Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 82
Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:53:36
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trưởng đồn cảnh sát đây chính là vụ án bạo lực học đường vị thành niên đang gây xôn xao mạng xã hội dạo gần đây, sắc mặt lập tức khó coi.
Dù thì nạn nhân Lâm Nhị Nhị cũng ở trong khu vực ông phụ trách. Khi sự việc đưa ánh sáng, ông yêu cầu cảnh sát trực ban để mắt đến gia đình cô bé, ngờ nhà họ Tần dám ngang nhiên tìm đến tận nơi đe dọa.
"Nhà họ Tần?"
So với sự bận tâm của trưởng đồn cảnh sát, điều Khương Vũ Thành quan tâm hơn cả chính là việc nhà họ Tần gián tiếp đe dọa con gái ông.
Khương Hoài thì hiểu rõ chuyện của nhà họ Tần và Lâm Nhị Nhị hơn, vì chính là tìm luật sư cho vụ kiện của Lâm Nhị Nhị thông qua Khương Tố và Khương Dư Dư.
Hai bọn họ chủ động giúp đỡ vụ kiện nên Khương Hoài cũng ngăn cản.
Anh vốn nghĩ rằng đội ngũ luật sư của nhà họ Khương , nhà họ Tần ít nhiều gì cũng dè chừng. Không ngờ đối phương hề kiêng nể, thậm chí còn dám thuê côn đồ với ý đồ gây thương tổn đến...
Như thì đừng trách nhà họ Khương bọn họ dùng thế lực chèn ép.
Nhà họ Tần vẫn còn thời gian rảnh để bắt nạt một cô gái nhỏ, lẽ vì họ vẫn còn quá thong dong .
Vậy thì cứ để bọn họ bận rộn lên một chút .
Người nhà họ Tần lẽ ngờ rằng, đám côn đồ mà họ thuê những uy h.i.ế.p ai mà còn khiến một nhân vật tầm cỡ khác mặt. ...
Khương Vũ Thành sẽ xử lý nhà họ Tần thế nào , Khương Dư Dư khi đón Lâm Nhị Nhị thì đưa cô về nhà .
Cô vốn đến đây là để đưa linh hồn của đứa bé đến gặp Lâm Nhị Nhị cuối.
Lâm Nhị Nhị khi mở thiên nhãn tạm thời, thấy bé nhân sâm nhỏ chỉ bằng bàn tay mặt thì sửng sốt.
khi nhận đây chính là đứa bé của mới hình thành, viền mắt cô lập tức đỏ hoe.
Linh hồn bé nhỏ thể chuyện, nhưng nó thể cảm nhận sự kết nối huyết thống m.á.u mủ. Vừa Khương Dư Dư thả , nó lập tức dùng đôi chân ngắn của chạy đến bên Lâm Nhị Nhị, cọ cọ cái đầu nhỏ má .
Khi còn oán khí che lấp, khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa bé lộ rõ vẻ vui mừng.
Lâm Nhị Nhị cẩn thận nâng niu linh hồn bé nhỏ mặt, cảm nhận sự lưu luyến của nó dành cho , nước mắt kìm mà lăn dài.
Cô từng căm ghét sự tồn tại của đứa bé , thậm chí từng mừng thầm khi nó mất . tất cả đều xuất phát từ sự căm hận đối với Tần Hạo.
Còn với đứa bé, trong lòng cô vẫn luôn sự day dứt.
"Dư Dư... cảm ơn . Cảm ơn mang nó đến gặp ."
Khương Dư Dư cô, chỉ : "Nó vốn là một linh hồn chỉnh, vì oán niệm trong tòa nhà trường bỏ hoang nuôi dưỡng nên mới trở thành oán linh. Bây giờ oán niệm tiêu tan, nhưng sự lưu luyến của nó với vẫn còn, nếu đưa nó luân hồi e rằng vẫn khó."
Đây là điều mà Khương Dư Dư nhận khi thấy hình dạng nhân sâm nhỏ bé của nó.
Những linh hồn t.h.a.i nhi bình thường ít nhất cũng hình dạng chỉnh.
nó thì chỉ nhỏ bằng bàn tay, cộng thêm sự quyến luyến với , nếu cưỡng ép đưa nó luân hồi, e rằng sẽ gây phản kháng.
Lâm Nhị Nhị dù cảm xúc phức tạp với đứa bé nhưng vẫn nỡ để nó thể siêu thoát.
"Vậy... đây?"
"Nếu đồng ý thì thể giữ nó bên cạnh hình thức nuôi tiểu quỷ. Chỉ cần đủ sự cúng tế và dẫn dắt, nó ở bên thể sẽ mang may mắn cho trong tương lai."
Nghe , Lâm Nhị Nhị sững sờ.
Linh hồn bé nhỏ như thể hiểu lời cô , lập tức vui vẻ xoay một vòng, đó áp sát Lâm Nhị Nhị đầy hạnh phúc.
