Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 734

Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:21:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

chăm sóc bản đến mấy, dù ngoài ông là một ông chú trung niên điển trai thì thể phủ nhận rằng... ông già.

Giờ cạnh vợ, là "trâu già gặm cỏ non" cũng sai.

Lần đầu tiên trong đời, Khương Vũ Thành cảm thấy lo lắng về tuổi tác của .

 

Văn Nhân Thích Thích hề nỗi "ưu phiền" trong lòng Khương Vũ Thành.

Mặc dù Khương Dư Dư tỉnh , nhưng cũng lập tức rời khỏi làng cổ vật.

Một là vì Hoa Tuế vẫn cần thời gian tĩnh dưỡng, hai là vì Khương Dư Dư thêm một chuyện từ Ngọc Bích phục hồi linh khí.

Liên quan đến Văn Nhân Thích Thích và làng cổ vật.

Lúc cô mới thì Văn Nhân Thích Thích chính là từng "xúi giục" các cổ vật của bảo tàng nước A phân nửa hồn ở trấn giữ nơi đó, nửa hồn khác trở về quê hương, thậm chí còn giúp họ xây dựng nên ngôi làng cổ vật .

"Chuyện đó thật là vì lúc đó nhất thời xúc động."

Khi nhắc mối duyên với các cổ vật, Văn Nhân Thích Thích chút ngại ngùng.

Lúc mới nghiệp Học viện Đạo giáo Hải Thị, cũng chút tiếng tăm trong giới huyền học.

bà cũng là huyền sư bán yêu đầu tiên trong giới huyền học mà.

Lúc đó ít thấy bà đại diện giới huyền học đấu với Cục Quản lý Yêu quái trong Đại hội Huyền môn. Thế nhưng, thời điểm đó, bà gặp Khương Vũ Thành.

Tình yêu đến lý do gì cả, chung là bà ông thu hút.

Thế nhưng Khương Vũ Thành lạnh lùng, nghiêm túc và cứng nhắc, Văn Nhân Thích Thích theo đuổi ông suốt nửa năm trời.

Có lẽ do phiền đến mức chịu nổi, Khương Vũ Thành buột miệng : "Nếu trong buổi đấu giá quốc tế, bảo tàng nước A đem những cổ vật từng đ.á.n.h cắp bán đấu giá và chúng thành công mua thì sẽ thử hẹn hò với em."

Vì một câu đó, Văn Nhân Thích Thích đặc biệt tìm hiểu về các cổ vật trong bảo tàng nước A.

Sau đó, bà giận dữ.

Bà cảm thấy chỉ đem đấu giá là đủ, bà mang hết chúng về!

Vậy nên, với ai một lời, bà lập tức nước ngoài, đích đến bảo tàng nước A.

"Cũng chính trong chuyến đó, mới suy nghĩ của thật quá ngây thơ."

Có lẽ vì trong viện bảo tàng quá nhiều cổ vật, là nơi tụ hội linh khí nên ít cổ vật thành công hóa linh.

Văn Nhân Thích Thích cũng vì thế mà thể tiếng của chúng.

Chúng trở về quê hương, nhưng chỉ đơn giản là về.

Văn Nhân Thích Thích từng sống trong yêu tộc, lăn lộn đủ đường, yêu tộc dạy bà rằng thứ gì thì tự tranh giành, cướp lấy.

học viện đạo giáo.

Ở đó, bà học thế nào là "bảo vệ", thế nào là nhà, là tổ quốc.

Nguyện vọng của những cổ vật chính là điều bà bảo vệ.

dành một chút thời gian, bí mật lên kế hoạch tách bản thể để thoát cho các cổ vật.

Bà mang chúng trở về trong nước.

Viện trưởng Hải Thị mắng bà hồ đồ nhưng vẫn thương lượng với Cục An ninh Đặc biệt.

Sau đó bà nhận nhiệm vụ an trí cổ vật.

"Lúc đó Cục An ninh Đặc biệt nhiều tiền, chỉ cấp ngân sách đủ để xây một tòa nhà trưng bày chúng."

Khi Văn Nhân Thích Thích kể chuyện vẫn còn chút bất mãn: "Chúng chen chúc trong tủ kính nơi đất khách cũng đành, về nước còn sống uất ức thế , ý nghĩa gì chứ?"

Thế là bà vung tay, lập hẳn một đề án quy hoạch làng cổ vật.

Không chỉ mỗi linh vật một nhà riêng, mà còn sống thoải mái, phong cách.

"Ban đầu đám Cục An ninh Đặc biệt xây làng đều tưởng điên . Họ thể chi thêm tiền, chỉ chịu cấp đất. Mẹ hết cách, chỉ thể tự huy động vốn thôi."

