Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 832

Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:33:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Văn Nhân Thanh Bạch tuy vì chuyện Khương Dư Dư vượt cấp lớp đặc yêu mà thấy mất mặt, nhưng lúc thấy trận thế bên cũng nhịn bật .

Nhất là khi thấy bóng dáng yêu kiều bên lớp đặc yêu, càng tỏ vẻ chuẩn xem trò vui.

"Văn Nhân Bách Tuyết đến , vở kịch bắt đầu ."

Quả nhiên, đúng lúc khí căng thẳng như sắp bùng nổ, một bóng hình thanh thoát bước từ hàng mười một , giọng cô gái như cố ý nhão nhoét : "Chỉ là một nghi lễ chào mừng thôi mà, đừng căng thế..."Nói về phía Khương Dư Dư: "Cô là Dư Dư đúng ? là đồng tộc với cô đấy, tên là Văn Nhân Bách Tuyết."

Khương Dư Dư quen cô gái , nhưng nhạy bén nhận rằng ngay lúc cô cất tiếng, mười còn đều khựng thấy rõ, thậm chí chút kỳ lạ.

Cô gái như hề , vẫn thoải mái bước tới, đột nhiên tỏ vẻ buồn bã: "Tất cả là do , cô sẽ lớp đặc yêu thì nên rút lui, như sẽ trống một chỗ, cũng đỡ khó xử."

Khương Dư Dư: ?

Mười còn : ...

Cô gái tên Văn Nhân Bách Tuyết : "Dư Dư, cô cũng đừng trách họ, họ cũng chỉ vì thôi, cố ý nhắm ..."

 

Im lặng, một sự im lặng lời.

Khương Dư Dư cảm nhận cái cốt truyện quen quen thì thấy thanh niên ban nãy rốt cuộc chịu nổi mà gào lên: "Văn Nhân Bách Tuyết! Cậu thể chuyện bình thường hả? Còn ai vì nữa chứ? Vào lớp đặc yêu đ.á.n.h lôi đài vốn là quy định! Cậu đừng xem mấy cuốn tiểu thuyết kỳ lạ đem đây diễn nữa! Nghe mà nổi cả da gà!"

Văn Nhân Bách Tuyết tiếng quát, mặt chút ngượng ngùng, vẫn Khương Dư Dư bằng ánh mắt u sầu, dịu dàng : "Chờ một chút nhé."

Nói xong, cô xoay , yêu lực bùng phát.

Khương Dư Dư chỉ thấy lưng cô bất ngờ hiện năm cái đuôi hồ ly khổng lồ.

Năm chiếc đuôi màu trắng tuyết xuất hiện lập tức mang theo thế công lạnh lẽo quét ngang về phía thanh niên lên tiếng.

"Vãi chưởng!"

Khương Dư Dư chỉ thấy mắt lóe sáng, mười biến mất tại chỗ, chỉ còn năm vết xé sâu hoắm nền bê tông.

Nhìn mười , rõ ràng là thuần thục.

Văn Nhân Bách Tuyết cũng đuổi theo nữa mà Khương Dư Dư, thở dài: "Miệng tuy độc địa nhưng gì sai, lớp đặc yêu đ.á.n.h lôi đài là quy định xưa giờ , cái cũng đổi . cô là đồng tộc của , chắc chắn sẽ quan tâm cô nhiều hơn... Trận lôi đầu tiên, để đấu với cô nhé."

Khi câu cuối, giọng cô bỗng trở nên nhẹ hẫng, trong mắt cũng dâng lên chút gì đó nguy hiểm.

Trong lúc , năm cái đuôi hồ ly lưng nhẹ nhàng vẫy, yêu lực dày đặc cuộn trào, giọng càng thêm dịu dàng: "Yên tâm, sẽ nương tay."

Khương Dư Dư thở phào nhẹ nhõm.

Đánh trực tiếp còn dễ hơn so với những lời nửa thật nửa giả của cô hồi nãy.

Cô theo bản năng vươn tay về phía chiếc túi xách bên .

Văn Nhân Bách Tuyết rõ ràng cô định gì, vội nhắc nhở: "Ở Học viện Yêu lập dùng linh lực , nếu sẽ công bằng."

