Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 84
Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:53:38
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong nhà họ Khương, ngoài vài trẻ tuổi, hầu hết những khác xem vòng bạn bè, đương nhiên cũng theo dõi thường xuyên.
khi mở ảnh chụp màn hình của Khương Tố , tất cả đều sững sờ mất một lúc.
Không đến đám con cháu, ngay cả hai em Khương Vũ Đồng và Khương Vũ Dân cũng nên bình luận thế nào.
Người cả của họ vốn luôn nghiêm túc đến mức đáng sợ mà dạo phố cùng con cái.
Đi dạo phố thì cũng thôi , còn uống sữa?!
Một cứng nhắc, đến cả cà phê cũng ít khi uống, chỉ thích , thế mà uống sữa?!
Còn mặc đồ như thanh niên nữa.
Hai em nhà họ Khương bỗng cảm thấy lẽ bọn họ hiểu rõ cả lắm.
Đừng bọn họ hiểu, ngay cả đám trẻ trong gia tộc cũng cảm thấy khó tin.
so với việc bác cả bỗng trở nên gần gũi, Khương Hãn nhanh nhạy phát hiện một chuyện khác. Cậu chỉ Khương Tố, hỏi: "Em thấy lượt like của Khương Dư Dư ? Em kết bạn với cô ?"
Lộ Tuyết Khê đang chăm chú chằm chằm bức ảnh gia đình ba , thấy câu , đôi mắt lập tức chậm rãi chuyển hướng sang Khương Tố.
Ánh mắt đó vẻ khó hiểu, mang theo chút trách móc.
Khương Tố chạm ánh mắt cô thì thấy khó chịu, nhưng chuyện với cô , bèn sang Khương Hãn: "Em kết bạn với chị lâu , chị là chị em, em kết bạn ?!"
Khương Hãn lúc mới nhớ đó tên còn chuyển khoản mua bùa cho Khương Dư Dư, ánh mắt Khương Tố trông cứ như thể đối phương phản bội bọn họ .
sâu trong lòng, cũng chút phục.
Tại Khương Dư Dư chỉ kết bạn với Khương Tố mà kết bạn với bọn họ? Chẳng lẽ cô xem thường họ ?
Mẹ của Khương Tố là Tạ Ninh Ngọc, quan tâm đến cuộc cãi vã của bọn trẻ, chỉ mỉm dịu dàng: "Hiếm khi cả tâm trạng thế , ba họ ở bên thật hạnh phúc."
Bà và Khương Vũ Đồng đều bận rộn, thường ngày ít khi thời gian dẫn Khương Tố và Khương Trừng chơi.
Nhìn dáng vẻ đầy ghen tị của Khương Tố khi dán mắt điện thoại, bỗng dưng bà cảm thấy chút áy náy với con trai.
Bên cạnh, Diêu Lâm gì, chỉ lặng lẽ chằm chằm bức ảnh gia đình ba , mái tóc dài bên thái dương rủ xuống, vặn che sự lạnh lẽo điên cuồng ẩn sâu trong mắt bà .
Một bức ảnh, nhưng mỗi trong nhà họ Khương một phản ứng khác .
những điều chẳng liên quan gì đến Khương Dư Dư.
Vì thời gian về nhà cũng quá muộn, cô vẫn nhớ đến nhân sâm trong balo của , quyết định đêm nay sẽ giúp nó siêu thoát.
Âm linh luân hồi, Phật giáo chủ trương siêu độ, còn Đạo giáo thì giỏi về việc , vì thế Khương Dư Dư thường mời âm sai đến tiếp dẫn.
Cô dẫn linh hồn đó đến phía vườn hoa lầu, tính toán thời gian lấy một lá bùa thỉnh âm.
Trước tiên, cô lướt lá bùa qua linh hồn bé con để xác nhận nhiễm đủ âm khí của nó, đó, cô kẹp chặt lá bùa màu vàng giữa ngón tay, miệng lẩm nhẩm pháp văn Đạo gia, vung tay một cái, lá bùa theo đà bay lên trung.
còn kịp cháy lên, tiểu âm linh vốn đang ngoan ngoãn lơ lửng giữa trung đột nhiên giật nảy , thèm để ý đến Khương Dư Dư, hai chân nhỏ nhắn đạp một cái lao vút về phía nào đó.
Khương Dư Dư: ...
Sao là tình huống quen thuộc nữa ?
Cô mơ hồ cảm thấy điều chẳng lành.
Quả nhiên, khi Khương Dư Dư đuổi theo linh hồn khỏi biệt thự nhà họ Khương, vặn trông thấy một chiếc Maybach lướt qua xa, ánh sáng vàng rực rỡ lóe lên trong khoang .
Trong xe, Chử Bắc Hạc đang tiện tay lướt điện thoại, lúc thấy bài đăng đầy khoe khoang của Khương Hoài vòng bạn bè.
Không hiểu mở xem, vốn dĩ chỉ định lướt qua vô thức, nhưng đôi mắt đen bỗng dừng một góc nào đó trong bức ảnh.
