Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 866

Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:35:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu đưa bờ biển hoang, còn đ.á.n.h thức dậy. Kết quả tỉnh những cảm ơn mà còn chỉ tay mắng cứu .

Tại để c.h.ế.t luôn ?

Châu Kỳ Thực lúc đó mắng thẳng mặt cũng tức giận, ngược còn hỏi: "Anh đấy, tại ?"

Vương An Thế vốn dĩ nữa, câu hỏi đó xong thì nước mắt tuôn rơi, bãi cát gồ ghề, như một đứa trẻ.

Anh phản bội, chia tay, vứt bỏ, rằng cuộc đời còn hy vọng, đến một nghệ sĩ cũng chẳng còn.

 

Châu Kỳ Thực một lúc lâu, nghiêm túc kết luận: "Vậy là c.h.ế.t vì nghệ sĩ đúng ?"

Nói , đợi Vương An Thế phản bác, ngẩng đầu đầy kiêu ngạo, gương mặt tuấn tú lấp lánh ánh nắng, tràn đầy tự tin: "Đừng nữa, cùng lắm thì em nghệ sĩ cho ."

Vương An Thế đến giờ vẫn nhớ rõ ánh nắng rực rỡ hôm đó, trai với mái tóc dài ướt rũ, gương mặt tinh xảo sáng bừng, đôi mắt trong suốt và dịu dàng, giống hệt một thiên sứ.

Một thiên sứ bán cho chỉ vì .

Cậu ngây thơ bao, đơn thuần bao.

Đến giờ khi nhớ gặp gỡ đầu tiên của hai , trong trái tim và đôi mắt của Vương An Thế vẫn còn cảm giác ấm áp.

Anh về phía trai trẻ vẫn còn trong sáng vài năm debut, ánh mắt đầy dịu dàng và bao dung: "Mãi mới , cứu là vì thấy tiếng tuyệt vọng."

Một cá dịu dàng và lương thiện như , thể hại chứ?

Anh còn sợ sẽ khác hại hơn.

Đến hiện tại, cũng còn cố chấp giúp nổi tiếng hơn cả từng nâng đỡ năm xưa nữa.

Chỉ cần Châu Kỳ Thực điều thích là .

chuyện gì Châu Kỳ Thực quyết thì khuyên thế nào cũng .

"Thật năng khiếu idol. Mấy năm nay độ nổi tiếng của tăng nhanh. So với , nghệ sĩ từng đ.â.m lưng ký với công ty lớn suốt mấy năm qua vẫn bóc lột, cố gắng tạo độ nhận diện đủ kiểu mới miễn cưỡng nổi hơn một chút."

trong giới giải trí nổi thì tức là mờ nhạt.

" lúc gần đây hai cùng lên một bảng xếp hạng, đối phương chỉ cao hơn một chút, Kỳ Thực vượt qua luôn nên mới nghĩ cách trộm fan để tăng độ nổi tiếng."

Nghe lý do thật sự của việc trộm fan , Khương Dư Dư cũng cạn lời.

"Nghe theo , vượt qua là khác, tại trộm fan của bạn cùng nhóm?"

Trương Hách Tuyền là cá vạ lây ?

"Bởi vì và Trương Hách Tuyền hợp."

Vương An Thế bất đắc dĩ : "Hai họ đều là đồng đội debut cùng lúc, nhưng thời kỳ đầu vài mâu thuẫn nhỏ..."

Anh còn xong thì Châu Kỳ Thực tức giận ngắt lời: "Không ! Là vì trân trọng fan của ! tận mắt thấy ném thư và quà của fan thùng rác! Fan của chờ lầu giữa mùa hè nóng nực chỉ để gặp cố tình gặp. còn thấy và quản lý bàn chuyện ngược đãi fan..."

Châu Kỳ Thực còn hết Vương An Thế bịt miệng.

Vương An Thế gượng với Khương Dư Dư và Chu Bắc Hạc, đó đầu, cảnh cáo nhẹ với Châu Kỳ Thực: "Đã tùy tiện mấy chuyện trong giới cho ngoài , em như dễ đắc tội khác ?"

Châu Kỳ Thực chút lúng túng, nhưng nhanh tỏ vẻ đầy chính nghĩa.

cũng lỡ hết .

Mỗi hâm mộ đều là một tín ngưỡng, fan quý giá như mà Trương Hách Tuyền hề trân trọng!

Đã thì trộm fan của tên đó cũng chẳng sai.

"Vậy trực tiếp trộm fan của luôn?"