"Biết ."

Khương Dư Dư đến Học viện Yêu lập vốn để rèn luyện yêu lực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-832.html.]

Ba tháng qua, mỗi kiểm tra cô cũng từng dùng linh lực, cũng ngoại lệ.

Vừa , cô tháo túi xuống.

Ngay đó, một con rùa cá sấu trông dữ tợn bay vút khỏi túi, há miệng ngậm lấy quai túi, mang theo làn khói đen lơ lửng bay sang một bên.

Văn Nhân Bách Tuyết và mười học viên lớp đặc yêu đều tò mò con rùa cá sấu đang bay .

Trước đó họ tân sinh nuôi một con yêu thú , giờ thấy tận mắt, quả là thật.

Ừm, nhưng nó bay!

"Sao nó bay ? Cái đen đen đó là gì? Nhìn giống yêu khí chút nào."

Văn Nhân Bách Tuyết tò mò chỉ con rùa đang lơ lửng.

Khương Dư Dư trả lời. Vừa xác nhận hệ thống lui về vùng an , cô mới tỏa yêu lực.

Hai chiếc đuôi hồ ly trắng như tuyết hiện lưng cô, trong chớp mắt phóng to và dài . Đuôi chạm nhanh xuống đất, Khương Dư Dư lao thẳng về phía Văn Nhân Bách Tuyết như mũi tên rời cung!

Văn Nhân Bách Tuyết chỉ nhẹ nhàng dịch chân, hình uyển chuyển lùi về , dáng vẻ hết sức ung dung thoải mái, thậm chí còn tâm trạng trêu chọc cái đuôi của cô: "Mới hai đuôi? Không chứ."

Từ phía , thanh niên lên tiếng đầu tiên trong lớp đặc yêu cáu kỉnh quát cô : "Ngu ngốc! Đừng chủ quan!"

Ngay khi xong, Văn Nhân Bách Tuyết lập tức cảm nhận hai luồng yêu lực từ phía tấn công . Nhìn kỹ, hóa là hai chiếc đuôi khác của Khương Dư Dư.

Đôi mắt cô lập tức sáng lên. Trong khoảnh khắc hai đuôi tấn công, cô vung đuôi dài quét tới, đ.á.n.h bật đuôi của Khương Dư Dư lùi về phía bằng một cú nhào lộn.

Lùi hai mét, cô mới Khương Dư Dư.

Sau lưng cô bốn chiếc đuôi cáo nhẹ nhàng đong đưa. Dù cùng là màu trắng như , nhưng yêu lực bao quanh đuôi của Khương Dư Dư khiến chúng trắng sáng như tuyết.

 

Vẻ mặt của Văn Nhân Bách Tuyết cuối cùng cũng trở nên nghiêm túc.

"Là bán yêu chỉ một phần tư dòng máu, mà chỉ trong thời gian ngắn thể phóng bốn đuôi, cô đúng là đặc biệt."

ngừng , giọng điệu dịu xuống vài phần: " chỉ bốn đuôi thì thắng ."

Chưa đến việc yêu lực của yêu thuần chủng mạnh hơn bán yêu, trong tộc hồ ly chín đuôi, lượng đuôi còn tượng trưng cho sức mạnh.

Bốn đấu năm, thắng thua rõ ràng.

Khương Dư Dư quen với sự lắm lời của Văn Nhân Bách Tuyết, thậm chí còn thời gian đáp một câu: "Thắng , đ.á.n.h mới ."

Nói xong, cô tiếp tục tấn công. Nhờ ba tháng rèn luyện, hiện tại Khương Dư Dư thành thạo trong việc điều khiển yêu lực, cũng quen với việc chỉ dùng yêu lực để chiến đấu.

Ví dụ, cô thể tập trung yêu lực bàn chân, đủ để đạp nát sàn bê tông. Nếu dùng để đá , thể gãy xương đối phương luôn.

Khương Dư Dư tung cú đá, Văn Nhân Bách Tuyết né tránh, bàn tay hóa vuốt, trực tiếp tóm lấy chân cô.

 

 

Loading...