Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 845

Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:34:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn bàn tay trắng nõn nắm lấy tay , ánh mắt Chử Bắc Hạc tối .

Một bóng đen trắng lóe lên trong lòng.

Anh quên rút tay , chợt : "Nhiệm vụ của họ thể kết thúc, nhưng tham gia tiếp phần ."

Chử Bắc Hạc đôi mắt sáng của cô, lập tức từ chối, chỉ : "Cho một lý do."

Khương Dư Dư : " là thành viên chính thức của Cục Quản lý Yêu quái. Hơn nữa thể thấy màu sắc của yêu khí, thể giúp sàng lọc yêu khí ô uế xâm nhiễm."

Đây là điều cô nghĩ .

Ngoài việc cô thật sự tò mò thứ ô uế đen ngòm đó là gì thì quan trọng hơn hết... đây là lý do chính đáng để thể cùng hành động.

thừa nhận, nhưng với phận hiện tại của Chử Bắc Hạc, dù cô gì cũng sẽ hạn chế nhiều.

Lần chính là cơ hội thích hợp nhất.

Và lý do cô cũng khiến Chử Bắc Hạc thể từ chối.

Nếu chỉ là vì lý do cá nhân, thể từ chối.

chuyện thấy yêu khí... thật sự chỉ .

Hơn nữa, cũng , đôi mắt của cô là thứ đang nghĩ đến .

"Được."

Giọng Chử Bắc Hạc trầm thấp, đồng ý với yêu cầu của cô.

Khương Dư Dư , mắt cong lên, khóe môi mang theo nụ như đạt mục đích.

Cô thì vui, nhưng Văn Nhân Bách Tuyết bên cạnh thấy vui.

Cùng nhiệm vụ, tự dưng cô nhận một nhiệm vụ khác khó hơn mà bỏ họ?

Chẳng lẽ xem họ là đồng đội ?

Huyền Hiêu và Văn Nhân Bách Tuyết cũng tham gia tiếp, nhưng... họ lý do chính đáng như Khương Dư Dư.

Thậm chí họ còn của Cục Quản lý Yêu quái.

Văn Nhân Bách Tuyết còn đang cố nghĩ lý do thì Huyền Hiêu lên tiếng: "Con yêu quái ch.ó con đó vốn là mục tiêu nhiệm vụ của , giờ nó gặp tình huống lường , chúng cũng nên chịu trách nhiệm đến cùng."

Văn Nhân Bách Tuyết xong mắt sáng lên, lập tức phụ họa: " thế!"

Nhiệm vụ vốn là của họ, cho họ theo là ?

Chử Bắc Hạc quan tâm đến suy nghĩ của hai yêu thú trưởng thành mặt, từ chối thẳng thừng như khi với Khương Dư Dư, nhưng cũng đồng ý, chỉ : "Chuyện , hai hỏi Văn Nhân Cửu Tiêu, để ông cho các câu trả lời."

Nói xong, rời .

Khương Dư Dư nghĩ một chút theo.

Thấy Chử Bắc Hạc cô, cô chỉ thản nhiên : "Tiêu Đồ đưa yêu quái ch.ó con trị thương, chắc cũng định đến đó, tự về chậm lắm, đưa ."

Thông thường, Khương Dư Dư thích phiền khác.

Chử Bắc Hạc khác.

Mà mỗi đối diện ánh mắt hiện tại của , cô đều cảm thấy, nếu cứ chờ đợi thì mối quan hệ giữa họ sẽ càng ngày càng xa...

Đến mức thể gặp .

thấy kết cục đó.

Hơn nữa từng , đối với quan trọng thì cần chủ động.

Chử Bắc Hạc chính là quan trọng đó.

Chử Bắc Hạc cô thật sâu, hồi lâu mới lạnh lùng : "Nếu cô chịu thì ."

Nói xong, bỗng nắm lấy tay cô.

Giây tiếp theo, Khương Dư Dư cảm thấy cảnh vật mắt nhòe , áp lực đè nén mạnh mẽ, chớp mắt cùng xuất hiện ở nơi khác.

 

Huyền Hiêu và Văn Nhân Bách Tuyết hai đột nhiên biến mất ngay tại chỗ, thấy còn kỳ ảo hơn lúc Khương Dư Dư cưỡi giao rời .

Lúc Văn Nhân Bách Tuyết mới phản ứng , tò mò tám chuyện: "Người đó là ai ? Sao Khương Dư Dư bám lấy như thế?"

, trong mắt cô , hành động của Khương Dư Dư là bám .

Cái dáng vẻ đó khác với hình ảnh mạnh mẽ khi cô nàng đó một cân ba ở học viện!

Huyền Hiêu một cái nhưng gì, tự phủi bụi, m.á.u và đất , xoay bước ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-845.html.]

Văn Nhân Bách Tuyết vội đuổi theo: "Cậu nữa ?"

Huyền Hiêu đáp: "Về gặp ngài Văn."

Văn Nhân Bách Tuyết chợt hiểu: "Cậu mới nhớ, cũng !"

Hai biến mất ở cửa nhà kho.

Ngay khi họ rời , một chiếc xe đặc chế, trang đầy đủ, đỗ cửa kho.

Một nam một nữ bước xuống xe, đập mắt là vài lăn lóc ngoài cửa nhà kho.

