Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 842

Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:34:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc đó, Quy Hư chui khỏi túi của Khương Dư Dư, nhảy trợn mắt nhe răng với mấy .

[Cô là bà cố của tụi bây! Còn ông đây là ông nội thần rùa của tụi mày!]

Không Khương Dư Dư cho phép, hệ thống dám bay , nhưng vẫn nhịn thúc giục: [Khương Dư Dư, cô còn chờ gì nữa? Mau gọi sét đ.á.n.h c.h.ế.t tụi ! Loại cặn bã mà cũng dám hỏi cô là cái thá gì . ]

Khương Dư Dư vẫn tiếp tục hành động, đáp hệ thống, cũng chẳng để ý mấy gã đàn ông đang gào thét phía .

Chưa kịp để hệ thống nổi điên, mấy gã đó kìm lửa giận, liều mạng bước qua vạch ranh giới cô vẽ, định trèo lên xe túm lấy cô.

còn chạm xe, chỉ ngay lúc một tên vượt qua đường ranh giới, Khương Dư Dư dùng yêu lực ngưng tụ một sợi lông cáo thành kim châm, chút do dự b.ắ.n thẳng bàn chân của gã.

Kim châm yêu khí xuyên thẳng qua lòng bàn chân gã, gần như ghim chân gã xuống đất.

Gà ngã vật xuống đất ngay lập tức, ôm chân kêu gào t.h.ả.m thiết.

"A..."

Phản ứng bất ngờ khiến mấy gã khác đang chuẩn hành động dọa hú hồn. Nhìn đang lăn lộn đất, ai nấy đều hiểu chuyện gì đang xảy .

"Mày kêu cái quái gì ?"

"Chân... chân tao! A..."

Bọn chúng xuống chân gã, ai nấy đều nhíu mày: "Chân mày mà kêu như c.h.ế.t đến nơi , mau dậy!"

Một tên bước tới định kéo gã dậy nhưng phát hiện chân gã như cố định nhúc nhích, càng kéo thì gã càng kêu thảm.

Rõ ràng gã cũng thấy chân thương gì, nhưng cái chân bước qua ranh giới đau đớn như thể thứ gì đó đ.â.m xuyên lòng bàn chân .

Cơn đau đó thậm chí giống đau về thịt xương, mà giống như... đau tới tận linh hồn.

Mấy xung quanh hiểu gã đang gì, còn cúi xuống sờ thử mu bàn chân gã, thấy chẳng gì bất thường cả.

Tuy nhiên, đúng lúc đó, Khương Dư Dư thấy tay tên cũng vượt qua ranh giới nên lập tức rút thêm một sợi lông cáo, hóa thành kim châm b.ắ.n thẳng tay gã .

Chỉ trong tích tắc, đó cuối cùng cũng hiểu cảm giác đau mà bạn đến.

ôm lấy lòng bàn tay hề thương của , gào rú cũng ngã vật xuống đất như .

Hai liên tiếp "trúng chiêu", mấy tên còn sợ đến nỗi vô thức lùi mấy bước, tránh xa khỏi đường ranh giới Khương Dư Dư vạch .

Lúc cô, ánh mắt bọn chúng đầy vẻ hoảng sợ.

Quy Hư ban đầu còn tưởng cô sẽ tay với đám , lúc thấy cảnh tượng kiamới hả .

[Hừ, tưởng cô tuân theo cái quy tắc gì mà "huyền môn tay với thường" chứ. ]

Trong lòng nó nghĩ nếu cô tay thì nó sẽ tay luôn.

Lúc , Khương Dư Dư cuối cùng cũng lên tiếng, đáp : [Thuật pháp huyền môn đúng là dùng với thường, nên dùng linh lực, mà dùng yêu lực. ]

Cô là một thành viên của Cục Quản lý Yêu quái. Trong quá trình giải cứu mục tiêu nhiệm vụ, nếu thường ngăn cản, cô sử dụng một chút yêu lực để đối phó với kẻ cũng là chuyện bình thường, đúng ?

