Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 773
Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:22:51
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Dư Dư cau mày, định tay thì bên cạnh bất ngờ đá Lạc Thần sang một bên, đó là Ôn Trường Việt.
"Cục An ninh Đặc biệt đang điều tra, đừng cản trở!"
Cậu hiếm khi thể hiện sự dữ dằn, sang với Khương Dư Dư: "Chỗ để , cô mau đuổi theo ."
Khương Dư Dư một cái, nhanh chóng gật đầu, dùng bùa thanh phong phóng theo hướng Tạ Minh Vận bỏ chạy.
Cảnh tượng hiện trường và phòng livestream lúc hỗn loạn.
Ai mà ngờ mới vài giây còn đang nghĩ cách dụ toà nhà ma xuất hiện, mà giây khách mời đ.á.n.h ?
Rùa bay, sương đen kỳ lạ...
Chẳng Tạ Thiên Linh là trong giới huyền môn ?
Livestream đang hỗn loạn thì Khương Dư Dư nhanh chóng đuổi kịp Tạ Minh Vận.
Ngay lúc , trong làn sương đen đột nhiên xuất hiện một luồng khí kỳ dị.
Một tòa nhà hiện ngay mắt hai .
Tòa nhà bao phủ bởi mưa sương đen, trông quái dị thần bí.
Tạ Minh Vận thoáng ngỡ ngàng, lập tức hét lên với Khương Dư Dư: "Cô định bỏ mặc hai toà nhà ma nuốt mất ?"
Quả nhiên, bước chân Khương Dư Dư khựng .
Tạ Minh Vận mừng rỡ, định nhân lúc cô phân tâm để trốn.
Không ngờ trong làn sương, một sợi xích linh quang từ phía Khương Dư Dư bất ngờ lao đến, trói chặt Tạ Minh Vận.
Khương Dư Dư giật mạnh sợi xích, bước tòa nhà ma, đồng thời kéo Tạ Minh Vận trong cùng như dắt chó.
Tạ Minh Vận: ...
Đồ khốn nhà cô!...
"Đinh đong, đinh đong..."
Trên đại sảnh cao lớn hùng vĩ của tòa nhà ma, chiếc chuông âm phủ khổng lồ vang lên nữa.
Linh Chân Chân tiếng chuông như quấn chặt bên tai, cả kìm mà run rẩy.
Hai mươi phút , Linh Chân Chân trơ mắt Châu Sát Sát đột nhiên biến mất ở cửa sổ, lập tức liều mạng lao nhanh xuống lầu.
Ông thề rằng cả đời từng chạy nhanh đến .
Linh Chân Chân chạy một mạch xuống lầu, kịp thở lao xuyên qua đại sảnh chạy thẳng ngoài.
Ông nghĩ cho dù chẳng bản lĩnh gì, cũng thể theo dõi hướng của tòa nhà ma để báo tin kịp thời cho Khương Dư Dư.
Không ngờ, ông lao khỏi đại sảnh, trong chớp mắt như bước một thế giới khác.
Đại sảnh trần cao gần mấy chục mét, đầy những hoa văn chạm khắc và hành lang mái hiên tráng lệ kiểu Trung Hoa, tầng tầng lớp lớp nối tiếp . Hai bên trái là cầu thang dài sơn đỏ hoa văn, uốn lượn dẫn đến vô căn phòng san sát .
Cảnh tượng mắt khiến Linh Chân Chân ngây tại chỗ, thậm chí khoảnh khắc ông còn nghi ngờ đây là giấc mơ do Hồ Tiên bà bà ban cho.
ngay giây , ông một kéo mạnh.
"Còn ngơ đấy gì? Mau chạy , bọn chúng đến !"
Linh Chân Chân đó kéo chạy, còn kịp phản ứng chuyện gì đang xảy : "bọn chúng" là ai?
Ông định mở miệng hỏi thì bất ngờ phát hiện kéo ... rõ ràng con !
