Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 759
Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:22:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người của Cục An ninh Đặc biệt An Thị đến tận nơi điều tra, xác định bà loại lừa đảo, mà thật sự khả năng thông linh nên ghi bà hồ sơ.
Khi Khương Dư Dư và đến, trong nhà rõ ràng đang "bận rộn".
Nhà kiểu cũ, một cái sân nhỏ, cửa che bằng rèm bông dày.
Qua khe hở, lờ mờ thấy bên trong hai ba đang .
Bà đồng già đệm cỏ, đối diện là một nam một nữ.
Đôi tay gầy guộc của bà nắm lấy tay của hai , miệng thì lẩm bẩm niệm chú.
Không rõ bao lâu , Khương Dư Dư và đang chờ bên ngoài thì rõ ràng cảm thấy một luồng gió âm lạnh lẽo thổi qua.
Ngay đó, vẻ mặt bà đồng trong nhà bỗng đổi, vốn là một bà lão gần tám mươi tuổi, lúc phát giọng của một cô gái trẻ.
"Bố ! Cuối cùng hai cũng đến tìm con ! Hu hu hu..."
Đối diện, cặp vợ chồng trung niên thấy giọng và cách xưng hô thì mắt đỏ hoe ngay lập tức. Dù con gái mất gần nửa năm, họ vẫn nhận đó chính là con gái .
"Con ơi! là con thật ! Con ở đó thế nào ? Bố với mấy hôm nay mơ thấy con, con bắt nạt gì ? Hay là thiếu tiền?"
Họ tìm đến bà đồng chính là vì mấy đêm liền đều mơ thấy cô con gái mất, nhưng trong mơ tiếng con, chỉ thấy con lo lắng họ.
Hai vợ chồng cũng từng xem chương trình "Linh Cảm", thế giới thật sự quỷ thần, nên khi mơ thấy con gái thì dám lơ là, mới tìm đến bà đồng.
Không ngờ thật sự gặp con gái!
Bà đồng nhập lúc cũng vô cùng kích động, nhưng nhanh chóng nhớ chuyện chính, vội vàng : "Bố ! Con hiện về chính là để với hai là đừng tin nhà bác cả! Càng đừng họ mà đưa chị họ về con nuôi! Con hết ! Cả nhà họ đều ! Họ mưu đồ rằng khi chị họ bố đưa về nuôi thì sẽ lừa lấy nhà , để bố nuôi cả gia đình họ!"
Cô gái một , vợ chồng trung niên mà sững sờ nên lời.
"Sao... như ? họ , con với chị họ con ..."
"Họ lừa bố đấy! Con với chị chẳng thiết gì cả! Chị xem tài khoản mạng xã hội của con để tìm hiểu sở thích, giả vờ với con mặt bố ! Con cũng mượn tiền chị trả!"
Giọng cô gái đầy phẫn nộ: "Con chỉ một bạn duy nhất là Lâm Manh! Con nợ cô chút tiền, nhưng tiền đó cần trả, cô cũng đòi. Tóm , bố tuyệt đối đừng tin nhà bác cả. Nếu họ còn bám lấy bố thì gọi cho Lâm Manh, nhờ giúp! Bố cứ là con dặn."
Nói đến đây, thể cô gái run lên, đầu , thấy cây nhang bên cạnh chỉ còn một đoạn cuối cùng, bèn kịp chào hỏi thêm, vội vàng nốt: "Bố nhắn với Lâm Manh giúp con, bảo nhớ đăng nhập tài khoản của con, xóa hết tin nhắn, album riêng tư và thư mục yêu thích điện thoại của con. Còn nữa, tháng buổi concert của Kinh Kinh, nhớ bảo cô đốt cho con ít đồ lưu niệm..."
Vợ chồng trung niên ngẩn , thấy cây nhang cháy hết, giọng của cô con gái cũng ngưng .
Ngay đó, bà đồng cúi đầu xuống, khi ngẩng lên trở đôi mắt mờ đục vô thần.
Hai hiểu rằng con gái họ rời .
Trong lòng họ buồn tả xiết, nhưng những lời con dặn vẫn .
Cảm ơn bà đồng xong, hai vợ chồng quyết định tìm Lâm Manh để hỏi về mấy món đồ lưu niệm ...
Khương Dư Dư và nhóm chờ bên ngoài. Đến khi cặp vợ chồng rời xa thì mới thấy bên trong vọng một giọng khàn khàn: "Mời ."
Cả nhóm bước , thấy bên trong ánh đèn mờ ảo, chính giữa phòng đặt bàn thờ nhỏ, bà đồng đệm cỏ, ngẩng đầu , đôi mắt rõ ràng khác thường.
Bà mù.
"Các ... đến để thông linh ?"
Dù thấy, nhưng tai và cảm giác của bà đồng vẫn còn nhạy.
Thấy , Khương Dư Dư cũng khách sáo, lập tức giới thiệu phận là của Cục An ninh Đặc biệt, giải thích lý do đến đây.
"Chúng chắc cô gái mặt là t.ử bà từng báo án mất tích nên nhờ bà xác nhận."
rõ ràng, đối phương thể giúp họ "nhận diện ".
