Thân phận thầy của Chử Bắc Hạc vốn chỉ là để giả trang nên chẳng buồn dây dưa mấy chuyện vụn vặt với đám học sinh.
để ý thì Lam Kính nhảy nhót tiếp: "Dù thầy chỉ là yêu quái cây, nhưng nếu thể thầy của lớp đặc yêu thì chắc cũng chút bản lĩnh chứ nhỉ? Thầy Chử chắc quy định của lớp đặc yêu ha? Muốn lớp , dù là học sinh thầy cô đều đấu võ để chứng minh. Hay hôm nay khỏi học , thầy... Ủa cái đệt!"
Lam Kính còn hết câu, trong lớp học đột nhiên biến.
Ba luồng yêu khí sắc bén đồng loạt tấn công mà hề báo .
Nhóm tay chính là ba Khương Dư Dư, Văn Nhân Bách Tuyết và Huyền Hiêu.
Người khác phận thật sự của Chử Bắc Hạc, nhưng ba thì rõ. Lam Kính đó cứ lảm nhảm thì thôi, giờ còn đ.á.n.h khiến họ thể nhịn nữa.
Khương Dư Dư và Huyền Hiêu là nhịn , còn Văn Nhân Bách Tuyết thì chủ yếu là đ.á.n.h .
Cả ba đồng thời tung yêu lực. Lam Kính phản ứng cũng nhanh, né đòn tấn công của Huyền Hiêu, nhưng tránh khỏi hai chiếc đuôi cáo của Khương Dư Dư và Văn Nhân Bách Tuyết.
Chỉ "bốp" một tiếng, Lam Kính đ.á.n.h bay, dính lên bức tường phía lớp học.
Lam Kính còn hiểu chuyện gì xảy , tại ba nổi điên bất ngờ như !
Văn Nhân Bách Tuyết điên là chuyện thường, ngờ con nhóc mới tới tên Khương Dư Dư đó cũng là một đứa điên!
Những học sinh khác trong lớp tuy thấy bất ngờ vì ba tay đột ngột, nhưng nghĩ đ.á.n.h là Lam Kính thì thấy... cũng bất ngờ lắm.
Còn Chử Bắc Hạc cảnh tượng ba đ.á.n.h một mặt thì vẻ mặt vẫn bình tĩnh như , ánh mắt chỉ dừng thoáng chốc nơi chiếc đuôi hồ ly của Khương Dư Dư lộ rút nhanh chóng.
Ngay lúc đuôi hồ ly của cô biến mất, thu ánh sáng trong đáy mắt, cuối cùng thoáng qua Lam Kính vẫn còn dính tường, bình thản lên tiếng: "Bắt đầu học."...
Ngày đầu tiên Chử Bắc Hạc thầy trôi qua một cách cực kỳ suôn sẻ.
Không chỉ vì sự ủng hộ rõ ràng của ba Khương Dư Dư, Văn Nhân Bách Tuyết và Huyền Hiêu ngay từ đầu, mà còn vì bài giảng của hấp dẫn một cách bất ngờ.
Anh giảng kiểu rập khuôn về lịch sử phát triển của yêu quái mà là dùng các đại yêu trong truyền thuyết đại diện, kể những sự kiện trọng đại trong lịch sử yêu quái một cách rõ ràng dễ hiểu.
Khương Dư Dư cảm nhận của khác thế nào, nhưng riêng cô thì thấy chút ghiền.
Hơn nữa lẽ vì bản vốn thuộc Long Mạch, những đại yêu trong truyền thuyết đó đều từng quen , nên khi kể càng khiến cảm thấy chân thực.
Đến khi tiết học đầu tiên kết thúc, ngay cả Lam Kính vốn hứng thú gì với văn sử cũng thấy tiếc khi hết ngang.
Vẻ mặt lúc đó, nhỉ, chính là kiểu: " vẫn tiếp nhưng vì nãy mới khiêu khích nên giờ ngại mở miệng."