Chỉ thấy đối phương lơ lửng giữa trung, nhanh chóng lướt về phía , mà tay vẫn nắm chặt lấy ông , cho cãi cự, kéo ông chạy theo.
Linh Chân Chân mơ hồ.
Chẳng lẽ c.h.ế.t ?
Tim đập thình thịch, khi con ma kéo một căn phòng, Linh Chân Chân vẫn nhịn liếc ngoài, chỉ thấy từng bóng đen lướt qua.
Linh Chân Chân lờ mờ cảm thấy những bóng đen đó trông chút quen mắt, nhưng còn kịp rõ, cửa phòng nhanh chóng đóng sầm .
Tiếng chuông âm phủ trong đại sảnh vang lên: "Đinh đong, đinh đong..."
Linh Chân Chân thấy con ma dẫn phòng run rẩy : "Chuông tang vang lên , bọn chúng chuẩn đưa xuống địa phủ."
Nghe đến hai chữ "địa phủ", tim Linh Chân Chân như nhảy khỏi cổ họng.
Ông theo bản năng về phía con ma đang chuyện.
Trong phòng tối đen như mực, Linh Chân Chân thấy rõ hình dạng con ma, chỉ thấy một đôi mắt sáng lấp lánh trong bóng tối.
Bất chợt, chủ nhân của đôi mắt đó tiến gần.
Rõ ràng cách gần, nhưng Linh Chân Chân thấy tiếng thở của đối phương, trái còn cảm nhận luồng lạnh khiến tóc gáy dựng .
" mới phát hiện, là con ."
Người , ánh sáng trong mắt sáng hơn mấy phần: "Cậu là , thể cho mượn thể ?"
Linh Chân Chân nhịn hít sâu một .
Tới , tới .
Ma đòi mượn xác !
Ông quả nhiên con ma trong tòa nhà nhắm tới!
Dù cũng từng theo Khương Dư Dư xử lý vài vụ, Linh Chân Chân rõ rằng tùy tiện đáp ứng yêu cầu của ma quỷ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-773.html.]
Ngôn ngữ của con sức mạnh ràng buộc.
Một khi đồng ý, tức là ký khế ước với ma quỷ.
Thân xác của ông sẽ còn thuộc về bản nữa.
Nghĩ tới đây, Linh Chân Chân lập tức ngậm miệng chặt , giả vờ là câm.
con ma đó tiếp tục tiến tới dụ dỗ: " đảm bảo sẽ tổn hại thể , chỉ mượn một tháng thôi."
"Chờ rời khỏi tòa nhà , xong chuyện cần , sẽ trả thể cho ."
" hứa đấy!"
Linh Chân Chân thời gian giữ im lặng, giả vờ như thấy gì.
Thấy ông cứ im lặng mãi, đối phương lập tức nổi giận: "Nói chuyện !"
Âm khí như thực chất tràn tới, Linh Chân Chân nhịn rùng , nghiến răng thẳng đôi mắt lạnh băng đó, giận dữ hét : "Không cho mượn! Cút!"
Ông từng Châu Sát Sát kể chuyện từng gặp ma. Cô khi đối mặt với ma thì khí thế quan trọng.
Linh Chân Chân bày vẻ mặt hung dữ, trợn mắt đôi mắt .
Đối phương như thái độ bất ngờ của ông ngẩn , bỗng trở nên hung hãn: "Cậu cho mượn ?"
"Không! Cút cút cút!"
Linh Chân Chân gào lên một , con ma như chọc giận, chẳng màng gì nữa, lao thẳng về phía ông .
Không cho mượn cũng cho! Nó rời khỏi đây!
Linh Chân Chân cảm nhận khí tức của con ma khóa chặt , đầu óc trống rỗng trong chớp mắt, tay lập tức mò về tấm bùa hộ mệnh , miệng theo bản năng gọi: "Hồ Tiên bà bà!"
Như cảm ứng, n.g.ự.c Linh Chân Chân bỗng bùng lên một tia sáng trắng.
