Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 753
Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:22:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Linh Chân Chân tự dưng nhảy lệch. Ông rùng , bật dậy nhảy xa khỏi bà lão, sợ giận đối phương: "Người, lừa con! Người tiên gia của con, là quỷ!"
Hơn nữa còn là con quỷ vẫn luôn chiếm giữ trong giấc mơ của ông !
Bảo còn bóp cổ ông !
Chắc chắn là định g.i.ế.c ông trong mơ, nhân cơ hội chiếm thể ông đây mà!
May mà ông vẫn còn một vị tiên gia luôn bảo vệ .
Vị tiên gia đó nhất định là cảm nhận ông gặp nguy hiểm nên mới xuất hiện!
Linh Chân Chân gần như ngay lập tức tự thiện bộ chuỗi suy luận, định cầu cứu Hồ Tiên mới xuất hiện: "Đại nhân, cứu con..."
ông mới bước một bước thì cảm giác như ai đó đá một cái mông.
Linh Chân Chân ngã sấp mặt xuống đất, dù là trong mơ vẫn đau đến nhe răng trợn mắt.
Chỉ lưng vang lên giọng của bà lão. Lần cuối cùng bà cũng cất lời, giọng chút tức giận: "Cậu mới là quỷ! Thằng nhóc quỷ!"
Bên , trai trẻ xuất hiện Linh Chân Chân đang đất với ánh mắt trêu chọc.
hồ ly nâu để ý đến ông mà vòng qua, tiến lên phía , chắp tay lễ với bà lão một cách thành thạo, mới hỏi: "Hồ bà, chọn t.ử như ? Linh lực yếu thôi thì , đầu óc còn chậm chạp nữa."
Linh Chân Chân: ?
"Hừ."
Bà lão gọi là Hồ bà tức giận gốc cây, hậm hực : "Toàn là nghiệt duyên."
Dù đầu óc Linh Chân Chân chậm thế nào thì lúc cũng nhận hiểu sai.
Bà lão chính là vị tiên gia mà Khương Dư Dư từng đến.
Vậy còn con hồ ly đực đột nhiên xuất hiện ...
"Ngài, ngài là tiên gia của Ôn Trường Việt ạ?"
Chàng trai trẻ nheo mắt, gần như nheo thành một khe hẹp: "Xem cũng đến nỗi vô phương cứu chữa."
Anh sang bà lão: "Ban ngày cảm nhận khí tức của từ nên đến chào hỏi trực tiếp, tiện thể cũng xin cho t.ử vô lễ của ."
Bà lão phất tay, : "Nó cũng sai, là thằng nhóc nên ."
Dừng một chút, bà thở dài: "Ta cũng nên ."
Trên mặt bà lão lộ vẻ buồn bã, thấy trai trẻ vẻ gì đó, tiếp: "Linh lực nó yếu, chịu nổi việc nhập mộng lâu nên gì để hãy . Ngươi ."
Chàng trai trẻ bĩu môi: "Người thật sự thương tên quá đấy."
Tuy thế, nhưng vẫn nhanh chóng biến hình dạng con hồ ly biến mất làn sương mù.
Ngay khoảnh khắc biến mất, Linh Chân Chân cảm thấy đầu óc như nhẹ nhõm hẳn.
Khi hồn , ông sang bà lão, vội bò dậy, đến mặt bà cúi đầu: "Có ... con mất mặt ? Con xin ."
Linh Chân Chân vốn gương mặt thật thà, nay thêm vẻ hối cúi đầu khiến chẳng thể giận nổi.
Bà lão lạnh mặt cũng dịu đôi chút, một lúc, thở dài, dậy, xoa đầu ông : "Không của con."
Lúc bà chọn tên t.ử xuất mã tiên, nó còn là một đứa trẻ lớn.
Có những đứa trẻ khi nhỏ linh khí dồi dào, nhưng lớn lên trở nên tầm thường, còn chút linh khí nào.
Bà chỉ ngờ chọn trúng đứa trẻ như .
Lúc đầu chọn Tạ Chân, ngoài việc báo ân cho nhà nó thì bà cũng hy vọng rằng nếu nó thành tài, nó thể chỗ dựa cho đứa bé .
Tiếc là, bà đợi đến mấy mươi năm mới khiến ông cảm ứng sự hiện diện của .
Còn đứa bé ...
Lệ Chi.
Không khi tộc nhân đón về thì sống ?
Dù năm đó Lệ Chi từng cứu Tạ Chân một , giữa họ cũng một sợi nhân quả...
"Lệ Chi là ai ạ?"
Linh Chân Chân hỏi về cái tên đó.
Dù chút xa lạ, nhưng hiểu khiến ông cảm thấy quen thuộc.
Bà lão ông , tùy tiện giải thích: "Nó cũng là một con hồ ly nhỏ, hồi còn bé sống bên cạnh một thời gian."
Bà ngừng một chút, tiếp lời: "Năm con năm tuổi, ăn vải nghẹn suýt c.h.ế.t, chính nó cứu con."
Linh Chân Chân lờ mờ nhớ hình như chuyện như , nhưng về con hồ ly tên Hồ Lệ Chi đó, ông chẳng ấn tượng gì.
"Nó cứu con, nó cũng là tiên gia của con ?"
Bà lão thế nhịn trợn mắt: "Con mơ thật đấy."
Có một vị mà còn chẳng cảm ứng nổi, còn thêm tiên gia thứ hai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-753.html.]
"Nó là bán yêu, thể tiên gia."
Linh Chân Chân "ồ" một tiếng, liếc bà lão, hỏi: "Vậy tại chọn con tử? Tại chọn con mà bao năm qua con chẳng cảm ứng ?"