Có thể vì giảng sử , cũng thể vì ngày đầu học viện khiến ba trong lớp đặc yêu đồng loạt tay bảo vệ, tóm , tới ba ngày khi Chử Bắc Hạc học viện, gần như ai là đến vị yêu sư mới .
Và cùng với sự chú ý đó, cũng kéo theo một kiểu phiền toái khác.
Hôm đó họ tan học về tới tới nhà, Kim Tiểu Hủ từ nhà bên cạnh chui sang nhà Khương Dư Dư. Thân hình nó nhỏ bé là , mà cố vác theo một phong thư to đùng.
Lại luồng yêu khí rõ ràng và dấu móng vuốt màu hồng phong thư, Khương Dư Dư im lặng một lúc: "Cái là... thư tình?"
Còn gì nữa chứ!
Kim Tiểu Hủ hậm hực chống nạnh, đôi chân ngắn nhỏ đạp đạp lên phong thư, rõ ràng đang tức giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-858.html.]
Quả nhiên, cải trắng nhà mới tỏa mùi thơm là lũ heo kéo đến.
Khương Dư Dư cầm phong thư tình đó, phản ứng như thế nào.
Cô rõ hiện tại hẳn là Chử Bắc Hạc mà cô từng quen, nhưng vẫn tránh khỏi cảm giác bực bội.
Mà cũng lạ, thời nay yêu quái vị thành niên cũng thư tình ?
Chử Bắc Hạc nội dung bên trong ?
Cô kỹ dấu móng vuốt màu hồng , chắc là .
Thư khác gửi cho Chử Bắc Hạc thì cô cũng nên xem. Biết Kim Tiểu Hủ đưa qua là để nhắc nhở cô, nhưng hiện giờ khó xử.
Cô đang nghĩ là để Kim Tiểu Hủ lén lút trả nguyên vẹn thì phía lưng bất chợt một luồng ánh sáng vàng kim quen thuộc hiện .
Chử Bắc Hạc tới từ lúc nào, chỉ trong sân cô.
Chính xác hơn là phong thư tình trong tay cô.
Bị bắt quả tang khi đang lén lấy thư tình khác gửi , dù là như Khương Dư Dư cũng thoáng chút chột , theo bản năng giấu lá thư lưng.
Chỉ một giây , cô cảm thấy hành động đó thật quang minh chính đại nên lấy lá thư .
Nhìn Chử Bắc Hạc mặt, Khương Dư Dư đang cân nhắc nên giải thích thế nào về việc thư tình của khác ở trong tay thì thấy giọng trầm thấp của Chử Bắc Hạc vang lên: "Cô cần lo, là đó nên sẽ để tâm đến những thứ ."
Khương Dư Dư sững , đổi giọng tiếp: " nếu cô đến Học viện Yêu lập để học thì khuyến khích cô tốn quá nhiều tâm trí cho mấy chuyện ."
Lời tuy ẩn ý, nhưng Khương Dư Dư hiểu rõ.
Anh tưởng đây là thư tình khác cho cô?
Khương Dư Dư cầm lá thư trong tay, cũng định cân nhắc giải thích gì thêm mà đưa cho luôn: "Có lẽ hiểu lầm, thư là gửi cho ."
Hiển nhiên, Chử Bắc Hạc từng thấy lá thư , thậm chí gửi cũng đưa trực tiếp.
Cô dừng một chút bổ sung: " bảo Kim Tiểu Hủ trộm đấy."
Chử Bắc Hạc nhíu mày, lúc mới hiểu hiểu lầm, lập tức còn hứng thú với bức thư tỏa yêu khí nhàn nhạt đó nữa.
"Cô xử lý là ."
Mấy thứ thì từng nhận, càng ý định nhận.
Khương Dư Dư vẫn nhét lá thư tay .
"Đồ gửi cho , lý gì để bắt khác xử lý . Nếu nhận thì thể trả hoặc đốt chứ đừng đưa ."
Huống chi hiện giờ mối quan hệ giữa cô và Chử Bắc Hạc còn như . Mà dù là , cô cũng sẽ vượt quyền lo mấy chuyện .
Nhất là chuyện như thế .