Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 804
Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:33:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Dư Dư để mặc chúng dính lấy , định vươn tay vuốt ve Hồ Xinh Đẹp thì bất chợt thấy lòng bàn tay trống trơn của .
Cô sững .
Nhớ ký ức cuối cùng khi rơi bóng tối, đôi mắt cô dần tối .
Thì chuyện đó là mơ.
Ấn ký giữa cô và Chử Bắc Hạc thật sự biến mất. ...
Bên ngoài kết giới, Hà Nguyên Anh và bé nhân sâm cũng vô cùng xúc động khi thấy cô tỉnh , nhưng vì kết giới nên cả hai thể tiến gần.
Chúng kịp báo tin thì cửa phòng Khương Dư Dư đẩy .
Văn Nhân Thích Thích, Khương Vũ Thành và Khương Hoài lập tức bước nhanh .
Ngay khi Khương Dư Dư tỉnh , kết giới của Văn Nhân Thích Thích cảm nhận .
khi tận mắt thấy cô dựa đầu giường, Văn Nhân Thích Thích vẫn kìm đỏ hoe mắt, vung tay giải kết giới, lao tới ôm chầm lấy cô.
Hệ thống và Hồ Xinh Đẹp đều chen ngoài, căn phòng vốn yên tĩnh đột nhiên trở nên náo nhiệt.
Biệt thự nhà họ Khương vốn im lìm, giờ đây đều thầm thở phào nhẹ nhõm.
Khương Dư Dư Văn Nhân Thích Thích kể những chuyện xảy trong một ngày cô hôn mê.
Bà kể nhiều, nhưng tuyệt nhiên nhắc đến Chử Bắc Hạc lấy một chữ.
Khương Dư Dư im lặng xong, hồi lâu mới hỏi: "Con ... chuyện của ."
Cô chắc chắn chuyện của .
Nếu , gieo ấn ký cho cô và Chử Bắc Hạc .
Cô trở về .
Cô vì ấn ký biến mất.
Cô ... gặp .
Văn Nhân Thích Thích mắt Khương Dư Dư, rằng nếu rõ thì con bé sẽ mãi canh cánh trong lòng, bà đành thở dài một : "Là của ..."
"Sáu mươi năm , vị đó đột nhiên biến mất. Mọi đều cho rằng ngài chìm giấc ngủ, ngay cả cũng ngờ ngài bước luân hồi, đầu t.h.a.i thành một con ."
"Năm đó mượn thể của Hồ Lệ Chi về tìm con. Trong một tình cờ, phát hiện Chử Bắc Hạc chính là hóa khi luân hồi của vị đó. Hơn nữa, bất kỳ ký ức nào về phận thật sự."
"Mẹ từng với con, khi là vật trấn giữ dị giới, tưởng rằng sẽ thể trở nữa nên nóng lòng tìm cho con một chỗ dựa."
"Việc dạy con học huyền thuật, để con khả năng tự bảo vệ là một chỗ dựa, còn Chử Bắc Hạc là chỗ dựa thứ hai chọn cho con."
Văn Nhân Thích Thích luôn phận thật sự của Chử Bắc Hạc.
Vì , vì Dư Dư, bà " âm mưu" với .
Bà ép buộc hai kết ấn đào mộc, giả vờ như họ là mối duyên định mệnh, chỉ để trói buộc Chử Bắc Hạc và Khương Dư Dư với . Chỉ cần còn mối quan hệ kết ấn đó, dù Văn Nhân Cửu Tiêu tộc nhân phát hiện sự tồn tại của Khương Dư Dư thì họ cũng kiêng dè vị đó, dám tùy tiện tay với cô.
"Là giả ..."
Khương Dư Dư ngờ câu trả lời như . Cô thì thào, lòng bàn tay trống rỗng của , ánh mắt run rẩy: "Vì là giả nên khi biến mất, ấn ký cũng tan biến theo, đúng ạ?"
Văn Nhân Thích Thích cô, trong lòng áy náy nhưng vẫn c.ắ.n răng : "Ấn ký biến mất vì biến mất, mà là vì thức tỉnh."
Bà giải thích thêm: "Khi Long Mạch thức tỉnh, trở về bản thể, tất cả sức mạnh khế ước từng đặt lên Chử Bắc Hạc sẽ tiêu tan."
Bởi vì Long Mạch tuyệt đối thể kết ấn với bất kỳ ai.
Khương Dư Dư lắng lời của Văn Nhân Thích Thích, thoáng ngẩn .
Cô nhớ từng hỏi là ai chỉ một .
Thế nhưng từng thật với cô. Có ngay từ lúc đó, rằng hôn ước giữa họ từ đầu là giả ?
Rõ ràng là giả, mà vẫn xem cô là đối tượng đính ước nghiêm túc...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-804.html.]
Trái tim Khương Dư Dư đau nhói một cách khó tả. Hình ảnh biến mất ngừng tái hiện trong đầu cô, khiến cô cảm giác nghẹt thở, nghẹn đắng.