Trong ánh sáng trắng, một vuốt hồ ly ngưng tụ linh lực xuyên từ n.g.ự.c ông , trong khoảnh khắc cả lẫn ma kịp phản ứng, đột nhiên vung vuốt quất mạnh về phía con ma đang lao tới.
Bốp.
Cú cào giống như lúc quạt hồn phách Quan Nhị Nhị trong bệnh viện, con ma trong bóng tối vuốt hồ ly vả thẳng xuống đất.
Kèm theo đó là giọng của Hồ Liên Chi: "Cút cho bà mày!"
Linh Chân Chân bỗng nhớ cảnh từng gặp hồn ma Quan Nhị Nhị trong bệnh viện, như bừng hiểu .
Khi đó ông trốn trong chăn, rõ ràng cũng tự xưng là "bà".
Linh Chân Chân vẫn tưởng đó là trai pháp sư Khương Dư Dư mời tới, thì ... luôn luôn là bà .
Hồ Tiên đại nhân của ông .
Bà vẫn luôn âm thầm bảo vệ , chỉ là trong giấc mơ.
Một cảm xúc dâng trào, giây , trong đầu Linh Chân Chân như thứ gì đó lóe qua.
kịp suy nghĩ kỹ, thấy con ma vuốt hồ ly vả xuống đất, Linh Chân Chân lập tức nhấc chân bỏ chạy.
Ông tòa nhà ma là nơi nào, trong lầu bao nhiêu loại ma quỷ.
Chỉ là ông theo bản năng mò trong bóng tối, theo hướng ánh sáng đến một cánh cửa khác.
Linh Chân Chân chỉ rời khỏi căn phòng , nghĩ ngợi mà bấm nắm cửa.
Khoảnh khắc cửa mở , ông đột nhiên thấy tiếng hét chút hoảng sợ từ con ma phía : "Đừng mở! Đó là quỷ môn quan!"
quá muộn.
Cánh cửa mở , ánh sáng xanh từ bên cửa chiếu rọi, như một lực hút vô hình kéo mạnh hồn phách ông trong.
Linh hồn kéo dãn như rời khỏi cơ thể, Linh Chân Chân chỉ bên tai là giọng Hồ Tiên bà bà tức giận: "Thằng nhóc thối, chỉ gây chuyện cho !"
Trước mắt ông như một làn sáng trắng bao phủ, ngoài ánh sáng trắng là ánh sáng khác phát từ tấm bùa hộ tay.
Hai luồng sáng trắng chồng lên bao chặt lấy hồn phách ông , Linh Chân Chân chỉ thấy tầm ánh sáng trắng che lấp, đến một màn đen kịt, đó mất ý thức. ...
Cùng lúc đó, tiếng chuông ngoài đại sảnh vang lên đông đông đông.
Trong tiếng chuông âm trầm kỳ dị , Khương Dư Dư kéo theo Tạ Minh Vận xích linh quang trói chặt, bước một chân đại sảnh trống trải hùng vĩ mắt.
Ngẩng đầu đại sảnh giống như cung điện, Khương Dư Dư vô thức nhíu mày.
Bố cục và trang trí nơi ... quen.
Chưa kịp nghĩ kỹ, bên tai bỗng vang lên một giọng phần oán trách: "Sao thêm hai đứa nữa? Hôm nay là đứa thứ mấy ? Lâu Cốt đang giở trò gì ?"
Khương Dư Dư thấy tiếng động thì đầu , bất ngờ đối diện với hai đôi mắt đen láy.
Điều khiến cô ngạc nhiên là chủ nhân của hai đôi mắt con , mà là trang phục họ.
Áo đen, mũ đen, và còn cả dấu hiệu đặc trưng của Linh Sự.
"Các ... là của Linh Sự?"
Hai cô một hồi, một tỏ vẻ kinh ngạc: "Cô là Khương Dư Dư ?"
Nói họ về phía cô, thấy Tạ Minh Vận đang trói.
Không quen.