Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 802
Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:33:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô cố gắng gượng dậy, thử cảm ứng tung tích của kẻ khởi trận còn bằng yêu lực trong mắt trận thì điện thoại bên bỗng reo lên.
Không chỉ cô mà cả những khác trong nhà họ Khương đang ở khu vườn cũng đồng loạt nhận cuộc gọi.
Vậy là... mạng khôi phục?
Mọi đều sững sờ, nhưng Khương Dư Dư lập tức nghĩ đến khả năng khác.
Đoạn giới biến mất .
Hải Thị nối liên kết với thế giới bên ngoài!
Lòng cô chấn động, theo phản xạ nghĩ lẽ là các trưởng bối trong giới huyền môn phá mắt trận và giải trừ đoạn giới.
giây tiếp theo, cô phủ nhận suy đoán đó.
Bởi vì cô cũng là một phần của mắt trận. Dù yêu lực trong yêu cốt cạn, cô vẫn thể mơ hồ cảm ứng rằng các mắt trận khác phá hủy .
Vậy đoạn giới... vì giải trừ?
Đột nhiên, cô nghĩ tới một .
"Kiều Tự..."
Nếu như, tên đó chính là khởi trận còn ... ...
Trong một khu chung cư cũ tại Hải Thị.
Không từ lúc nào Kiều Tự rời khỏi nhà họ Khương và xuất hiện tại đây.
Cậu bố Kiều vẫn đang hôn mê sàn phòng khách, im lặng hồi lâu, đỡ họ phòng đặt ngay ngắn.
Sau đó thiết lập một kết giới quanh họ.
"Vận khí của Hải Thị chắc chắn là sẽ mất, giữ vận khí cho hai , coi như trả món nợ công sinh thành."
"Đoạn giới giải trừ, khi tỉnh , hãy rời khỏi Hải Thị càng sớm càng ."
Nói xong, lưng, lặng lẽ bước khỏi nhà.
Từ nay về , còn .
Cậu chỉ là chính bản , là sứ giả của Thiên Đạo,
Cậu sinh để mệnh của Thiên Đạo dị giới.
Khi Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc lượt bước khỏi giấc mơ, Tỳ Hưu c.ắ.n chặt một chân của Mộng Mô, kéo lê nó khỏi giấc mộng của Tiết Linh như kéo một con ch.ó c.h.ế.t.
Mất ký chủ, bản thể của Mộng Mô còn Tỳ Hưu đ.á.n.h đến mức gần như nhận hình dạng ban đầu.
Những từng rơi giấc ngủ sâu vì Mộng Mô khắp nơi trong Hải Thị lượt tỉnh .
Những tiểu quỷ của Âm Sơn bận rộn nhập khắp nơi để đ.á.n.h đuổi phân của Mộng Mô. Vừa thấy những phân trong mộng tiêu tán, xung quanh tỉnh dậy, bọn chúng lập tức hiểu rằng nhiệm vụ thành.
Những tỉnh lúc đầu còn hoang mang, nhưng nhanh các tin nhắn tới tấp điện thoại đ.á.n.h thức.
Họ kinh ngạc phát hiện rằng họ thể liên lạc với bên ngoài!
Không ít xúc động liên lạc với gia đình, bạn bè ở xa, thậm chí còn kể sinh động những gì mơ thấy trong mộng.
Tất cả đều tưởng rằng khủng hoảng hóa giải.
Ngay cả đám nhân vật m.á.u mặt trong huyền môn, khi nhận đoạn giới biến mất cũng cho rằng chính nhờ họ tiêu hủy mắt trận và trấn áp yêu lực nên đoạn giới mới gỡ bỏ.
Phần lớn các tà sư ngoài sương mù ma quái xử lý, còn khi thấy đoạn giới biến mất thì lập tức đầu bỏ chạy.
Dù các huyền sư đều kiệt sức, nhưng trong lòng vô cùng vui mừng.
Họ bảo vệ Hải Thị . ...
Phía nhà họ Khương.
Khương Dư Dư cũng nghĩ như .
Bước khỏi giấc mơ, cô lập tức thấy Khương Trạm đang cạnh Tiết Linh, sắc mặt tái nhợt hơn, cổ áo còn dính chút máu.
Ngực cô bỗng nghẹn .
Quả nhiên, đ.á.n.h thức Tiết Linh trong giấc mơ chính là .
"Xin ."
Bên cạnh, Tạ Vân Lý lên tiếng, giọng trầm xuống: " thử nhiều cách, nhưng vẫn thể đ.á.n.h thức Tiết Linh."
Nếu năng lực của mạnh hơn chút nữa thì cần Khương Trạm dùng tuổi thọ cái giá để đ.á.n.h thức Tiết Linh.
Khương Trạm lời Tạ Vân Lý , nhanh chóng gõ chữ: [Không liên quan đến . ]
Anh : [Là . ]
Anh thể cảm nhận tuyệt vọng và đau khổ Tiết Linh, vì cảm nhận nên càng cô thoát khỏi cơn ác mộng và tỉnh .
Dù bà đồng còn, bên cạnh cô vẫn ở bên mà.