Văn Nhân Thích Thích cô như , định gì đó nữa thì thấy Khương Dư Dư dường như dần bình tĩnh , bất ngờ hỏi: "Mẹ, bản thể của Mộng Mô xử lý ?"
Văn Nhân Thích Thích hiểu vì cô đột nhiên nhắc đến Mộng Mô, nhưng vẫn trả lời: "Chưa, tạm thời vẫn đang giam giữ trong Cục An ninh Đặc biệt Hải Thị. Vài hôm nữa tổng cục sẽ cử đến tiếp nhận xử lý."
Khương Dư Dư : "Con gặp nó."
Văn Nhân Thích Thích định bảo con tỉnh nên nghỉ ngơi , việc xử lý Mộng Mô cũng gấp thì Khương Hoài nãy giờ vẫn im lặng một bên bỗng lên tiếng: "Anh đưa em ."
Khương Dư Dư sang Khương Vũ Thành và Khương Hoài bên cạnh: "Cảm ơn ."
Về những chuyện liên quan đến Khương Dư Dư, khi Văn Nhân Thích Thích từ dị giới trở về rõ với họ, cả vấn đề yêu mạch và tất cả những chuyện còn . Bà bao giờ giấu họ bất kỳ điều gì.
Nhất là , chuyện Chử Bắc Hạc biến mất lớn đến , thể giấu .
Ngoài hai bố con nhà Khương Vũ Thành thì Văn Nhân Thích Thích cũng chỉ sự thật với ông cụ Khương.
Phía nhà họ Chử còn nhờ chính phủ mặt che đậy mới định tình hình.
Trên đường , Khương Hoài cũng thuật vắn tắt tình hình nhà họ Chử.
"Chử Bắc Hạc đột nhiên biến mất, phía nhà họ Chử lập tức rục rịch yên. đó sắp xếp điều hành công việc ở tập đoàn ."
Anh dừng một chút em gái : "Cậu cũng sắp xếp đặc biệt phụ trách dạy dỗ Chử Tu. Đợi thằng bé lớn lên, nhà họ Chử vẫn sẽ giao cho nó."
Trước đây Khương Hoài hiểu tại Chử Bắc Hạc sớm tìm một " thừa kế" như , giờ thì lờ mờ hiểu .
Hơn nữa theo như những gì , tuy Chử Bắc Hạc chọn thừa kế, nhưng phần lớn tài sản tên đều công chứng, nếu chuyện gì xảy thì bộ tài sản sẽ tự động trao hết cho Dư Dư.
Chỉ là, những thứ , Dư Dư chắc chắn quan tâm.
Nếu thể, con bé chỉ mong Chử Bắc Hạc về.
Nói đến đây, Khương Hoài cố trấn tĩnh , ngay cả nụ vốn cũng trở nên gượng gạo.
Biết tin Chử Bắc Hạc biến mất, thật cũng thể chấp nhận .
Vì Dư Dư mất vị hôn phu.
Còn thì mất một bạn . ...
Dù qua một ngày, nhưng phần lớn ở Cục An ninh Đặc biệt điều động nơi khác. May là khi Khương Hoài đến báo với cục trưởng Cố Thiên Minh.
Khương Dư Dư nhanh chóng vượt qua tầng tầng kết giới, đến nơi giam giữ bản thể của Mộng Mô.
Căn phòng trống trải, mặt đất chỉ một pháp trận lớn. Khương Dư Dư bước thì thấy Mộng Mô , mà thấy con Tỳ Hưu đang ôm một khối ngọc mà gặm ở bên cạnh pháp trận.
Tỳ Hưu còn giống như trong giấc mơ, mà trở về hình dạng ngọc nguyên bản. Chỉ khác là bây giờ nó "sống", thể tự do hoạt động.
Người dẫn cô : "Mộng Mô xảo quyệt, hình thể còn mơ hồ. Trước khi của tổng cục đến tiếp nhận, cục trưởng Cố mời Tỳ Hưu đại nhân tạm thời trấn giữ ở đây để tránh Mộng Mô trốn thoát."
Chuyện Khương Hãn đồng ý, còn miếng ngọc mà Tỳ Hưu đang gặm là "tiền công" Cục An ninh Đặc biệt dành cho nó.
Thấy Khương Dư Dư đến, Tỳ Hưu thiết buông miếng ngọc xuống, lạch cạch bước đến mặt cô, ngẩng đầu .
Khương Dư Dư cúi bế nó lên, pháp trận mắt: "Mộng Mô ?"
Chẳng lẽ ẩn ?
Nhân viên Cục An ninh Đặc biệt bên cạnh định thì thấy cái đuôi của Tỳ Hưu trong lòng bàn tay Dư Dư nâng lên, chậm rãi chỉ về một góc tối hơn.
Dư Dư kỹ sững : "Thứ trong đó... là Mộng Mô ?"
Sao trông giống như trong giấc mơ?... Nhỏ quá.
Trong vùng bóng tối phủ trong căn phòng, chỉ một khu vực hình tam giác cỡ nửa cánh tay, trong đó thể lờ mờ thấy một cục đen cỡ lòng bàn tay.
Ừm, cũng tầm cỡ như con Tỳ Hưu cô đang cầm.