Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 841

Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:34:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Càng càng tức giận, phía từ lúc nào tòi một cái đuôi, đuôi đập lên mặt đất phát tiếng "bốp bốp".

Khương Dư Dư chỉ liếc qua một cái thu ánh mắt, tiếp tục hỏi thêm thông tin về yêu quái nhỏ , tiện xin một túm lông từ yêu quái mèo như thường lệ, lấy vật mang khí tức của yêu quái lạ đó để .

Văn Nhân Bách Tuyết thấy cô hỏi han nghiêm túc, khi ngoài còn nhịn dạy cô: "Thật cần nghiêm túc , mấy nhiệm vụ giao cho chúng thường là chuyện lặt vặt như tìm mèo tìm chó, hai yêu quái nhỏ chắc chơi quên giờ về thôi, việc xảy hoài ."

Lớp đặc biệt của bọn họ tuy xem là lực lượng dự của Cục Quản lý Yêu quái, nhưng thực chất chỉ là cho oai, mấy nhiệm vụ giao là vặt vãnh, Văn Nhân Bách Tuyết lười nhận lắm.

Chỉ Khương Dư Dư là tưởng đó là chuyện , cứ theo, haiz...

Khương Dư Dư "tìm mèo tìm chó" thì nhớ về nhiệm vụ đầu tiên nhận, lúc mới hiểu Văn Cửu khi đó cũng xem cô như ngoài biên chế mà sai vặt.

cô cũng chẳng buồn vì mấy chuyện . Tuy cảm thấy sự việc hẳn như yêu quái mèo , nhưng vẫn nghiêm túc truy tìm tung tích hai yêu quái nhỏ.

 

Văn Nhân Bách Tuyết và Huyền Hiêu thấy cô nhập khí tức của hai yêu quái ứng dụng Linh Sự, đó thao tác một hồi, chẳng mấy chốc điện thoại hiện hai biểu tượng chỉ vị trí.

Đến cả Huyền Hiêu cũng tỏ vẻ ngạc nhiên khi thấy thao tác của cô, còn Văn Nhân Bách Tuyết thì sửng sốt: "Linh Sự dùng như luôn hả?"

từ tới giờ chỉ dùng Linh Sự như nền tảng giao dịch và tám chuyện thôi.

Khương Dư Dư dù cũng là nhân viên chính thức của Linh Sự, thì phổ cập chức năng cho họ: "Linh Sự nhiều chức năng lắm, tận dụng thì thể thế một pháp thuật đơn giản."

Yêu tộc mới chính thức sử dụng Linh Sự hai tháng, quen cũng là bình thường.

Theo cô , yêu tộc tìm chỉ dựa cảm ứng khí tức hoặc bằng khứu giác.

Cách đó tuy tìm , nhưng... Khương Dư Dư vẫn thích dùng phương pháp khoa học của loài hơn.

Ba theo hướng dẫn bản đồ mà tìm, cuối cùng tới rìa địa phận Kinh Thành.

Văn Nhân Bách Tuyết ban đầu vẫn còn vẻ thong dong, lúc cũng trở nên nghiêm túc hơn: "Ra khỏi Kinh Thành ? Mèo con thật sự bắt cóc ?"

Khương Dư Dư bản đồ, : "Có bắt thì chắc, nhưng hai yêu quái nhỏ rời khỏi Kinh Thành lâu tách ."

Nếu mèo con yêu lạ bắt thì hai đứa nên tách như .

Huyền Hiêu hai vị trí khác hiển thị trong điện thoại của cô, : "Tìm cả hai là rõ ngay thôi."

Khương Dư Dư một cái, : "Vậy chia hành động ."

Chưa đợi hai phản đối, cô tiếp: " tìm mèo con, hai tìm yêu quái lạ ."

Văn Nhân Bách Tuyết vốn ngăn , dù cũng thể để học sinh mới lớp một , nhưng đó thấy Khương Dư Dư lặng lẽ móc thẻ nhân viên Cục Quản lý Yêu quái.

Tuy là học sinh mới của lớp đặc biệt, nhưng cô là nhân viên biên chế chính thức của Cục Quản lý Yêu quái.