Khương Dư Dư hỏi đơn thuần vì tò mò thì Châu Kỳ Thực bực bội đáp: "Vì trộm . Anh Vương thể dùng yêu lực để báo thù hại , như thế sẽ tổn hại công đức của nên mới nghĩ cách dùng những thứ xung quanh trung gian để ảnh hưởng đến fan của tên đó. yêu khí của hình như chẳng chút tác dụng nào với tên đó cả..."

Ngoài còn một lý do quan trọng là, bán đồ lưu niệm thì đồ đó , mà lương tâm của cho phép bản đồ cho tên .

So thì dù Trương Hách Tuyền chút vấn đề về nhân cách nhưng thực lực thể phủ nhận, thiết kế chút đồ cho tên đó thì Châu Kỳ Thực vẫn còn thể miễn cưỡng chấp nhận.

 

Nghe đến đoạn yêu khí của Châu Kỳ Thực vô dụng với , trong đầu Khương Dư Dư chợt loé lên vài nghi ngờ, nhưng chuyện đó liên quan đến mục đích của họ.

Hơn nữa, điều tra nguồn gốc uế khí ẩn giấu mới là ưu tiên nên cô cũng hỏi thêm nữa.

Còn việc Châu Kỳ Thực và Vương An Thế định cú lội ngược dòng, trả đũa những kẻ từng phản bội thì đó là chuyện của họ, Khương Dư Dư cũng định chen .

ngờ rằng, sự việc đời luôn vô cùng trùng hợp và bất ngờ.

Dù cô và Chử Bắc Hạc định xen , nhưng trong cuộc tự đ.â.m đầu tay cô.

Lúc đến dùng khe nứt gian là để tránh kiểm tra gây phiền phức, nhưng khi rời thì rắc rối như nên Khương Dư Dư định để Chử Bắc Hạc tiếp tục dùng năng lực của bản .

Hai định rời khỏi toà nhà theo cách thông thường, nhưng ngờ mở cửa phòng nghỉ đụng mặt hai ngang hành lang.

Hôm nay Châu Kỳ Thực đến tham gia một show tạp kỹ của một hãng nào đó, ngoài phòng thì còn phòng nghỉ của những khách mời khác hành lang .

Hai Khương Dư Dư gặp cũng là nghệ sĩ tham gia chương trình .

Người đó thấy Khương Dư Dư thì sững , đó như nhận cô, định nhướng mày thì ánh mắt chợt đảo sang trong phòng nghỉ phía cô, nơi Châu Kỳ Thực và Vương An Thế đang nghỉ ngơi.

Ánh mắt đàn ông lập tức nheo .

"Anh Vương, thật là trùng hợp."

Người đàn ông mà chẳng mang chút thiện ý nào.

Vương An Thế và Châu Kỳ Thực đang sofa lập tức trầm mặt khi thấy rõ diện mạo đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-866.html.]

Người đó tên là Cốc Cần, chính là thần tượng từng đ.â.m lưng Vương An Thế, khiến suýt mất tất cả.

Khương Dư Dư nhiều ấn tượng với gã, nhưng cô bất ngờ thấy Cốc Cần một tia nhân quả dính với Châu Kỳ Thực.

"Trùng cái gì mà trùng?"

Châu Kỳ Thực liếc mắt gã, hừ lạnh: "Đây là phòng nghỉ của , chắn cửa, ô uế khí trong lành của ."

Ý là: Không khí đang trong lành, gặp Cốc Cần thì thành ô nhiễm.

Châu Kỳ Thực lăn lộn trong giới giải trí mấy năm, học ít nghệ thuật chuyện với con .

Cốc Cần một đàn em trong nghề như Châu Kỳ Thực đối xử khách khí, còn là do Vương An Thế dẫn dắt thì bực.

Trong mắt gã ánh lên một tia âm trầm biến mất, nhanh chóng lấy vẻ giả tạo : "Bây giờ Vương đào tạo tân binh càng ngày càng , ngay cả lễ phép tối thiểu cũng , như khó đường dài đó."

Lời mang đầy ẩn ý, mặt đều hiểu.

Chưa đợi Châu Kỳ Thực đáp , Vương An Thế bước lên , cũng giả lả: " luôn dạy tôn trọng đàn , nhưng trong cái giới rộng lớn , tuy debut sớm, nhưng nhân phẩm vấn đề thì chẳng cần nhận đàn đàn em gì."

Vương An Thế là quản lý, giờ luôn lấy nguyên tắc hòa khí sinh tài, thêm bạn bè hơn kẻ thù đầu.

nguyên tắc áp dụng cho mặt.

