Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 836

Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:34:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi tản mỗi một hướng, rõ ràng nơi đây rộng lớn, nhưng bóng họ nhanh chóng biến mất.

Khương Dư Dư đó là vì họ thoát khỏi kết giới, nhưng lúc tâm trí để nghĩ đến điều đó.

Ánh mắt cô dán chặt bóng đang trong gian vàng rực .

từng bước chậm rãi tiến gần.

Không hiểu vì , cô quên cả phản ứng.

Cô cứ thế đến gần, càng lúc càng gần, cho đến khi dừng cách cô chỉ một mét.

Ánh sáng vàng rực tán bớt sự chói lóa, cô mới miễn cưỡng rõ gương mặt .

Anh vẫn giống như , nhưng đôi mắt đen sâu thẳm ánh sáng vàng kim khi mang theo chút xa lạ.

Ánh mắt cô khẽ run lên, cảm giác bất an trong lòng càng mãnh liệt. Như để đè nén sự xa lạ , cô cất giọng gọi tên , giọng chút khàn: "Chử Bắc Hạc..."

Chử Bắc Hạc cô, đôi mắt đen sâu rơi gương mặt cô, một lúc lâu mới : "Ta cô."

Anh tiếp: "Trong ký ức của , cô."

Chính xác mà , trong giấc mơ khi tỉnh từ giấc ngủ dài, là hình bóng cô.

Anh nhớ cô tên là Khương Dư Dư.

Là vị hôn thê của "".

 

Khương Dư Dư , cảm giác xa lạ đến tê liệt lan khắp lồng ngực, khiến ánh sáng trong mắt cô dần tối .

Chỉ trong một khoảnh khắc , cô hiểu rõ nguyên nhân của cảm giác bất an đó.

"Anh ."

Giọng cô lạnh băng, mang theo sự thất vọng mà chính cô cũng nhận .

Chử Bắc Hạc như cảm xúc của cô lay động, ánh mắt khẽ động, nhưng ngay đó trở bình thường: "Ta là đó, nhưng là Chử Bắc Hạc mà cô ."

Anh cô, : "Cô cũng thể xem là một xa lạ khác."

Khương Dư Dư chằm chằm , hỏi: "Ý là gì?"

Chử Bắc Hạc ý định giải thích, mà bất ngờ đưa tay phía cô.

Giống như vô đây, từng vươn tay nắm lấy cô.

Ánh mắt Khương Dư Dư khẽ run, vô thức định đáp thì thấy chỉ tay vai của cô: "Thứ nhỏ nhỏ , lẽ là của ."

Khương Dư Dư kỹ mới phát hiện chỉ Kim Tiểu Hủ.

Rõ ràng lời là sự thật, nhưng hiểu khiến cô thấy khó chịu.

Cô vô thức vươn tay giữ chặt Kim Tiểu Hủ đang định nhảy về phía , mặt, : "Nó tên là Kim Tiểu Hủ."

Chử Bắc Hạc nhíu mày, như đang nhớ : "Hình như đúng là tên ."

Khương Dư Dư chỉ Kim Tiểu Hạc ở bên , : "Nó tên là Kim Tiểu Hạc, chúng vốn là một đôi giấy."

Chử Bắc Hạc vẫn bình thản: "Rồi ?"

"Cho nên, chúng đều là của ."

Khương Dư Dư ngừng , tiếp: "Nếu chỉ đơn thuần một chút ký ức về nó, nhưng ý nghĩa gì với thì với , nó thuộc về ."

xong, như đang giận dỗi, thèm nữa, cứ thế dắt theo Kim Tiểu Hủ và Kim Tiểu Hạc lưng bước .

Chử Bắc Hạc nhíu mày, bóng lưng cô, trong lòng như một cảm giác lạ thường kéo căng.

Cảm giác đó như thôi thúc giữ cô .

Anh đó là cảm xúc còn sót trong ký ức về cô.

gặp cô ngoài đời thật, đoạn ký ức mơ hồ như dần trở nên chân thật.

Chử Bắc Hạc cứ thế cô cho đến khi bóng cô xuyên qua kết giới, biến mất khỏi tầm mắt.

Ánh mắt khẽ động, chút kinh ngạc.

"Kết giới của chi chính, tác dụng với cô ..."...

Sau khi Khương Dư Dư qua kết giới, cô mới dừng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-836.html.]

Rõ ràng là chờ đợi từ lâu mới gặp .

khoảnh khắc gặp khiến cô thất vọng.

thể mắt chính là Chử Bắc Hạc.

