Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 835

Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:33:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Miễn ngẩn hai rời đột ngột như , mãi mới phản ứng : "Quy... quy định của học viện là tự tiện hóa hình bay linh tinh !"

Xong , đây chỉ là trốn học công khai, mà còn vi phạm nội quy học viện, các thầy vẫn đang bên cạnh đấy!

Chỉ thấy bên cạnh ai đó nhỏ giọng : " thấy , họ hóa hình khi khỏi cổng học viện, tính là vi phạm nội quy."

Nghe , Sở Miễn thở phào nhẹ nhõm, thế thì còn đỡ.

Các thầy bên cạnh: ...

Đỡ cái gì mà đỡ?

Trong trường thì cấm hóa hình bay loạn, đó là quy định của học viện.

Còn Cục Quản lý Yêu quái quy định bổ sung là trong thành phố cũng tùy tiện hóa hình đấy!

Hai vi phạm nội quy học viện, nhưng vi phạm quy định của Cục Quản lý Yêu quái!

Dù cho thầy và yêu sinh nhiều điều phàn nàn, Khương Dư Dư và Tiêu Đồ cũng hề để tâm.

Tiêu Đồ mang theo Khương Dư Dư, khi ẩn giấu khí tức thì nhanh chóng bay lướt mây theo hướng mà Kim Tiểu Hủ cảm ứng .

Cả Kim Tiểu Hủ và Kim Tiểu Hạc đều sinh từ ánh sáng vàng kim của Chử Bắc Hạc, nhờ đó mà khai mở linh trí, nhưng lẽ vì Kim Tiểu Hủ luôn ở bên cạnh Chử Bắc Hạc nên chỉ nó mới thể cảm ứng vị trí của .

khi họ dần dần tiến gần, Kim Tiểu Hạc cũng cảm nhận rõ ràng khí tức quen thuộc.

Còn Khương Dư Dư, xuyên qua tầng mây, cuối cùng cũng mơ hồ thấy một tia ánh sáng vàng kim quen thuộc.

Ánh sáng vàng kim rực rỡ mãi mãi là điểm nổi bật trong thế giới ồn ào hỗn loạn , giúp cô chỉ cần qua một cái là thấy .

"Ở đó."

Khương Dư Dư chỉ về một vị trí phía , giọng mang theo sự run rẩy mà chính cô cũng nhận .

Tiêu Đồ dường như cũng cảm nhận một tia khí tức quen thuộc thuộc về Bắc Hạc của , lập tức kìm xúc động, cất tiếng gầm vang của giao long, lao đầu về phía khí tức .

Giao mang theo Khương Dư Dư nhanh chóng lao khỏi tầng mây, vọt thẳng xuống bên , ngờ đúng lúc thì biến cố xảy .

Tiêu Đồ cảm thấy như đ.â.m một bức màn vô hình nào đó, vì tốc độ quá nhanh nên cú va chạm khiến choáng váng, giao xà màu bạc lảo đảo giữa trung hồi lâu.

Mãi mới hồi thần , cuối cùng cũng nhận đ.â.m thứ gì đó.

"Dư Dư, hình như ở đây một kết..."

Cậu đầu định hỏi Khương Dư Dư đang lưng, nhưng kịp hết chữ "kết giới" thì phát hiện lưng trống rỗng.

Tiêu Đồ ngẩn , đó như nhận điều gì, hét lên một tiếng t.h.ả.m thiết, vội vàng xoay , lao xuống phía như tên bắn.

Xong xong .

Chắc chắn là cú va chạm khi nãy khiến Khương Dư Dư rơi xuống !

Xong đời, nếu Khương Dư Dư rơi đến mức nát , lấy cái c.h.ế.t tạ với Chử Bắc Hạc!

Ba tháng nay Tiêu Đồ tu luyện yêu lực trong học viện, tốc độ rõ ràng nhanh hơn nhiều, gần như đến ba giây lao tới mặt đất, nhưng nhanh chóng phát hiện một sự thật khác.

Đó là...

Khương Dư Dư hề rơi xuống.

Cô... cô biến mất!...

