Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 757

Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:22:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu thật sự tụ hồn thành công, chắc cô cũng uất ức.

, may mà...

"May mà kẻ còn pháp luật trừng trị."

Bản tin cho , nhân tình sát hại cô gái đó cảnh sát điều tra và bắt giữ .

Dù cô thể tự báo thù, nhưng ít nhất kẻ gây cái c.h.ế.t cho cô cũng trả giá.

Dù rằng cô thể tận mắt thấy .

Nghĩ đến đây, Khương Dư Dư đột ngột lấy một lá bùa, dùng bút chu sa nhanh chóng vẽ một lá bùa an hồn lên đó.

Sau đó cô niệm chú, vung lá bùa lên .

Lá bùa dính lên trần nhà một cái là lập tức bốc cháy.

Khương Dư Dư ngẩng đầu , nhẹ giọng : "Kẻ g.i.ế.c cô bắt, cô thể yên nghỉ ."

Sau lời , lá bùa cháy hết. Cùng lúc đó, vết nước hình méo mó trần nhà như chầm chậm nhạt .

Chớp mắt, trần nhà còn một vết tích nào.

Cùng lúc đó, âm khí còn sót trong căn phòng cũng tiêu tan.

Khương Dư Dư cùng đến nơi ở mà Chử Bắc Hạc cho sắp xếp từ .

Vẫn là căn biệt thự mà họ từng ở khi đến An Thị để truy tìm bất hóa cốt .

Tạ Vân Lý và Khương Trạm đều là đầu tiên đến đây nên cảm giác gì đặc biệt, mỗi một câu tự về phòng nghỉ ngơi.

Khi chỉ còn Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc, cô mới sang : "Anh mua căn biệt thự ?"

Chử Bắc Hạc bất động sản ở An Thị, nhưng bao gồm căn . Lần chỉ là để tiện nên mới nhờ sắp xếp.

đến, Khương Dư Dư tinh ý nhận căn biệt thự vài đổi nhỏ.

Ngoài việc bà giúp việc trong nhà mặc đồng phục của nhà họ Chử, một vài đồ trang trí trong biệt thự cũng mang đậm phong cách cá nhân của Chử Bắc Hạc.

thường xuyên qua nhà họ Chử, Khương Dư Dư cảm thấy ít nhiều nắm bắt sở thích của Chử Bắc Hạc.

Chử Bắc Hạc vốn cũng định giấu cô, nhưng khi thấy cô đoán ngay lập tức, tâm trạng tự dưng trở nên vui vẻ.

"Ừ, căn biệt thự đặc biệt với ."

Khương Dư Dư định hỏi đặc biệt chỗ nào thì bất chợt như nhớ điều gì, lòng tự dưng ấm lên.

Chử Bắc Hạc : "Nơi là nơi chúng chính thức lập hôn ước."

Không vì ấn ký gỗ đào trong lòng bàn tay, mà là từ tận đáy lòng cô, cô chủ động gắn kết với .

Dù là do ảnh hưởng từ việc Lộc Nam Tinh ký khế ước với bất hóa cốt, nhưng Chử Bắc Hạc vẫn nhớ rõ khung cảnh hôm đó.

Cô bất ngờ thổ lộ với .

Cũng kể từ ngày hôm đó, họ chính thức xác lập mối quan hệ.

Một nơi như thế , với , đương nhiên là đặc biệt.

"Anh mua khi nào ?"

Giọng Khương Dư Dư khẽ đôi chút.

Chử Bắc Hạc đáp: "Hôm về Kinh Thành."

Cũng chính là sáng hôm ngày họ xác định quan hệ.

Ánh mắt Khương Dư Dư khẽ d.a.o động, nóng trong lồng n.g.ự.c như lan tới tận vành tai. Cô hỏi: "Mua hết bao nhiêu tiền?"

Chử Bắc Hạc báo một con , : "Số tiền , em góp một nửa."

Lúc cô câu đó, ánh mắt sáng rực, trong đôi mắt tràn đầy hình bóng .

Chử Bắc Hạc sững , như hiểu điều gì, ánh mắt đen dần hóa thành nụ dịu dàng.

Thậm chí hỏi tại góp một nửa.

Anh chỉ : "Được, ngày mai sẽ bảo thêm một cái tên giấy chứng nhận nhà đất."

Thêm tên .

Bởi vì khi mua căn biệt thự , ghi tên cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-757.html.]

 

Khương Dư Dư điều đó, Chử Bắc Hạc thêm tên, đương nhiên cô tưởng là thêm tên , lập tức hài lòng cong mày .