Giống như , đúng là , nhưng chỉ là .

Anh nhớ cô, nhưng trong mắt hề tình cảm của ngày xưa.

thích như .

thể chấp nhận nổi một như !

Trong lòng câu hỏi cần lời giải, nhưng cô hiện tại Chử Bắc Hạc thể cho cô đáp án.

Thay vì ở mà đau lòng mặt , cô tìm thể cho cô câu trả lời hơn.

đó chính là Ly Thính mắt.

Khương Dư Dư yên, Ly Thính đang cách đó xa. Hiển nhiên là khi rời , vẫn chờ cô ở đây.

Số Khương Dư Dư gặp Ly Thính đếm đếm thì cũng chỉ một .

từ khi cô phận thật sự của Chử Bắc Hạc, cô chắc chắn về vai trò của Ly Thính suốt thời gian qua.

Ngay từ đầu, tất cả chuyện về Chử Bắc Hạc.

Cho nên phối hợp với Chử Bắc Hạc để che giấu thứ với cô.

bây giờ, thể cho cô đáp án chỉ thể là Ly Thính.

Ly Thính ngờ cô nhanh như .

Anh nghĩ, cho dù gặp như cô tưởng thì cô cũng sẽ dễ dàng bỏ .

dáng vẻ cô bây giờ, Ly Thính lập tức hiểu, chuyện mà Chử Bắc Hạc dặn đây ứng nghiệm. Phản ứng của cô thật sự là .

 

Nghĩ , Ly Thính bất đắc dĩ nhún vai với cô, như thể buông xuôi tất cả: "Như cô thấy đấy, đầu thật sự của Cục An ninh Đặc biệt. Người thật sự sáng lập Cục An ninh Đặc biệt và Cục Quản lý Yêu quái Quái chính là gặp khi nãy."

Khương Dư Dư tỏ bất ngờ gì, chỉ : "Điều là chuyện đó."

" rốt cuộc Chử Bắc Hạc đang ở ."

Ly Thính đáp: "Chính là ngài đấy."

"Không ."

Giọng Khương Dư Dư đầy chắc chắn, trong ánh mắt một sự cố chấp mà chính cô cũng nhận .

Ly Thính bất đắc dĩ gãi mũi, đó như đang cân nhắc cách mở lời, hỏi cô: "Cô từng tiểu thuyết tiên hiệp ? Những vị thần tiên khi hạ phàm lịch kiếp, về thiên đình thì vẫn sẽ nhớ những chuyện xảy lúc lịch kiếp, nhưng những ký ức đó đối với họ giống như bản đang ngoài xem một bộ phim về cuộc đời của khác thôi."

"Những trải nghiệm thuộc về Chử Bắc Hạc, gia chủ của nhà họ Chử, giờ đây chỉ là một phần nhỏ trong ký ức của ngài , còn là bộ bản ngài nữa."

Vẻ mặt Khương Dư Dư cảm xúc: "Ý là... chỉ là một kiếp nạn trong quá trình tu luyện của ?"

Cũng thể xem là như .

Khi đối diện với vẻ mặt vô cảm của Khương Dư Dư, câu nhanh chóng Ly Thính nuốt , đổi giọng: "Không thể như thế !"

""Lịch kiếp" chỉ là một cách ví von thôi... Cô, đối với ngài bao giờ là một kiếp nạn."

Dù "ngài " từng thẳng, nhưng thể cảm nhận điều đó.

Khương Dư Dư là đầu tiên khiến Chử Bắc Hạc dừng , ở bên suốt hàng nghìn năm năm qua.

"Cô đấy, Long Mạch khác với yêu quái, linh quái quỷ hồn trong thế gian, là tồn tại duy nhất cần ngủ sâu để tích lũy sức mạnh."

Long Mạch trấn giữ nước Hoa, tượng trưng cho vận mệnh quốc gia.

Mỗi ngủ sâu là để tích góp sức mạnh đối phó với tai họa thể xảy trong tương lai.

Trần gian thường uế khí đại diện cho tai họa, thiên tai, oán niệm, thống khổ, nên cứ vài trăm năm là Long Mạch sẽ để hồn mạch hóa thành hình , giáng thế trần gian, dùng chính bản để thanh tẩy uế khí.

Anh qua luân hồi. Sự tồn tại của là để đảm bảo tồn vong đất nước.

Chử Bắc Hạc chính là hồn mạch đó.

 

 

Loading...