Nghe t.ử của thể mặt, thể còng của bà đồng suýt chút nữa vững, nhưng bà vẫn lảo đảo dậy, lặng lẽ mò trong.
Chẳng bao lâu, bà mang một khung ảnh và một bộ quần áo.
Bà đồng đưa đồ cho Khương Dư Dư, hồi lâu mới cất tiếng khàn khàn: " thấy đường, đây là bức ảnh bảo con bé chụp cùng, các cô giúp ... xem thử. Nếu là nó thì đây là bộ đồ con bé thường mặc..."
Không vì , khi nhận lấy đồ từ tay bà lão, Khương Dư Dư bỗng cảm thấy chua xót trong lòng. Cô bức ảnh tiên.
Chỉ một cái là xác định, trong ảnh chính là Tạ Thiên Linh.
So với Tạ Thiên Linh hiện tại thì trong ảnh vẻ ngây thơ hơn, nhưng dù , giữa hàng mày mang nét u buồn giống với một cô gái mười bảy mười tám tuổi.
Trước đó khi thấy Tạ Minh Vận, vì cô đổi mặt của khác nên cô thể nhận khuôn mặt thật sự.
giờ ảnh thật của Tạ Thiên Linh, cô vẫn thể chút quá khứ từ tướng mạo của cô gái .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-759.html.]
Lông mày cô nhíu , Khương Dư Dư cảm thấy khó chịu.
"Là nó... ?"
Giọng khàn khàn của bà đồng vang lên, tuy là hỏi nhưng thật trong lòng đáp án.
Bà đưa bộ đồ trong tay cho Khương Dư Dư: "Có thể đưa nó về ? Con bé... vẫn còn sống."
Từ khi Tạ Thiên Linh mất tích, bà đồng gần như mỗi ngày đều thử thông linh gọi hồn cô .
đến giờ bà vẫn thành công.
Với bà cụ mà , đó là điều .
Chỉ cần con bé còn sống thì vẫn còn hy vọng.
"Con bé... tên thật là Tiết Linh, mấy năm sống khổ."
Sau khi bố Tiết Linh mất thì cô đưa trại trẻ mồ côi.
Chẳng bao lâu , Tiết Linh một cặp vợ chồng nhận nuôi và đưa nơi khác.
Như trong ký ức của Lạc Thần, mười ba tuổi Tiết Linh, sống hạnh phúc, bản cô cũng là kiểu hoạt bát đáng yêu.
mười ba tuổi, cô như vận xui bám lấy.
Bố qua đời, trai duy nhất tin tưởng thì nước ngoài bặt vô âm tín.
Cặp vợ chồng nhận nuôi thực chất là súc sinh đội lốt !
Họ nhận nuôi Tiết Linh chỉ để biến cô thành món đồ chơi của đàn ông trong nhà.
Họ giả hồ sơ bệnh lý, bắt cô nghỉ học, suốt ba năm nhốt tầng hầm, ngày ngày chịu đựng sự tra tấn phi nhân tính, thấy ánh mặt trời.
Khi bà đồng cứu về, cô thậm chí còn quên luôn cách chuyện.
Bà đồng mất gần hai năm mới giúp cô sống như bình thường.
những ngày cũng chẳng kéo dài bao lâu.
Vận đen buông tha cô .
Nghe đến việc mặt cô cướp mất, bà đồng thể tưởng tượng giờ đây Tiết Linh đang trải qua điều gì.
bà vẫn tự an ủi rằng .
Còn sống là còn hy vọng.
Bà với Khương Dư Dư: "Các cô đưa nó về nhé."
Giọng khàn khàn mang theo chút cầu khẩn: "Đưa nó về thôi... dù khổ khó, vẫn còn , vẫn còn bà già ở bên nó."
Bà là mù, dù cô bé còn gương mặt, bà cũng thấy .
Chỉ cần nó về.
Bà vẫn sẽ ở bên chăm sóc nó như hai năm .
Bà đồng già .
Ngoài việc trung gian kết nối linh hồn cho khác thì cũng còn bản lĩnh gì quá đặc biệt.
Chỉ thể gửi gắm hy vọng mấy đang mặt.
Tuy đôi mắt thấy gì, nhưng trực giác của bà rõ ràng: Mấy , đều là .
Khương Dư Dư bà lão mặt, nghiêm túc cam đoan: "Chúng sẽ dốc lực đưa cô trở về nguyên vẹn."
Như để bà đồng yên tâm, Tạ Vân Lý lập tức mượn chỗ của bà để lập đàn tìm tung tích của Tiết Linh.
Hương trầm lượn lờ, quần áo của Tiết Linh thả lò lửa, theo lời niệm chú nhỏ nhẹ từ miệng Tạ Vân Lý, quần áo trong lò nhanh chóng thiêu rụi.
Giữa ánh lửa, từng làn khói trắng bốc lên.
Tạ Vân Lý mắt nhanh tay lẹ, vung lá bùa trong tay bắt lấy luồng khói trắng , kéo nó như đang túm một sợi tơ.
"Cửu Diệu thuận hành, chỉ lối cho , khai!"
Sau tiếng hô trầm thấp của , luồng khói trắng lập tức đưa chiếc la bàn bên cạnh.