Quy Hư: ...

Chuẩn thật đấy, lý.

 

Bên , trong nhà kho.

Chử Bắc Hạc và thiếu niên nhỏ trong lồng một thoáng, bỗng nhiên như cảm nhận khí tức nào đó đang đến gần, bóng dáng lóe lên biến mất tại chỗ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-842.html.]

Cậu thiếu niên nhỏ biến mất, con ngươi khẽ run, giây tiếp theo, từ ngoài nhà kho vang lên tiếng đ.á.n.h , bao lâu , hai bóng mở cửa nhà kho bước .

Huyền Hiêu quanh nhà kho, dường như phát hiện luồng khí khác lạ.

Hoàn hồn , về phía thiếu niên nhốt trong lồng, cả hai đều tái mặt.

"Một lũ biến thái!"

Lúc nãy đúng đ.á.n.h mạnh tay hơn!

Văn Nhân Bách Tuyết tỏ vẻ bực tức.

Thiếu niên trong lồng rõ ràng đang trong trạng thái yêu hóa.

Là ấu yêu con bắt .

Ban đầu còn tưởng trai là một trong những kẻ bắt cóc mèo con.

Không ngờ đến đây mới phát hiện, cũng là một trong những bắt cóc.

Chỉ rõ vì hai ấu yêu đưa đến hai nơi khác ?

"Có lẽ là vì hóa hình."

Tuy Huyền Hiêu cũng vẻ ngoài là thiếu niên, nhưng tuổi yêu phản ánh qua vẻ ngoài nên nhiều chuyện vẫn .

"Một con thích sưu tầm và nghiên cứu sinh vật ."

Có kẻ vì tò mò, kẻ đơn thuần thích nghệ thuật cơ thể méo mó, nên ở một quốc gia, khi mất tích tìm thấy, khi chỉ còn một cái xác nhét trong bình hoa.

Huyền Hiêu từng về những chuyện như , chỉ ngờ con dám nhắm đến cả yêu.

Văn Nhân Bách Tuyết rõ ràng cũng nghĩ đến gì đó, sắc mặt trở nên u ám. Cô bước tới, lòng bàn tay tụ yêu lực, lập tức hóa thành vuốt, cào mạnh.

Ổ khóa lồng lập tức cào nát. Cô mở lồng bước , gỡ bỏ hết xiềng xích yêu quái ch.ó con.

"Đi ?"

Yêu quái ch.ó con Văn Nhân Bách Tuyết, nhưng ý định rời , trái phịch xuống, rõ ràng định .

Phản ứng của nhóc khiến Văn Nhân Bách Tuyết và Huyền Hiêu đều sững sờ.

"Sao xuống? Mau chứ."

Nghĩ rằng hiểu lầm họ là , Văn Nhân Bách Tuyết giải thích: "Chúng của Cục Quản lý Yêu quái Quái, của mèo con bắt cóc cùng báo án."

Nghe đến hai chữ "mèo con", tai yêu quái ch.ó con động đậy, nhưng khàn giọng : " ."

"Đứa nhỏ ... thế?"

Văn Nhân Bách Tuyết chống nạnh, Huyền Hiêu bên cạnh vài giây, : "Chúng bên ngoài mua sắp đến, thì mua sẽ đến đấy."

Tưởng câu sẽ sợ hãi, ngờ thiếu niên run rẩy, nhưng càng kiên quyết im tại chỗ.

Văn Nhân Bách Tuyết từng gặp ấu yêu nào cứng đầu đến , trong lòng còn đang lo tình hình của Khương Dư Dư bên nữa nên mất kiên nhẫn, lưng khỏi lồng, đồng thời hiệu: "Huyền Hiêu, đ.á.n.h ngất vác ."

Bọn họ cảnh sát loài , luật cấm dùng bạo lực với ấu yêu.

Đối với tộc yêu, ấu yêu lời thì cứ đ.á.n.h luôn.

ấu yêu cũng da dày thịt béo.

 

 

Loading...