Cái gọi là "lãnh địa yêu tộc" chính là những khu vực phân tách riêng biệt dành cho yêu tộc, những nơi ngoài một ít con đặc biệt thì hầu như bình thường lui tới giao dịch.
Nếu ai đó lỡ bước , chỉ cần gì quá khích, cư dân trong đó cũng sẽ tay với họ.
Toàn bộ Kinh Thành tổng cộng năm nơi như .
Trong đó, khu vực trung tâm là nơi ở của tộc hồ ly cũng chính là nơi đặt trụ sở của học viện yêu tộc.
"Chỗ là nơi mà mà sống một khi rời khỏi nhà họ Văn Nhân, diện tích lớn nhưng ở hai thì đủ. Mẹ nhờ dọn dẹp khi về ."
Văn Nhân Thích Thích , ánh mắt về phía Dư Dư vẫn mang vài phần do dự: "Dư Dư, con thật sự ở đây với con ?"
Ý Văn Nhân Thích Thích là ở Kinh Thành, luôn kề cận bên Khương Dư Dư trong thời gian cô ở lãnh địa tộc hồ ly.
Nghe , Dư Dư chỉ lắc đầu: "Mẹ, tuy theo cách tính tuổi của yêu tộc thì con vẫn còn nhỏ, nhưng theo cách tính của loài , con trưởng thành ."
Một trưởng thành thì thể học mà vẫn cần bố kèm cặp suốt cả quá trình.
Hơn nữa, sự bảo vệ quá mức thể giúp một thực sự trưởng thành.
Chuyến đến Kinh Thành , dẫu vẫn là hành trình riêng của cô.
Lý lẽ , khi còn là sư phụ, Văn Nhân Thích Thích hiểu rõ.
Chỉ là, sư phụ và thì tâm trạng vẫn thể giống .
Tuy quyết định để Dư Dư ở một , nhưng đêm đó, Văn Nhân Thích Thích vẫn ngủ cùng cô.
Ngay khi khí tức của Văn Nhân Thích Thích lan tỏa , các yêu quái hàng xóm xung quanh lập tức thu đuôi , thầm thì với : "Văn Nhân Thích Thích rời tộc từ lâu , về?"
"Là rời , chứ phản tộc. Nếu thực sự là phản tộc thì Văn Cửu thể để cô lãnh địa Kinh Thành? Còn để cô ở luôn Văn Nhân Uyển ngoài ngoại thành."
"Dù là , nhưng bà Văn, ( cô cũng gặp cô mà?"
"So với chuyện đó thì điều quan tâm hơn là mùi kỳ lạ mới xuất hiện bên cạnh cô ! Hừ, ả Văn Thích , về thì thôi, còn dắt theo một con về ngủ chung!"
"Ơ, hình như cũng hẳn là ..."
Lũ yêu quái hàng xóm rì rầm bàn tán, chẳng bao lâu chìm tĩnh lặng theo ánh trăng mây đen che khuất.
Bên ,
Ngoại ô thành phố, Văn Nhân Uyển.
Sau khi Dư Dư và Văn Nhân Thích Thích rời , Văn Nhân Cửu Tiêu vẫn một cây sinh mệnh, cố gắng cảm ứng tàn dư yêu lực mà Dư Dư để , nhưng mãi vẫn thu gì.
Một lúc lâu , ông lên những chiếc linh lắc cây, chỉ khẽ lẩm bẩm: "Chỉ mong... cháu thực sự là thứ đó..."
Nếu , Văn Nhân Thích Thích thật sự sẽ liều mạng với ông .
Sau khi yên một lúc lâu bên cây sinh mệnh, Văn Nhân Cửu Tiêu mới về phía hậu viện.
Bóng dáng ông chỉ trong nháy mắt từ đầu hành lang dịch chuyển đến cuối hành lang, nhanh chóng băng qua hòn non bộ, xuất hiện một căn nhà tinh xảo tuyệt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-815.html.]
Mái cong chạm trổ, cột trụ vẽ hoa, lộng lẫy tinh mỹ.
Văn Nhân Cửu Tiêu bước trong, dừng một chiếc bình phong lớn bốn mặt.
Qua bình phong, thể lờ mờ thấy bóng đang nửa một tấm t.h.ả.m lông trắng bên trong.
Dáng vẻ tùy ý, nhưng toát áp lực sâu thẳm.
Cảm nhận khí tức phần tương tự với từ tấm bình phong, Văn Nhân Cửu Tiêu chỉ hỏi: "Mẹ gặp nó ?"
Người đó chính là của ông và Văn Nhân Thích Thích, cựu hồ vương Văn Nhân Bạch Y.
Nếu như Văn Nhân Cửu Tiêu thừa hưởng yêu lực và yêu tính từ bố yêu quái thì Văn Nhân Thích Thích thừa hưởng sự tùy ý của bố loài cùng trái tim hướng về nhân loại của Văn Nhân Bạch Y.
Tất cả đều ông là kẻ xuất sắc nhất trong thế hệ của tộc hồ ly, nhưng chỉ ông , trong lòng Văn Nhân Bạch Y, Văn Nhân Thích Thích luôn chiếm một vị trí đặc biệt.
Đặc biệt đến mức ông từng ghen tị với bà.
Còn hiện tại, Văn Nhân Thích Thích về, thậm chí mang theo huyết mạch giữa bản và một loài khác, Văn Nhân Cửu Tiêu tin rằng Văn Nhân Bạch Y chút tò mò nào, thậm chí là thờ ơ với đứa trẻ đó.
"Con "nó" là chỉ ai?"
Sau tấm bình phong truyền đến giọng nữ mang theo uy nghi xen lẫn vài phần tùy tiện.
Văn Nhân Cửu Tiêu đáp: "Cả hai."
"Hử."
Tiếng của Văn Nhân Bạch Y thể hiện cảm xúc gì rõ ràng, ngược mang theo vài phần thờ ơ: "Đứa con của nó, tư chất tạm , nhưng học theo lối sống lệch lạc của nó, dùng yêu nhập đạo, yêu mà cũng chẳng đạo sĩ... đáng để gặp."
Còn về phần Văn Nhân Thích Thích.
Dù thể thuận lợi về từ dị giới, nhưng nếu vì đứa con gái , hôm nay bà thậm chí chẳng tới đây.
Nó thật lòng bái kiến thì bà cũng chẳng mà gọi đến mặt.
Phản ứng của Văn Nhân Bạch Y khiến Văn Nhân Cửu Tiêu ngạc nhiên, thậm chí là sớm dự liệu .
Giống như ông năm xưa, nếu Khương Dư Dư thể hiện năng lực, ông cũng sẽ để cô mặt .
Ban đầu chỉ xem cô như một dòng m.á.u đặc biệt mà Văn Nhân Thích Thích để nơi thế giới , nhưng khi cô thật sự đưa Văn Nhân Thích Thích từ dị giới trở về, ông cái khác về đứa cháu gái .
Và dường như, từ "bác" đột nhiên ý nghĩa và cảm giác thật sự.
Chỉ là ông , liệu một ngày nào đó cũng sẽ giống như ...
"Thưa , chuyện chọn vật chứa phù hợp..."
Văn Nhân Cửu Tiêu định loại Dư Dư khỏi việc , nhưng mở miệng bên trong ngắt lời: "Nếu nó là huyết mạch phù hợp nhất, thể vật chứa, thì chuyện với nó cũng hẳn là điều ."