Bà lão thì nổi giận kiềm chế nổi: "Còn tại con !"
Linh Chân Chân: ...
Trước đó còn liên quan đến con mà?
Bà lão thấy ông trưng vẻ mặt vô tội thì thở dài nữa, bắt đầu kể cho thằng nhóc về mối duyên phận xưa với nhà họ Tạ.
Bà lão tên là Hồ Liên Chi.
Năm xưa chỉ là một con hồ ly tu hành bình thường trong núi.
Khác với các con hồ ly khác, tuy tuổi bà lớn nhất nhưng tu vi yếu nhất.
vì bà thuộc hàng vai vế cao nhất trong vùng núi đó, phần lớn hồ ly đều dám càn mặt bà .
Như vị tiên gia nãy, khi tu thành bản lĩnh thì cũng từng bà dạy dỗ một thời gian.
Hồ Liên Chi tu vi yếu, nhưng thích gần gũi với loài .
Năm bố Tạ Chân cưới vợ, ông tình cờ cứu bà thoát khỏi bẫy thú trong rừng.
Từ đó về , Hồ Liên Chi thường xuống núi, lảng vảng quanh nhà họ Tạ, lâu dần bố Tạ Chân cũng thường xuyên cho bà ăn.
Từ đó bà mối ràng buộc nhân quả với nhà họ Tạ.
"Ta là chứng kiến con đời."
Hồ Liên Chi : "Từ khi con chỉ là đứa bé sơ sinh, luôn ở bên bảo vệ con, cho đến năm con năm tuổi. Năm đó con suýt nghẹn c.h.ế.t, may nhờ Hồ Lệ Chi cứu con, khi đó duyên phận giữa con và tộc hồ ly đến. Ta chủ động hiện , để bố con lập bàn thờ, thu nhận con t.ử của ."
Là gia tiên, bà sẽ bảo hộ đứa trẻ suốt đời.
Khi Tạ Chân còn nhỏ bố dẫn dắt thực hiện nghi lễ, chỉ là ông còn bé nên nhớ .
Sau đó, Hồ Liên Chi chính thức ở nhà họ Tạ gia tiên, chọn thời điểm thích hợp để "khai khiếu" cho Tạ Chân.
Tiên gia khai khiếu, đơn giản là dùng linh lực bản giúp t.ử khai thông khiếu huyệt, đây là quá trình mà t.ử xuất mã tiên đều trải qua.
Khai thông từ đầu dần đến các huyệt đạo trong cơ thể, kích phát linh lực, giúp cảm ứng nhiều thứ hơn, thấy những thứ thường thấy, cảm nhận khí tức thường cảm nhận .
quá trình ban đầu trải qua một giai đoạn khá đau đớn.
Khi Hồ Liên Chi khai khiếu đầu cho Tạ Chân, phản ứng của ông vô cùng dữ dội.
Bố Tạ Chân tuy xót con, nhưng đây là quá trình cần thiết nên vẫn cố để con chịu đựng.
Kết quả là Tạ Chân đau đớn suốt hơn nửa năm vẫn thấy chuyển biến , bố Tạ Chân quỳ bàn thờ xin bà đổi t.ử khác.
Hồ Liên Chi thấy tình huống của Tạ Chân đặc biệt nên hứa với bố Tạ rằng đợi con họ lớn hơn chút nữa sẽ giúp Tạ Chân khai khiếu .
Vậy mà một đợi là hơn mấy mươi năm.
Tạ Chân dần trưởng thành, bà gần như mất cảm ứng với t.ử .
Nếu khi đó Bạch Thuật giao cái gai mang linh lực của cho bà để vật dẫn, bà thậm chí thể nhập mộng gặp t.ử của .
Về , Hồ Liên Chi cũng suy nghĩ về nguyên nhân.
Ngoài việc do tu vi bà cao, lẽ còn bởi vì năm đó trong tiềm thức Tạ Chân từ chối bà trở thành tiên gia của .
"Trẻ con khi trải qua đau đớn khi khai khiếu đầu, trong tiềm thức sẽ sinh phản kháng với nguồn gốc đau đớn . Khi con bài xích sự tồn tại của , cảm ứng giữa chúng cũng sẽ dần dần cắt đứt."
Đó cũng là lý do khi mới cảm ứng với Tạ Chân, bà lão tức đến bóp cổ ông .
Dù Tạ Chân thể sớm quên chuyện năm đó.
như Hồ Liên Chi , Linh Chân Chân thật sự nhớ chút nào.
"Dù khi còn nhỏ con từng phản kháng, nhưng lớn con hề bài xích chút nào mà! Tại vẫn cảm ứng ?"
Linh Chân Chân cảm thấy oan ức.
Ông luôn hướng về tiên gia, bởi vì mơ hồ nhớ bố từng hồi bé một vị tiên gia, nhưng hỏi thì bố chối.
Ông đành tự mày mò tìm hiểu kiến thức về lĩnh vực , thậm chí... giả vờ như thật sự thờ phụng một vị tiên gia, lên mạng giả thần giả quỷ...
Chuyện đó chẳng cũng là một dạng "thành tâm" ?
Hồ Liên Chi Linh Chân Chân thật lâu, cuối cùng : "Con vẫn đang bài xích. Chỉ là bản ."
Giống như những bà gặp ông trong mơ, ông nghĩ rằng thứ gì đó bám theo, nhưng nghĩ đến việc bà là tiên gia của .
Nếu Khương Dư Dư vạch trần, khi thằng nhóc mãi cũng nhận thức sự tồn tại của bà .
điều đó vẫn là đủ.