục, em sẽ hình dạng con thôi."
Bà cứ lải nhải như .
Ý : Anh đừng vì hình dạng tạm thời của em mà ghét em, sợ em, thừa nhận em.
Bỗng, Khương Vũ Thành phía dừng .
Ông đầu mặt, vẻ mặt sầm: "Em là yêu với đều quan trọng."
"Dù biến cũng ."
"Anh chỉ hỏi em: Em còn định rời nữa ?"
Văn Nhân Thích Thích lắc đầu, ông, nghiêm túc : "Không! Chắc chắn bao giờ nữa!"
Cuối cùng câu mà mong đợi, khuôn mặt nghiêm nghị của Khương Vũ Thành cũng dần giữ nổi, đôi mắt đỏ lên.
Thấy vẻ mặt ông đổi, lòng Văn Nhân Thích Thích dịu , định mở miệng gì thêm.
ngay lúc đó, ông bỗng bước lên một bước, mạnh mẽ ôm chầm vợ lòng.
Hương gỗ đàn quen thuộc lập tức tràn ngập nơi chóp mũi, Văn Nhân Thích Thích còn kịp phản ứng thì môi chồng mạnh mẽ phủ xuống.
Nụ hôn run rẩy mà nóng bỏng, mang theo sự kìm nén nên lời, như dồn hết những năm tháng hối hận và thương nhớ đó.
Một lúc lâu , Khương Vũ Thành ôm chặt Văn Nhân Thích Thích lòng, tiếng nhịp tim gấp gáp rõ ràng vọng bên tai bà.
Sau đó, bà thấy giọng khàn khàn của chồng vang lên bên cổ : "Em đấy, rời xa nữa..."
"Ôn Nhược, lời em ... em giữ lời."
Cảm nhận cảm xúc gần như sụp đổ của đàn ông mặt, Văn Nhân Thích Thích cũng nhịn mà ôm chặt lấy chồng, hồi lâu mới đáp khẽ: "Vâng..."
Đầu hành lang, Khương Hoài tựa góc tường, cuộc đối thoại khẽ khàng của bố , khóe môi cong lên nụ dịu dàng.
Sau đó, giơ tay lên, dùng mu bàn tay che đôi mắt đang dần đỏ hoe của .
Sau bao năm, cuối cùng và Dư Dư... . ...
Chử Bắc Hạc để tâm đến sự xúc động trong lòng hai bố con nhà họ Khương vì sự trở về của Văn Nhân Thích Thích.
Sau khi cho rời , một ở bên giường Khương Dư Dư.
Nhìn Khương Dư Dư đang ngủ say, bàn tay mang dấu ấn hôn ước vẫn nắm chặt lấy tay cô.
Bỗng nhiên, đỉnh đầu cô xuất hiện đôi tai mềm mại màu tuyết, cùng lúc đó, chăn cũng gì đó khẽ nhúc nhích.
Chẳng mấy chốc, từ Khương Dư Dư một chiếc đuôi tròn trịa, mũm mĩm thò .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-732.html.]
Chử Bắc Hạc đôi tai hồ ly và chiếc đuôi lén lút hiện , hề tỏ vẻ ngạc nhiên.
Ngược , Kim Tiểu Hạc và Kim Tiểu Hủ từ chui , hai giấy nhỏ mỗi đứa một bên, đôi tai hiện đầu Dư Dư, nghiêng đầu, tò mò cẩn thận đưa tay định chạm .
"Đừng động."
Chử Bắc Hạc nhẹ giọng , hai giấy nhỏ lập tức dừng , dám cử động.
Chử Bắc Hạc quan sát thêm một chút, hồi lâu mới vươn tay, bàn tay lớn nhẹ nhàng vuốt qua đỉnh đầu cô.
Ánh sáng vàng kim lướt qua, lặng lẽ ép đôi tai định nhô trở trong.
Đồng thời, hai luồng yêu khí đỏ trắng đang hỗn chiến trong cơ thể Khương Dư Dư cũng dịu , trở nên hòa hoãn và bình .
Khương Dư Dư chỉ cảm thấy giấc ngủ thật yên lạ thường.
Không ngủ bao lâu, ý thức của cô dần tỉnh .