Vậy là Khương Dư Dư chia nhánh hành động với hai .

Chờ hai rời , Quy Hư và Kim Tiểu Hạc mới ló đầu .

Kim Tiểu Hạc cảm ứng vị trí của Kim Tiểu Hủ từ , hăng hái chuẩn dẫn đường, nhưng thấy Khương Dư Dư vẫn theo hướng bản đồ trong điện thoại. Kim Tiểu Hạc nghiêng đầu như hiểu, Quy Hư cũng hỏi: [Không tìm Chử Bắc Hạc ?]

Khương Dư Dư chỉ đáp: [Tìm, nhưng đó xong việc cần . ]

Tuy nhận nhiệm vụ chỉ là cái cớ, nhưng cô thể vì tìm Chử Bắc Hạc mà bỏ mặc mèo con mất tích.

Tìm mèo con xong tìm Chử Bắc Hạc cũng muộn.

Chỉ là, để mất thời gian, cô cần tăng tốc.

Yêu lực tỏa chân cô. Sau vài tháng tu luyện, Khương Dư Dư học cách điều khiển yêu lực để di chuyển nhanh mà cần đuôi.

Cô men theo con đường nhỏ đường cao tốc mà lao nhanh, đến hai tiếng đuổi đến vị trí mèo con.

Đó là vùng ven một thị trấn thuộc tỉnh giáp ranh Kinh Thành.

Khi Khương Dư Dư tới gần theo chỉ dẫn, mũi cô lờ mờ ngửi thấy mùi nhạt của mèo con.

ngoài mùi của mèo, cô còn ngửi thấy nhiều mùi lộn xộn, trong đó cả mùi máu.

Cảm giác bất an nổi lên trong lòng, cô nhẹ bước về phía chiếc xe tải đang đậu bên ngoài một căn nhà sân.

Nơi ít qua , cho dù âm thanh lạ cũng khiến ai để ý.

Càng đến gần, cô càng rõ tiếng kêu yếu ớt vọng .

Cho đến khi cô đến xe, giơ tay kéo tấm bạt phủ xe tải lên.

Mùi hỗn tạp xộc khiến cô choáng váng trong chốc lát. Đến khi rõ trong xe, đôi con ngươi Khương Dư Dư co rút .

Chỉ thấy trong xe xếp đầy những chiếc lồng sắt lớn, bên trong nhốt hàng trăm con ch.ó và mèo chen chúc .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-841.html.]

Khương Dư Dư lập tức nhận một chú mèo mướp nhỏ nhốt trong một cái lồng.

ép một góc, bẩn thỉu, hấp hối, nhưng khi thấy cô, trong đôi mắt mèo xinh bừng lên một tia sáng. ...

Cùng lúc đó, ở một nơi khác.

Trong một nhà kho, Chử Bắc Hạc cũng đang một cái lồng sắt.

Mà bên trong lồng là một thiếu niên nhỏ nhắn với cái đuôi chó, đầy vết thương, rõ ràng là ngược đãi. ...

"Quất Văn Văn?"

Khương Dư Dư khẽ khàng gọi thử chú mèo cam nhỏ đang ở trong lồng.

Chỉ thấy chú mèo cam nhỏ gật đầu, yếu ớt kêu "meo" một tiếng đáng thương, giây tiếp theo như cảm nhận điều gì, bất chợt sang về phía lưng Khương Dư Dư, phát một tiếng kêu meo đầy sắc bén.

Khương Dư Dư thì thấy thấy trong sân dường như chú ý đến động tĩnh bên , nhanh chóng bước .

Vài gã đàn ông to con thấy Khương Dư Dư đang bên xe thì lập tức tỏ vẻ hung tợn, trừng mắt cô.

"Má nó, là một con nhóc thò mũi chuyện khác! Tưởng ông đây dám g.i.ế.c mấy đứa tụi bây chắc?"

Rõ ràng bọn chúng tưởng Khương Dư Dư là đồng bọn của ai đó.

Tuy là ai, nhưng Khương Dư Dư cũng thể đoán phần nào.