Khương Dư Dư chuyện xảy thì truy cứu cũng ý nghĩa gì.
Huống hồ, Khương Trạm một nữa cứu cô.
Cô họ, chỉ : "Lần , đợi xử lý xong chuyện , em sẽ nghĩ cách bù tuổi thọ mất của ."
Dù trả giá cũng sợ.
Khương Trạm ngoài sắc mặt yếu ớt thì hề tỏ tiếc nuối vì mất tuổi thọ, ngược còn điềm tĩnh, gật đầu với cô.
Bên cạnh, Khương Hãn thấy sắc mặt Khương Trạm kém thì vội : "Ngồi bãi cỏ thích lắm gì? Đã ói m.á.u còn mau nhà , còn ở đây tám chuyện!"
Miệng thì nhưng vẫn giữ mặt cảm xúc, cúi đỡ trai dậy.
Khương Dư Dư Khương Hãn, định rằng Tỳ Hưu cũng ngoài thì điện thoại chợt vang lên.
Cúi đầu , là cuộc gọi video từ Văn Nhân Thích Thích.
Ngón tay cô khẽ run lên, nhớ tới chuyện đó Trạc Tứ Phương lấy khí tức từ hồn khiếu của Khương Vũ Thành để hóa thành ông, cô do dự lập tức nhận cuộc gọi.
Đầu bên là Văn Nhân Thích Thích và Khương Vũ Thành đang tựa lòng bà.
Trái tim Khương Dư Dư cuối cùng cũng nhẹ nhõm.
"Bố chứ ạ?"
"Bố con , hồn khiếu vẫn còn nguyên."
Văn Nhân Thích Thích từ đầu bên : "Chỉ là khí tức của bố con định, về đến nhà sẽ giúp điều hòa ."
Bà gọi video cũng là vì sợ Dư Dư lo lắng.
Phải để cô thấy tận mắt mới yên tâm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-802.html.]
Khương Dư Dư đúng là yên tâm hơn phần nào, nhưng giây , khi thấy Khương Vũ Thành và Văn Nhân Thích Thích trong video, cô chợt khựng .
Cô thấy... hai bên đó dường như đang vận khí mất .
Ý thức điều gì đó, cô lập tức đầu xung quanh.
Chỉ thấy ngoại trừ Chử Bắc Hạc, tất cả những mặt, kể cả Tạ Vân Lý và cô, quanh đều vận khí đang thứ gì đó liên tục hút .
Sinh khí của mảnh đất chân cũng dường như đang yếu dần .
Đồng t.ử cô chợt co , bất chấp việc yêu lực và linh lực trong gần như cạn kiệt, cố gắng bùa thanh phong để nâng lên .
Tạ Vân Lý cũng nhận điều bất thường, vội : "Đừng, để sư lên."
Anh định hành động, nhưng quên mất bản những trận chiến và đấu pháp liên tục thì linh lực cũng gần như cạn sạch.
lúc đó, một bóng dáng chợt bay đến từ chân trời.
Là Tiêu Đồ vẫn đang tuần tra qua giữa các điểm quan trọng.
Cậu thấy động tĩnh bên thì chắc chắn Khương Dư Dư tay, lập tức bay về góp vui.
Dù đoạn giới cũng gỡ bỏ, cơ hội tự do hóa giao bay loạn trời như thế còn nhiều.
Cậu bay tới phía biệt thự nhà họ Khương, đang định khoe dáng vẻ uyển chuyển ưu nhã của thì thấy Khương Dư Dư gọi gấp: "Tiêu Đồ! Mau tới đây đưa lên!"
Tiêu Đồ tuy hiểu xảy chuyện gì nhưng vẫn nhanh chóng bay xuống. Vừa hạ cánh, Khương Dư Dư Chử Bắc Hạc đỡ, nhanh chóng leo lên lưng giao.
Chưa kịp để Tạ Vân Lý trèo lên, tay Chử Bắc Hạc nhẹ nhàng vỗ lưng Tiêu Đồ.
Tiêu Đồ vọt lên mây, mang hai bay thẳng lên cao.
Gió rít hai bên tai, thổi lạnh buốt mặt mũi và thể Khương Dư Dư.
Không chỉ vì lạnh, mà vì từ góc độ xuống bộ Hải Thị, cô thể thấy rõ từng luồng vận khí đang bay lên từ khắp nơi, đó tan biến nơi rõ.
Trái tim cô như thoáng khựng một nhịp, đầu tiên cảm nhận sự tuyệt vọng thật sự.
Cô hiểu.
Rõ ràng cô ngăn cản Trạc Tứ Phương, rõ ràng sức mạnh của Mộng Mô biến mất, rõ ràng... đoạn giới hóa giải!
Tại ...
Tại vận khí của Hải Thị vẫn đang tiếp tục tiêu tán?
Thậm chí, cô còn những vận khí đang biến mất vì lý do gì nữa...
Nếu cứ tiếp tục với tốc độ , cả Hải Thị... sẽ sụp đổ.
Không chỉ con mảnh đất mà còn cả thành phố nữa.