Lờ mờ, cô thấy bên ngoài cánh cửa, giọng Khương Hoài cố đè khẽ : "Không là Dư Dư chỉ mệt nên ngủ thôi ? Sao một ngày mà vẫn tỉnh ? Phán đoán của thật sự đáng tin chứ? Không , gọi cho viện trưởng Học viện Hải Thị, nhờ ông đích đến xem thử."
Ngay đó là giọng điềm tĩnh vốn của Chử Bắc Hạc: "Cậu tin , chẳng lẽ tin Văn Nhân Thích Thích ?"
"Chử Bắc Hạc, ai cho gọi như , đó là vợ tương lai của đấy..."
Chử Bắc Hạc định thêm điều gì thì giây tiếp theo, như cảm nhận điều gì đó, đột ngột xoay , đẩy cửa bước .
Khương Dư Dư đang giơ tay sờ đầu .
Trong mơ, cô mơ thấy biến thành hồ ly.
Nghe thấy tiếng động, cô đầu , đúng lúc thấy ánh sáng vàng kim rực rỡ quanh Chử Bắc Hạc: "Chử Bắc Hạc!"
Còn Khương Hoài cũng bước cùng nhưng rõ ràng phớt lờ: ...
Anh khẽ , nhắc nhở: "Dư Dư, còn nữa đấy."
Khương Dư Dư đương nhiên cũng chú ý đến Khương Hoài bên cạnh, nhưng cô kiên quyết thừa nhận là thiên vị.
Chỉ thể trách ánh sáng kim vàng Chử Bắc Hạc quá nổi bật thôi.
Cô giữ vẻ mặt bình tĩnh gọi một tiếng: "Anh."
Rồi cô hỏi : "Sao cũng ở đây? Anh gặp ?"
Sau khi Khương Dư Dư trở về từ dị thế, tuy nhanh chóng rơi hôn mê, nhưng khi cô vẫn để ý thấy Khương Hoài và Khương Vũ Thành đều mặt.
Khương Hoài cô nhắc đến một cách tự nhiên, rằng cô cách gì với nên : "Gặp , đang ở cùng dân làng."
Dừng một chút, bổ sung: "Bố cũng ở bên ."
Chính xác thì, trong suốt một ngày Dư Dư hôn mê, Khương Vũ Thành gần như rời khỏi Văn Nhân Thích Thích.
Hầu như bà , ông theo đó.
Thậm chí nửa đêm Khương Vũ Thành còn đột nhiên tỉnh dậy, xác nhận vợ bên cạnh vẫn còn ở đó mới nắm tay bà ngủ tiếp.
Không ngoa khi Khương Hoài lâu thấy bố "sống động" như thế.
Dù ngoài mặt luôn giữ vẻ điềm đạm, nhưng với tư cách là con trai, vẫn cảm nhận sự quyến luyến mãnh liệt nhưng kìm nén trong lòng ông.
Bởi vì, cũng như .
Hai họ đang trò chuyện thì Văn Nhân Thích Thích và Khương Vũ Thành lập tức đến khi cảm nhận Dư Dư tỉnh .
Bà sờ trán con gái, cảm nhận yêu lực trong cơ thể cô nhanh chóng định, trong lòng khỏi kinh ngạc.
nghĩ , Chử Bắc Hạc luôn ở bên cạnh cô, chuyện cũng thể hiểu .
So với việc vợ/ là bán yêu khiến họ chấn động mất một lúc, thì việc Dư Dư cũng thừa kế một phần tư huyết mạch yêu tộc và thức tỉnh còn khiến Khương Hoài và Khương Vũ Thành sửng sốt hơn.
"Khi xưa lúc và Vũ Thành kết hôn, dùng pháp thuật phong ấn yêu lực, thêm nữa là con cái giữa bán yêu và con chỉ 50% khả năng thừa kế huyết mạch yêu tộc..."
Lời của Văn Nhân Thích Thích để giải thích cho Khương Dư Dư, cũng là để giải thích với Khương Hoài và Khương Vũ Thành: "Hồi đó, vì A Hoài sinh là con nên nghĩ con cũng sẽ như ..."
khi của tổ chức Quỷ Vụ tìm đến, bà Khương Dư Dư và Khương Hoài giống .
Khương Hoài cảm xúc gì đặc biệt về việc là con , vui mừng cũng thất vọng.