Sắc mặt sầm xuống, hai vội bước , chỉ thấy bên trong vô cùng bừa bộn.

Mà chiếc lồng nhốt mẫu vật thí nghiệm vốn ở đó, giờ trống .

Sắc mặt phụ nữ lập tức trở nên âm trầm, tiện tay túm một đất, tát hai cái cho tỉnh, lạnh lùng hỏi: "Con yêu quái ch.ó con trong giao dịch ?"

Tên chật vật tỉnh , mắng ngay: "Có hai đứa nhóc tới, đ.á.n.h đ.ấ.m như quái vật, hạ hết của chúng !"

phụ nữ, tiếp: "Chúng hẹn giao dịch từ hai tiếng , các đến trễ khiến chúng mất yêu quái ch.ó con, là ở các , tiền thì khỏi mong đòi !"

Người phụ nữ gương mặt vô của gã, khẽ : "Được, tiền đó coi như phí mai táng sớm cho ."

Gã còn hiểu thì thấy ả tay nhanh như chớp, một tay bóp cổ gã, vặn mạnh, cổ gã lập tức gãy gập.

Những còn đều kinh hoàng ả.

Người đàn ông cùng t.h.i t.h.ể trong tay ả, tỏ vẻ tiếc rẻ: "Phí quá, ít cũng để ăn một bữa."

Người phụ nữ liếc tên : "Vậy đám còn giao cho , nhớ ăn sạch sẽ."

Nói xong ả xe, đàn ông thì bước về phía những hoảng sợ còn .

tóm một kẻ đang định chạy, tay đột nhiên hóa thành một xúc tu dài kỳ dị, xuyên thẳng qua n.g.ự.c đối phương.

Lúc rút , trong tay là một trái tim tươi nguyên còn đập.

mấy còn , đưa tim lên miệng, há miệng c.ắ.n một nửa.

"Á á á!"

Những còn hoảng loạn hét lên.

Chẳng bao lâu , tiếng la hét tuyệt vọng và mùi m.á.u tanh vang vọng khắp nhà kho hẻo lánh.

Chỉ vài phút , nơi rơi tĩnh lặng rùng rợn.

Thành phố Kinh Thành, phòng khám yêu.

Khi Chử Bắc Hạc đưa Khương Dư Dư trở về, Tiêu Đồ mới giao yêu quái ch.ó con cho yêu y ở phòng khám chữa trị.

Thể chất của yêu tộc đặc biệt, dễ bệnh như con , dù thương cũng hồi phục nhanh hơn, vì thế ở thành phố Kinh Thành bệnh viện chuyên biệt dành cho yêu tộc, nhưng các phòng khám do yêu quái giỏi y thuật mở riêng.

Phòng khám ở giáp ranh giữa phố yêu và khu vực của con , nhưng hiếm khi phàm lạc .

Khương Dư Dư đến phòng khám , nhưng rõ về yêu quái phía nó. Cô yêu y ở đây quan hệ khá thiết với Văn Nhân Cửu Tiêu.

Khi Chử Bắc Hạc và Khương Dư Dư bước , bên ngoài phòng khám, Tiêu Đồ đang xổm bên góc tường cùng với một con mèo cam nhỏ đầu. Cả hai đều vẻ ủ rũ.

Thấy hai đến, Tiêu Đồ lập tức dậy, con mèo cam vẫn đầu . Cậu gọi Khương Dư Dư : "Dư Dư!"

Sau đó mới sang Chử Bắc Hạc bên cạnh Khương Dư Dư, đôi mắt đỏ lên, giọng mang theo chút uất ức lạ lùng: "Anh Bắc Hạc..."

 

Chử Bắc Hạc con giao nhỏ , cũng lúc theo là để tìm cơ hội hóa rồng.

Anh mấy để tâm đến cách gọi của .

Khương Dư Dư thấy ánh mắt Tiêu Đồ xẹt qua một tia mất mát nên lập tức chuyển hướng chú ý của , hỏi: "Yêu quái cún con ?"

Tiêu Đồ đáp: "Còn đang cấp cứu bên trong, tuy thương nặng nhưng chắc c.h.ế.t ."

Cậu thật, con mèo cam đầu bật "hu hu" nữa.

Mèo cam lập tức biến thành hình dạng trẻ con, chỉ là tai và đuôi yêu vẫn rút , nhưng ai để ý chuyện đó.

"Hu hu... là của em, trời tối quá, đều tại em mà mới xảy chuyện..."

Chử Bắc Hạc cũng vết bẩn yêu quái ch.ó con từ , liền mở miệng hiệu: "Nói cụ thể ."

Quất Văn Văn vẫn còn thút thít, để ý đến lời Chử Bắc Hạc. Khương Dư Dư nghĩ ngợi lấy từ túi một miếng đồ ăn vặt từ mai rùa lột của Quy Hư, đưa cho nhóc: "Nói rõ ."

Quất Văn Văn hít hít mũi, nhận lấy, mới sát Khương Dư Dư mà kể: "Em với Thái Hắc đang chơi thì thấy cố ý ném một con ch.ó sắp c.h.ế.t xuống đường, giả vờ là nó xe tông định lừa khác. Thái Hắc tức giận vì họ đối xử với ch.ó như nên đ.á.n.h họ."

 

 

Loading...