Thấy Lâm Nhị Nhị vẫn im lặng, Khương Dư Dư khẽ mím môi, tiếp tục : "Vẫn còn một cách thứ hai, đó là cắt đứt mối quan hệ huyết thống giữa và nó. Chỉ cần buông bỏ sự lưu luyến với , nó sẽ thể thuận lợi đầu thai."
Lại là hai sự lựa chọn.
Chỉ còn xem Lâm Nhị Nhị sẽ chọn điều gì.
Lâm Nhị Nhị liền khẽ cúi mắt, nhân sâm nhỏ bé đang bay lượn mặt . Cô im lặng một lúc lâu, cuối cùng c.ắ.n răng, giọng khẽ run.
" chọn... cách thứ hai."
Vừa dứt lời, như thể bộ sức lực rút cạn, cơ thể cô lảo đảo. Nhìn linh hồn bé nhỏ mặt đầy vẻ hoang mang, nước mắt cô kìm mà rơi xuống.
"Xin ... Mẹ... con..."
Lâm Nhị Nhị cũng chỉ mới mười tám tuổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-82.html.]
Tương lai phía còn dài.
Nếu giữ đứa bé bên , cô sẽ thể nào quên nỗi đau mà Tần Hạo gây .
Cô bắt đầu từ đầu.
Cô một cuộc sống còn bóng dáng của Tần Hạo.
"Con yêu, xin , thể giữ con ... Xin , xin ... huhu..."
Nói đến cuối cùng, Lâm Nhị Nhị thành tiếng.
Mà linh hồn bé nhỏ, từ lúc nào lơ lửng giữa trung. Nó như thể hoang mang, như bối rối mà , trong đôi mắt nhỏ bé tràn đầy vẻ mịt mờ.
Cho đến khi Lâm Nhị Nhị nghẹn ngào câu cuối cùng.
"Mẹ cần con nữa, con... hãy ."
Linh hồn bé nhỏ , cơ thể nhỏ xíu như run lên bần bật. Khương Dư Dư cúi mắt, ánh rơi sợi chỉ vô hình nối giữa linh hồn bé và Lâm Nhị Nhị.
Mà ngay câu của Lâm Nhị Nhị, sợi chỉ đột nhiên đứt đoạn.
Sợi dây kết nối đứt lìa, tan biến dấu vết.
Khương Dư Dư giơ tay, một luồng linh quang từ lòng bàn tay cô bay , bao bọc lấy linh hồn bé nhỏ.
Lần , nó còn phản kháng nữa.
" sẽ mang nó ."
Khương Dư Dư nhẹ nhàng một câu như , an ủi Lâm Nhị Nhị thêm mà chỉ rời .
Xuống đến tầng , cô bất ngờ khi thấy Khương Vũ Thành và Khương Hoài vẫn còn đợi trong xe.
"Anh và bố... vẫn ?"
Cô thực sự ngạc nhiên.
Dù cả Khương Vũ Thành và Khương Hoài đều bận rộn, hôm nay dành thời gian đến đồn cảnh sát là hiếm hoi lắm .
Cô nghĩ họ vẫn còn ở đây.
Khương Vũ Thành mím môi, như thể nên gì. May mắn là Khương Hoài luôn là nên giải thích ngay.
"Đã ngoài thì cũng cần vội về."
Khương Hoài vẫn ở ghế , nhường một chỗ cho Khương Dư Dư. Đợi cô xuống, mới hỏi: "Chuyện xử lý xong ?"
Khương Dư Dư gật đầu.
Khương Hoài là từng tận mắt chứng kiến năng lực của cô và cũng mấy ngày nay cô bận gì, nhưng Khương Vũ Thành thì .
Nếu hôm nay tình cờ chuyện cô đồn cảnh sát, e rằng ông vẫn cô và Khương Tố cũng tham gia hỗ trợ vụ kiện bắt nạt vị thành niên đang ồn ào mạng.
Tuy nhiên, khi thấy cô và Khương Tố quan hệ hơn, ông vẫn cảm thấy vui.
Ông mà, con gái ông, nhất định là ai gặp cũng yêu quý.
Dù trong lòng nghĩ , nhưng mặt Khương Vũ Thành vẫn giữ vẻ trầm như thường.
Khương Hoài hỏi: "Sắp tới em chuyện gì cần ?"
Khương Dư Dư nghĩ một chút, ngoài chuyện của linh hồn bé con thì cô còn việc gì khác.
Còn việc tiễn linh hồn em bé , cũng cần vội. Thế nên cô lắc đầu.
"Vậy thì . Bố từ khi em về nhà họ Khương cả nhà vẫn dịp cùng ngoài chơi. Hôm nay nhân lúc ai bận gì, bọn dẫn em dạo phố chơi một chút nhé?"
Khương Hoài , giọng điệu dịu dàng vô cùng.
Khương Vũ Thành liếc con trai .
Nó dám là nó bận ?