Ai cũng năm đó gần như trở mặt với , nên Vương An Thế cũng chẳng cần giả vờ t.ử tế với kẻ gì.

"Người của bao xa , nhưng chắc chắn là sẽ xa hơn một chút."

Cốc Cần , gân xanh trán cũng giật giật.

Phải rằng, Vương An Thế tính cách dễ chịu, từng lớn tiếng với ai.

Khi gã dính phốt gây rắc rối, quản lý luôn là đầu tiên giải quyết, đó cũng chẳng mắng mỏ như các ông chủ khác.

Vậy mà bây giờ... trở nên cay nghiệt như .

Xem mấy năm chỉ là giả vờ, giờ mới là bản chất thật!

 

Nghĩ đến đây, Cốc Cần hừ lạnh một tiếng, thèm để ý tới hai nữa mà sang Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc đang ở cửa.

nhận Khương Dư Dư từ , vốn định bắt chuyện quen, nhưng khi thấy cô từ phòng nghỉ của Châu Kỳ Thực thì trong lòng sinh vài phần coi thường cái mác "đại sư huyền học" nổi tiếng mạng .

"Cô là đại sư Khương đúng ? Không ngờ gặp cô ở đây, cô cũng đến ghi hình chương trình ?"

Khương Dư Dư liếc gã một cái, lạnh nhạt đáp: "Không ."

Châu Kỳ Thực : "Họ đến tìm , đừng chắn cửa, chướng mắt như gì ."

Cốc Cần thầm giận dữ, nhưng như thấy, sang Khương Dư Dư: "Đại sư Khương, thật luôn hứng thú với huyền học. Hôm nay tình cờ gặp , là cô bói cho một quẻ ? Yên tâm, trả giá cao hơn Châu Kỳ Thực nhiều."

Lời gã đầy sự thiếu tôn trọng, Chử Bắc Hạc bên cạnh lập tức tối mặt tối mày .

Trợ lý bên cạnh gã cũng tỏ vẻ lo lắng, vội kéo tay áo Cốc Cần.

Vị đại sư Khương dù hiện tại hoạt động trong giới nhưng cũng loại thể tùy tiện đắc tội. Sau lưng cô là nhà họ Khương ở Hải Thị đấy!

Những nghệ sĩ từng chương trình với cô mà vấn đề đều bóc hết, còn dám tự dấn ? Lại còn chuyện kiểu đó nữa!

Cốc Cần dĩ nhiên trợ lý lo gì, cũng rõ bối cảnh của Khương Dư Dư, nhưng mà thế thì ?

Đây là Kinh Thành!

Người chống lưng cho gã ở Kinh Thành là một trong những thế lực lớn nhất.

Nhà họ Khương dù oai phong ở Hải Thị, nhưng đến Kinh Thành thì cũng chẳng là gì.

Đó cũng là lý do vì Cốc Cần dám ngang ngược như .

Gã cứ thế chằm chằm Khương Dư Dư, chờ cô giá.

Khương Dư Dư chẳng hề tức giận, chỉ gã, hồi lâu mới chậm rãi mở miệng: "Đã thì tặng một câu nhé."

Cô khẽ nheo mắt, giọng trầm lạnh: "Đừng cướp đoạt cơ duyên của yêu ma quỷ quái."

Cướp ... sẽ gặp đại họa.

Khương Dư Dư thốt câu , cả Cốc Cần lẫn Vương An Thế đều cảm thấy khó hiểu.

Chỉ Châu Kỳ Thực là sáng mắt.

Cậu đột ngột về phía Cốc Cần.

Người ... dám ăn cắp cơ duyên của yêu ma quỷ quái?

Chán sống gì?

Châu Kỳ Thực lập tức đầy mong chờ, kiềm gần Khương Dư Dư: "Đại sư Khương, mau rõ hơn ."

Khương Dư Dư tên cá họ Châu mắt đang sáng như đèn pha mặt bằng ánh mắt chút khó tả.

Nhìn dáng vẻ , quả thật là tên chẳng nhận gì hết.

Người Cốc Cần cướp cơ duyên... chính là bản đấy...

Cốc Cần thấy Châu Kỳ Thực rõ ràng là đang chờ xem trò vui, nét mặt còn giữ bình tĩnh. Gã sầm mặt xuống, về phía Khương Dư Dư: "Đại sư Khương, ý cô là gì? cướp cơ duyên gì chứ? Tốt nhất là cô rõ ràng ."

Gã đúng là cơ duyên đặc biệt, nhưng gã trộm cắp gì!

 

 

Loading...