Nói đến đây, Văn Nhân Thích Thích bất ngờ chỉ về phía Khương Vũ Thành, : "Rồi tìm đến bố của các con."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-734.html.]

Khương - nhà giàu - Vũ Thành: ...

Khương Vũ Thành tỏ vẻ gì, nhưng trong lòng thì vẫn nhớ rõ.

Sau khi ông đưa "yêu cầu" , Văn Nhân Thích Thích biến mất gần hai tháng.

 

Suốt hai tháng trời một tin tức, từng lui tới mặt ông đột nhiên biến mất dấu vết.

Một ngày, một tuần, một tháng.

Ông chờ mãi mà thấy bà .

Thậm chí, dù ông bỏ tiền lớn mua vài món cổ vật quan trọng lưu lạc ở nước ngoài trong cuộc đấu giá quốc tế.

Dù ông để truyền thông rầm rộ đưa tin về việc .

Bà vẫn xuất hiện.

Khương Vũ Thành nghĩ, lẽ... Ôn Nhược từ bỏ.

Ông bỏ rơi.

Ý nghĩ đó như một cái gai đ.â.m thẳng tim ông. Nhiều ông thầm trách móc bà vì hành vi vô trách nhiệm như .

Cho đến khi hai tháng , mỉm ôm một bản kế hoạch đến tìm ông.

Khoảnh khắc đó Khương Vũ Thành mới thật sự nhận ...

Ông yêu mất .

thừa kế ưu tú ông cụ Khương đào tạo, Khương Vũ Thành dù còn trẻ nhưng già dặn, ông từng đưa quyết định quan trọng.

Mỗi khoản đầu tư và dự án do ông chỉ định đều từng thất bại.

Dự án phát triển du lịch làng cổ vật đặc biệt của Ôn Nhược là khoản đầu tư thất bại nhất của ông.

cũng là khoản đầu tư khiến ông hài lòng nhất đời.

Vì dù dự án đình trệ ngay khi làng xây xong, chi phí đổ sông đổ biển...

ông cưới vợ yêu.

Khương Dư Dư và Khương Hoài đầu tiên bố còn một đoạn "duyên nợ" như .

Nhìn Khương Vũ Thành rõ ràng coi như cây ATM di động mà vẫn giận, thậm chí trong mắt còn chút cưng chiều, cả hai đồng loạt câm nín.

Ai mà ngờ, bố yêu của bọn họ là một "não yêu đương" như ...

Thật sự đấy.

Gác những chuyện đó sang bên, Khương Dư Dư cuối cùng cũng hiểu mối liên hệ giữa Văn Nhân Thích Thích và các "dân làng" cổ vật, trong lòng bắt đầu suy nghĩ.

Trước đó, Chử Bắc Hạc từng cùng cô trò chuyện, lúc cũng là đầu tiên đoán suy nghĩ của cô: "Em nghĩ cách giúp họ ?"

Trước đó, khi các cổ vật hy sinh hơn trăm món cổ vật hóa linh trong làng để đổi lấy cơ hội hàng chục nghìn cổ vật ở nước A hồi hương, Khương Dư Dư giúp họ.

Bây giờ việc lắng xuống, Khương Dư Dư cũng thể bắt đầu suy tính về ý tưởng táo bạo đó của .

Ngọc Bích và trưởng làng đầu Khương Dư Dư giúp họ tái hợp nửa hồn chia tách thì chút ngạc nhiên.

họ cũng nhẹ nhàng từ chối: "Chuyện thật sớm quyết định , Dư Dư cần ..."

Chưa đợi Ngọc Bích xong, Khương Dư Dư cắt lời: " hiểu lo lắng của nên nếu kế hoạch của thể thực hiện thì chỉ giúp các linh vật hồi hương mà giới hạn tuổi thọ trăm năm, còn thể tiếp tục kế hoạch ban đầu của ."

Văn Nhân Thích Thích là một trong những lập kế hoạch đó, thậm chí phụ trách khâu tuyên truyền quan trọng nhất, giờ Khương Dư Dư thì nhịn hỏi: "Là cách gì?"

Nếu thể, bà cũng thấy các cổ vật trả giá bằng mạng sống trăm năm để đổi lấy thành quả.

Khương Dư Dư ánh mắt đầy chờ mong của Văn Nhân Thích Thích, mỉm : "Chìa khóa của phương pháp là một ngọc tinh đặc biệt."

sang hỏi trưởng làng: "Cây bắp cải ngọc mà chúng mang về đây vẫn còn chứ?"

 

 

Loading...