Lông mày khẽ nhíu , định xem kỹ hơn thì đột nhiên cảm giác gì đó đang lao đến gần với tốc độ cực nhanh.
Chử Bắc Hạc lập tức cảnh giác, theo phản xạ về phía cảm giác lạ.
Chỉ thấy giữa trung, một nhóc nhân sâm quen thuộc đang bổ nhào về phía , vặn xuyên qua cửa sổ xe đang mở một nửa.
"Bịch" một tiếng, nó rơi thẳng lòng bàn tay .
Chử Bắc Hạc: ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-84.html.]
Chử Bắc Hạc cầm điện thoại, bàn tay run nhẹ.
Đôi mắt đen cụp xuống, thản nhiên, chút biểu cảm chằm chằm nhóc nhân sâm trong lòng bàn tay.
Nhóc nhân sâm chẳng hề sợ vẻ lạnh lùng của , đôi mắt nhỏ như hạt đậu xanh chằm chằm, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ nụ lấy lòng.
Sau đó, nó lăn một vòng trong lòng bàn tay .
Gân xanh trán Chử Bắc Hạc giật giật.
Cuối cùng cũng xác nhận, đúng là nhóc .
Vậy thì...
Chử Bắc Hạc lạnh lùng ngẩng đầu lên, đúng lúc thấy một nào đó chạy tới từ xa chặn xe .
Chậc, ngay mà.
Nắm chặt thứ nhỏ bé trong tay, Chử Bắc Hạc dứt khoát bước xuống xe.
Khương Dư Dư gần như ngay lập tức luồng ánh sáng vàng rực rỡ chói mắt thu hút.
Nhìn kỹ hơn, hừ! Nhóc con đang lăn lộn trong tay kìa.
Khương Dư Dư kinh ngạc, nhóc con hết đến khác lao về phía boss, hình như chẳng hề lo lắng sẽ ánh sáng vàng tiêu diệt.
Không chỉ sợ, mà dường như còn vẻ thích thú?
Cái quái gì thế?
"Cô Khương, định lấy đồ của cô ?"
Chử Bắc Hạc thấy cô mãi mà ý định đưa tay nhận , đành lên tiếng nhắc nhở, cố tình nhấn mạnh hai chữ "đồ của cô".
Lúc Khương Dư Dư mới phản ứng , vội vã vươn tay, trực tiếp chộp lấy nhóc con từ lòng bàn tay .
Có lẽ vì động tác quá nhanh, mu bàn tay cô vô tình lướt qua lòng bàn tay đối phương.
Chử Bắc Hạc chỉ cảm thấy một cơn ngứa nhẹ lướt qua lòng bàn tay, còn kịp cảm thấy khó chịu, cảm giác đó biến mất ngay lập tức.
Khương Dư Dư thậm chí còn chẳng để ý, chỉ chăm chú giữ chặt nhóc con vẫn đang vẫy vẫy đôi chân ngắn, đó lấy một sợi dây đỏ, chuẩn trói .
Chử Bắc Hạc động tác của cô, đột nhiên nhớ tới thứ thấy trong bức ảnh của Khương Hoài.
Ánh mắt phượng vô thức dõi theo động tác của cô, về lòng bàn tay trái của cô.
Đáng tiếc, ánh sáng ven đường đủ rõ, cộng thêm động tác của Khương Dư Dư quá nhanh, Chử Bắc Hạc còn kịp rõ thì cô trói xong nhóc con.
"Xin , đang chuẩn đưa nó , tự nhiên nó chạy mất."
Theo lý mà , âm linh khi xóa bỏ chấp niệm thì chỉ nghĩ đến chuyện luân hồi.
nhóc củ sâm rõ ràng là lao về phía ánh sáng vàng của boss.
Khương Dư Dư luồng sáng gần như chói lóa mắt, càng lúc càng cảm thấy thứ hề tầm thường.
Ừm, lén bắt lấy một ít.
Cô còn kịp hành động Chử Bắc Hạc đột nhiên lên tiếng, hiếm khi tỏ tò mò: "Đưa nó ?"
Khương Dư Dư đành kìm chế ý định, giải thích: "Oán khí nó xóa sạch , còn oán khí và chấp niệm thì thể để âm sai dẫn dắt luân hồi."
Chử Bắc Hạc tuy chấp nhận sự tồn tại của âm hồn, nhưng khi cô điều một cách hiển nhiên, trong lòng vẫn chút cảm giác kỳ lạ.
Anh nhịn hỏi: "Dẫn dắt kiểu gì?"
Khương Dư Dư định mở miệng thì đột nhiên chỉ tay về phía lưng .
"Hả?"
Chử Bắc Hạc đầu , chỉ thấy xa một trai mặc đồ đen từ đầu đến chân, đội mũ đen, đeo khẩu trang đen.
Rõ ràng đang ánh đèn đường, nhưng quá nhiều cảm giác tồn tại.