Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-12-14 13:04:23
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thiếu niên còn ngang tàng, lúc chột , vẻ hoang mang hiện rõ mặt.

“Bác cả, cháu… cháu ý đó…”

Bên cạnh, Khương Hoài nheo mắt nhạt. Chỉ một ánh của bố đủ khiến thằng nhóc im bặt, liền sang Lộ Tuyết Khê, ánh mắt còn chút lơi lỏng:

“Tuyết Khê, em cảm thấy ở nhà họ Khương chịu ấm ức ?”

Bị gọi đích danh, sắc mặt Lộ Tuyết Khê tái . Cô vội vàng xua tay phủ nhận:

“Không Khương Hoài, hiểu lầm em .”

“Nếu ,” Khương Hoài vẫn giữ nụ nơi khóe môi, giọng ôn hòa nhưng áp lực ngầm khiến dám phản bác, “ đừng những lời dễ khiến khác hiểu lầm nữa.”

Lộ Tuyết Khê mím môi, cuối cùng chỉ cúi đầu im lặng. trong khoảnh khắc cúi xuống , khóe môi cô khẽ siết .

Diêu Lâm vội vàng lên tiếng hòa giải:

“Là do thím sắp xếp chu , chỉ là một căn phòng thôi, đáng để tranh cãi.”

“Thím hai sắp xếp như quả thật .”

Khương Hoài là cháu đích tôn nhà họ Khương, đối mặt với trưởng bối cũng hề né tránh:

“Dư Dư là em gái cháu, là cô chủ danh chính ngôn thuận của nhà họ Khương, ở một căn phòng búp bê bỏ trống ? Truyền ngoài chẳng khiến chê ?”

Nói xong, bất ngờ khoác tay lên vai Quan Dư Dư, tư thế bảo vệ vô cùng rõ ràng:

“Em gái cháu trở về nhà, để chịu ấm ức như .”

Một câu khiến mặt Lộ Tuyết Khê lập tức đỏ bừng.

Vừa còn ngầm ám chỉ chịu thiệt thòi, mà Khương Hoài thẳng thắn để Quan Dư Dư ở căn phòng đó mới là chịu ấm ức.

Khác nào tát thẳng mặt cô ?

Còn Quan Dư Dư, khi Khương Hoài đột ngột khoác vai, cơ thể cứng .

Không là vì hành động , vì những lời .

Thật , cô chịu ấm ức cũng hẳn.

So với những gì từng trải qua ở nhà họ Quan, chuyện chẳng đáng là gì.

đây là đầu tiên quan tâm đến cảm xúc của cô như .

Một luồng ấm áp len lỏi nơi tim, giống như đầu tiên cô thật sự cảm nhận thế nào là tình .

Diêu Lâm phần lúng túng. Trong lòng thầm mắng Khương Hoài giờ từng nể mặt , vô thức liếc Khương Vũ Thành và ông cụ Khương. Thấy hai đều im lặng, bà chỉ thể nuốt cơn uất ức xuống, cố giữ vẻ đoan trang:

“Khương Hoài đúng, là thím hai suy nghĩ chu . Vậy để thím sắp xếp .”

Khương Hoài mỉm gật đầu:

“Vậy phiền thím hai xử lý sớm.”

Nói xong, sang :

“Cháu dẫn Dư Dư vườn dạo một chút.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-8.html.]

Dứt lời, để ý đến phản ứng của những còn , kéo Quan Dư Dư rời khỏi phòng khách.

Sau khi hai khuất, bầu khí trong phòng khách lập tức trầm xuống.

Diêu Lâm tức đến nghẹn họng, đang định gì đó thì quản gia từ ngoài bước , hướng về phía ông cụ Khương:

“Ông chủ, bảo vệ ở cổng gọi điện báo một vị phu nhân họ Quan đến thăm.”

Họ Quan?

Mọi lập tức nghĩ đến Quan Dư Dư.

Trong lòng thầm nghĩ, chẳng cô gái mới đón về ? Sao nhà họ Quan vội vàng tìm đến như ?

“Chắc là đến tìm Dư Dư ?” Thím ba nhà họ Khương , coi như xoa dịu khí.

“Xem vẫn nỡ xa con bé.”

để ý thấy lúc Quan Dư Dư nhà mang theo hành lý. Dù rõ nguyên do, nhưng nhà họ Quan đặc biệt đến đưa đồ cũng là chuyện bình thường. Dù hồ đồ đến , cũng thể đến mức cho con bé mang theo cả hành lý.

quản gia do dự:

“Vị phu nhân họ Quan … bà đến tìm bà ba.”

Nụ môi thím ba lập tức cứng :

“Tìm ?”

Bà chủ nhà họ Quan đến tìm con gái, tìm bà gì?

________________________________________

Ở bên , khu vườn nhà họ Khương mang đậm phong cách châu Âu.

Hàng rào cổ kính bên hông biệt thự phủ đầy hoa hồng leo, bãi cỏ xanh mướt cắt tỉa gọn gàng, ánh nắng mùa hè càng thêm rực rỡ.

Quan Dư Dư theo Khương Hoài, lắng giới thiệu từng góc nhỏ trong vườn, nhưng tâm trí ngừng trôi về khoảnh khắc bảo vệ cô trong phòng khách.

Cảm giác thật lạ lẫm, kỳ diệu đến mức khiến tim cô khẽ rung lên.

Một lúc lâu , cô khẽ lên tiếng:

“Cảm ơn .”

Bước chân Khương Hoài chợt dừng . Anh cô, bất ngờ bật , đưa tay xoa nhẹ đầu cô:

“Với trai, em cần cảm ơn.”

Quan Dư Dư ngước , mái tóc xoa đến rối, vô thức lộ vẻ ngơ ngác đáng yêu. Nụ nơi khóe mắt Khương Hoài vì thế càng sâu thêm.

Anh định gì đó thì chuông điện thoại vang lên.

Khương Hoài liếc màn hình, hiệu cho Quan Dư Dư cứ tự do dạo chơi, bước sang một bên nhận cuộc gọi.

 

 

 

 

Loading...