Chử Bắc Hạc cô, ánh sáng vàng kim quanh khẽ d.a.o động, đó nghiêng , tiến gần về phía cô.

Khương Dư Dư chỉ cảm thấy ánh sáng vàng kim mắt gần như bao phủ tầm , theo bản năng vươn tay ôm lấy bắp tay .

Khoảng cách giữa hai càng lúc càng gần, gần đến mức cô cảm giác như ánh sáng vàng kim của Chử Bắc Hạc bao bọc.

Bỗng nhiên, một tiếng ho điện t.ử vang lên ở cầu thang tầng hai.

Hai khựng , đầu thì thấy Khương Trạm từ lúc nào ở đầu cầu thang, tay cầm điện thoại, mặt biểu cảm gõ chữ: [Dạo ho. ]

Nói xong còn quên phát tiếng ho nữa.

Khương Dư Dư: ...

Anh chỉ dùng giọng điện t.ử cho việc , nhưng nghĩa là cổ họng gắn hệ thống phát âm.

Ngay cả hệ thống cũng cần dùng hiệu ứng âm thanh để giả vờ ho.

Nhìn vẻ mặt phần cạn lời của Khương Dư Dư, Khương Trạm vẫn vô cùng bình tĩnh, tiếp tục gõ chữ: [Mai còn ngoài, hai cũng nên nghỉ sớm. ]

Dừng một lát, như nghĩ đến gì đó, Khương Trạm nghiêm túc gõ thêm: [Nghỉ ngơi riêng . ]

Khương Dư Dư: ...

Cô bắt đầu nghi ngờ Khương Trạm nhận dặn dò đặc biệt từ Khương Hoài.

Dĩ nhiên, cũng thể là từ cô.

Hoặc từ bố cô.

Cô nghĩ một vòng, duy chỉ nghĩ tới việc Khương Trạm tự nguyện giám sát.

vì bác gái cả thì cũng là họ của cô mà.

Ừ, họ cũng là .

thì, vì sự chen ngang của Khương Trạm, Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc vẫn mỗi nghỉ một phòng.

Chỉ là khi tách , Chử Bắc Hạc vẫn tự nhiên cúi xuống đặt một nụ hôn chúc ngủ ngon lên trán cô.

Sau đó, kịp để Khương Dư Dư Khương Trạm phản ứng, khẽ giọng với cô: "Ngủ sớm nhé."

Tiễn Khương Dư Dư về phòng xong, Chử Bắc Hạc mới thản nhiên chúc ngủ ngon với Khương Trạm về phòng .

Khương Trạm: ...

Quá cáo già!

Chuyện nhỏ tối nay nhanh chóng trôi qua, đến khi trong biệt thự đều chìm giấc ngủ, Chử Bắc Hạc trong phòng ngủ chính bỗng chậm rãi mở mắt.

Thần thức lan tỏa bao phủ bầu trời An Thị, cảm nhận một luồng khí tức kỳ lạ đang chuyển động quanh một tòa dân cư.

Nó xuyên qua tường, tiến giấc mơ của một trong hai vợ chồng đang ngủ giường.

Nó tiến đầy hai phút nhanh chóng rời , tiến cơ thể một đứa trẻ.

Đêm đó, nó du hành qua nhiều nhà, như chán nản rút .

Khi đang chuẩn chuyển sang tòa nhà khác, bỗng nhiên, một luồng khí tức kỳ lạ xuất hiện mắt nó.

kịp chạy trốn thì bất ngờ một chùm ánh sáng vàng kim bao lấy, đưa đến mặt một .

Người đó chính là Chử Bắc Hạc.

Luồng khí tức đó chính là lý do thứ hai khiến đến An Thị .

"Mộng Mô, quả nhiên là ngươi."

Mộng Mô, còn gọi là Thực Mộng Mô. Nó ăn giấc mơ của khác để sống, cũng thể tái hiện giấc mơ ăn, khiến con sa mộng cảnh.

Nó là dị thú thời thượng cổ, một sinh vật như , dù gây rối thì cũng cần đến Chử Bắc Hạc đích tay.

Chỉ là Chử Bắc Hạc nhớ rằng Mộng Mô từng ăn một phần giấc mơ của bản thể .

Nếu phần giấc mơ đó tiết lộ sẽ gây ít phiền phức, nên tự lấy .

Ánh sáng vàng xoay quanh, nhanh chóng siết chặt luồng khí đó, giọng Chử Bắc Hạc lạnh lùng: "Dẫn tìm bản thể của ngươi."

 

 

Loading...