Những kẻ buôn lậu ch.ó mèo thế , ngoài việc bắt động vật hoang, đôi khi còn bắt trộm cả thú cưng chủ để kiếm lời.

Chúng thể bán kiếm tiền, cũng thể đưa lên bàn ăn của vài nào đó.

Cô từng thấy mạng hàng nghìn cây để tìm mèo cưng trộm, cũng ít lòng hảo tâm trong xã hội luôn nỗ lực giải cứu ch.ó mèo.

Tuy nhiên, đời bao nhiêu cái thiện thì cũng bấy nhiêu cái ác đối nghịch.

Có bao nhiêu nỗ lực để bảo vệ những bạn của loài khỏi sát hại tàn nhẫn thì cũng bấy nhiêu kẻ vì lòng tham mà biến thành ác quỷ hãm hại chúng.

Khương Dư Dư quan tâm việc nhận nhầm là ai. Cô thánh sống, cũng chí hướng quét sạch cái ác và bất công thế gian.

một khi đụng , cô cũng thể ngơ.

Huống chi, trong còn chú mèo mà cô cần tìm cho nhiệm vụ.

Khương Dư Dư thèm để ý đến mấy gã đàn ông đang hung hăng mặt, , mở luôn vài cái lồng gần đó.

Chó mèo bên trong tuy nhốt nên yếu ớt, nhưng khi thấy cửa lồng mở cũng vội cố gắng lết ngoài.

Mấy đàn ông vây quanh xe thấy cô hành động như thể xem ai gì, vẻ mặt càng thêm dữ tợn đáng sợ.

"Con ranh! Ai cho mày động mấy cái lồng đó? Không dạy cho mày một bài học thì mày tưởng bọn tao dám tay hả?"

Một tên bước tới, vươn tay định túm tóc Khương Dư Dư.

Bọn chúng nghề thì đương nhiên lành gì.

Nơi như thế , đối mặt với một cô gái đơn độc cô thế cô, dù nữa thì cũng chắc ai phát hiện.

Gã ác ý vươn tay, sắp chạm tóc Khương Dư Dư thì cô đột nhiên xoay , giơ tay lên gì mà chỉ thấy một luồng gió quái dị nổi lên giữa trời quang, cát bụi bay mù.

Khi bọn buôn lậu ch.ó mèo cố gắng thì phát hiện giữa cô và bọn chúng xuất hiện một đường rãnh ngang mặt đất, giống như vật sắc nào đó cắt rạch trong màn cát mịt mù.

Khương Dư Dư vẫn yên tại chỗ, lạnh lùng mấy : "Khuyên các một câu: Đừng bước qua đường , nếu đảm bảo chuyện gì sẽ xảy ."

Bọn họ chẳng xem mấy show truyền hình thực tế, cũng nhận Khương Dư Dư là ai, nhưng chỉ với hành động cũng đủ khiến mấy gã đàn ông cảm thấy rờn rợn.

Họ thậm chí còn thấy cô dùng gì để tạo rãnh đất đó.

Rõ ràng tay con nhỏ chẳng gì cả!

"Mày... mày rốt cuộc là cái giống gì?"

 

Tên lên tiếng đầu tiên chằm chằm Khương Dư Dư, ánh mắt đầy cảnh giác.

Khương Dư Dư mặc kệ bọn chúng tiếp tục mở lồng thả ch.ó mèo trong xe. Yêu quái mèo Quất Văn Văn khi thả lập tức gầm gừ định lao tới liều mạng với bọn chúng.

nhảy lên thì Khương Dư Dư tóm .

Cô đặt nó túi của dứt khoát leo lên thùng xe, kéo mấy cái lồng kẹt chặt bên trong ngoài.

Nhìn cảnh ch.ó mèo ngừng chạy thoát khỏi xe, Khương Dư Dư thì vẻ xem bọn chúng gì, cứ thế thả từng con một.

Bọn chúng tức đến đỏ mặt, hét lên với cô: "Mẹ mày, rốt cuộc mày là cái thá gì?"

 

 

Loading...