Bên , thể của Khương Dư Dư đang rơi thẳng xuống với tốc độ chóng mặt.

Ngay khoảnh khắc khi Tiêu Đồ đ.â.m kết giới, Khương Dư Dư nhận sự tồn tại của nó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-835.html.]

kịp bảo Tiêu Đồ dừng .

Trơ mắt Tiêu Đồ đ.â.m thẳng kết giới, cô cứ tưởng cũng sẽ cản , ngờ Tiêu Đồ ngăn bên ngoài, còn cô thì xuyên qua kết giới như gì ngăn trở.

cản, nhưng bất ngờ mất sự che chở của Tiêu Đồ, cả Khương Dư Dư vẫn rơi thẳng xuống, thể kiểm soát.

 

Sau giây phút sững sờ ban đầu, cô nhanh chóng lấy bình tĩnh.

"Thiên địa thanh thanh, càn khôn hợp nhất, phụng chiếu lệnh... Thanh phong hề lai!"

Lời chú dứt, thể đang rơi nhanh của cô lập tức một cơn gió nhẹ đỡ lấy, từ đó từ từ hạ xuống nơi ánh sáng vàng .

Rõ ràng là tháng năm, nhưng bên là một cảnh thu vàng rực.

Đó là t.h.ả.m lá ngân hạnh rải đầy mặt đất.

Cơn gió nhẹ chân Khương Dư Dư cuốn theo tầng tầng lá rụng, những chiếc lá ngân hạnh vàng rực xoay tròn xung quanh cô khi cô đáp xuống đất.

Xuyên qua những tầng tầng lá bay màu vàng , cuối cùng Khương Dư Dư cũng thấy rõ tia sáng vàng quen thuộc mà cô mong chờ từ lâu.

Chử Bắc Hạc...

Anh đang lưng một cây ngân hạnh cổ thụ to lớn, ánh sáng vàng kim quanh như bao phủ cả trời đất.

Sau đó, giữa ánh vàng rực rỡ , chậm rãi xoay , về phía cô...

Tán cây vàng rực như chiếm trọn một trời. Vì đó, cây dường như cũng ngập tràn những điểm sáng màu vàng.

Gió nhẹ thổi qua, bước chân của Khương Dư Dư vô thức bước về phía .

Thế nhưng, nhấc chân, cô cảm thấy vài luồng khí tức mang theo áp lực từ xung quanh ép tới.

"Ai dám tự tiện xâm nhập kết giới?"

Giọng trầm khàn của một ông cụ vang tai.

Khương Dư Dư kỹ , mới phát hiện bên cạnh bóng ánh sáng vàng bao phủ của Chử Bắc Hạc, còn mấy nữa.

Có lẽ vì ánh sáng vàng quá chói mắt, cô vô thức bỏ qua những xung quanh.

Nhìn kỹ , ngoài vài ông cụ lạ mặt, còn hai quen.

Một là Ly Thính, đầu Cục An ninh Đặc biệt.

Hai là Văn Cửu, đầu Cục Quản lý Yêu quái Quái.

Những ông lão còn tuy cô quen, nhưng đại khái cũng đoán phận của họ.

Khương Dư Dư mơ hồ nhận lẽ gián đoạn một cuộc gặp mặt quan trọng nào đó.

Thấy ông cụ nãy nghiêm giọng chuẩn tay, Văn Cửu và Ly Thính đồng thời bước lên.

"Cô của Cục Quản lý Yêu quái Quái ."

"Cô của Cục An ninh Đặc biệt ."

Hai đồng thanh, đó liếc , trong ánh mắt mang theo vài phần khiêu khích.

Ông cụ nhíu mày, định lên tiếng thì ở chính giữa chậm rãi mở miệng, giọng trầm trầm quen thuộc, ngữ điệu lạnh nhạt, : "Tán cây chính của cây ngân hạnh , những việc còn , các thể rời ."

Nghe , Ly Thính và Văn Cửu vốn đang đối đầu vội , cùng gật đầu: "Được."

Hai lên tiếng, các ông cụ còn cũng thêm, đều cung kính cúi đầu với Chử Bắc Hạc, đó rời .

Loading...