Phải ?
Họ gì mới thể ngăn chặn tất cả điều ?
Khương Dư Dư tức đến run rẩy, nắm tay siết chặt, nhưng vẫn thể tìm manh mối nào để dừng chuyện .
Ngay lúc , một bàn tay chợt nhẹ nhàng đặt lên đỉnh đầu cô từ phía .
Khương Dư Dư đầu, lập tức chạm đôi mắt sâu thẳm như thể dung chứa tất cả của Chử Bắc Hạc.
Ánh sáng vàng kim , khi rời khỏi giấc mộng, trở về.
Toàn vẫn bao phủ trong ánh sáng rực rỡ, nhưng đôi mắt thì bao giờ rõ ràng đến thế.
Anh cô, chợt áp môi lên giữa trán cô.
Môi mỏng nhưng mang theo độ ấm khiến cảm thấy yên lòng, xua tan lạnh lẽo cô.
Cô thấy nhẹ giọng : "Dư Dư đừng sợ, còn ở đây."
Trong mắt mang theo cảm xúc thể thấu, như bao la dung chứa cả trời đất, như vực sâu đáy biển thấy ánh sáng, như... chút nỡ rời xa.
Trong lòng cô mơ hồ dâng lên một điềm báo lành.
Anh chợt buông cô , ánh sáng quanh tan biến từng chút một.
Đến cuối cùng, thể cũng như tan ánh sáng .
Đôi mắt Khương Dư Dư chấn động dữ dội, vô thức giữ lấy .
kịp nữa .
Bóng dáng , trong chớp mắt hóa thành vô ánh sáng vàng, từng chút, từng chút, hòa Hải Thị.
Giây phút cuối cùng, cô thấy : "Dư Dư, chờ trở về."
Giọng trầm khàn chậm rãi tan theo ánh sáng, giây kế tiếp, cả Hải Thị bao phủ trong một tầng ánh sáng vô hình.
Những ánh sáng từ Hải Thị lan tỏa , thấm lòng đất, cuối cùng ngưng tụ thành hình rồng, gom bộ vận khí mất của Hải Thị và cư dân nơi đây trở về.
[Ta là Long Mạch trấn giữ non sông . Hôm nay, hồi vị. ]
"Chử Bắc Hạc!"
Khương Dư Dư trơ mắt bóng dáng đột ngột tan biến mặt, đầu óc trống rỗng, thậm chí quên mất đang ở giữa trung, bất chấp tất cả lao về phía .
Cô bắt lấy .
ánh sáng vàng giờ dễ dàng cô nắm lấy tan biến ngay trong lòng bàn tay cô. Cùng lúc đó, dấu ấn khế ước vốn kết nối cô và Chử Bắc Hạc ở lòng bàn tay trái cũng biến mất theo.
Trái tim Khương Dư Dư như ngừng đập trong khoảnh khắc, cảm giác bất lực tràn ngập ập đến mà hề báo . Ngay giây tiếp theo, mắt tối sầm, cả cô vô tri vô giác rơi thẳng từ cao xuống.
Tiêu Đồ ngây ngay lúc cô lao .
Cậu kịp xoay giữ lấy cô, bóng dáng Khương Dư Dư nhanh chóng rơi xuống.
Tiêu Đồ cảm giác vảy tróc dần, lập tức thét lên một tiếng sắc bén: "Dư Dư!", đầu cắm xuống, màng sống c.h.ế.t lao theo.
Chử Bắc Hạc biến mất, nếu Dư Dư còn xảy chuyện gì, ... còn mặt mũi nào một con giao long nữa!
Tiêu Đồ phản ứng khá nhanh, nhưng hai bóng dáng nhanh hơn .
Trên tầng mây, một con rồng đen bất ngờ xuyên qua tầng mây lao đến chỗ Khương Dư Dư. Thân rồng lao như mũi tên, trong chớp mắt vượt qua Tiêu Đồ. đúng lúc chuẩn đón lấy Khương Dư Dư, một bóng dáng khác nhanh hơn một bước, gần như trong nháy mắt kịp thời đón lấy Khương Dư Dư một cách vững vàng.
Văn Nhân Cửu Tiêu cứ thế trung, chân như giẫm lên mặt đất, liếc con rồng đen phía với ánh mắt khiêu khích cúi đầu cô gái đang hôn mê trong lòng do cạn kiệt yêu lực và khế ước biến mất bằng ánh mắt hết sức thản nhiên.
Con rồng chậm một bước, kịp đón , lập tức giận dữ gầm lên với Văn Nhân Cửu Tiêu: "Văn Cửu! Trả đây!"
Vị "hồi vị", bao giờ mới . Nếu ngay cả "vị hôn thê" của mà cũng bảo vệ thì khi sẽ trút giận lên thế nào.
Văn Nhân Cửu Tiêu hề d.a.o động lời quát tháo của rồng, vẫn ôm Khương Dư Dư trong tay, ánh mắt tùy ý quét xuống phía : "Người dân Hải Thị tỉnh , chắc chắn để hình rồng của phơi bày mắt bao ?"