Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 868
Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:35:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trợ lý thực rõ rốt cuộc chuyện gì đang xảy , nhưng nếu rằng Cốc Cần thể trộm gì đó thì trợ lý cũng mơ hồ đoán một chút. Và điều đúng là liên quan đến cô Thẩm đang tới cùng vệ sĩ.
Thẩm Thi Viện xuất từ nhà họ Thẩm ở Kinh Thành, cũng là một trong những cô chủ nổi tiếng trong giới thượng lưu tại đây. Hôm nay cô đến là để thăm đoàn phim và gặp Cốc Cần, ngờ mới đến thấy vây ở phòng nghỉ, lập tức sải bước nhanh tới, mang theo vệ sĩ đến hỏi: "Có chuyện gì ?"
Thẩm Thi Viện thấy Cốc Cần yên một chỗ, sắc mặt tái nhợt, cô một đám trong ngoài phòng nghỉ, ánh mắt rơi Khương Dư Dư, cô chút ngạc nhiên: "Cô là Khương Dư Dư?"
Khương Dư Dư gật đầu. Sau đó cô chỉ Cốc Cần, : " rõ hiểu lầm gì , nhưng Cốc Cần là bạn . Cô Khương, cô thể nể mặt nhà họ Thẩm, thả bạn ?"
Cô Khương Dư Dư là ai, cũng cô thể dùng một thủ đoạn huyền học, mà trạng thái hiện giờ của Cốc Cần rõ ràng là trúng chiêu gì đó.
Chỉ là cô hai vì xảy xung đột.
Trong lúc Thẩm Thi Viện , Khương Dư Dư quan sát tỉ mỉ tướng mạo của đối phương, lúc xong, cô cũng vội trả lời mà đầu Châu Kỳ Thực và Vương An Thế trong phòng, trả lời câu hỏi của họ: "Vừa đều mặt, sẽ sơ qua đại khái chuyện là thế nào."
Khương Dư Dư xong dừng một chút, bỗng hỏi: "Không từng qua câu chuyện về nàng tiên cá ?"
Mọi trong phòng đều sững , Vương An Thế thì theo phản xạ về phía cá nhà . Câu chuyện nàng tiên cá, thế nào cũng giống như đang về Kỳ Thực.
"Nàng tiên cá mơ ước cuộc sống bờ, trong một tình cờ cứu một vị hoàng t.ử biển, đưa về bờ. khi hoàng t.ử tỉnh nhận nhầm ân nhân thành một cô gái khác..."
Khương Dư Dư kể một cách bình thản nhưng khiến những trong phòng tỏ vẻ mặt khác .
Đặc biệt là Cốc Cần và Thẩm Thi Viện, họ cảm thấy rõ ràng Khương Dư Dư đang ám chỉ gì đó.
Vương An Thế là đầu tiên hiểu , mắt trợn lên Khương Dư Dư sang Thẩm Thi Viện: "Đại sư Khương, ý cô chẳng lẽ là... cô ..."
Nếu Châu Kỳ Thực chính là nàng tiên cá , thì Thẩm Thi Viện chính là hoàng t.ử cứu hả?
Khương Dư Dư cũng vòng vo mà thẳng sang Thẩm Thi Viện: "Năm nay cô gặp một kiếp nạn lớn đúng năm tuổi (*), mà còn là liên quan đến nước. tướng mạo cô thì hẳn là kiếp nạn qua , chắc là cứu cô đúng ?"
(*) năm tuổi cách 12 năm 1 kể từ năm sinh.
Thẩm Thi Viện bất ngờ, lập tức gật đầu: " , đầu năm lướt sóng biển, may gặp sóng lớn cuốn , suýt nữa mất mạng, may mà Cốc Cần cứu."
Cô đến đây dừng một chút, sang Khương Dư Dư hỏi: "Cô nhắc đến chuyện nàng tiên cá, là với rằng nhận nhầm ân nhân ?"
Cốc Cần tái mặt, vội vã lên tiếng: "Thi Viện! Đừng cô bậy! Khương Dư Dư với Châu Kỳ Thực là một phe, họ liên thủ để hãm hại và cô!"
Thẩm Thi Viện gã, : "Anh đừng vội , rốt cuộc là chuyện như thế nào thì sẽ xong bộ tự đ.á.n.h giá."
Nói xong cô sang Khương Dư Dư: "Cô thể cụ thể hơn một chút ?"
Khương Dư Dư chỉ đáp: " chỉ xem tướng, cụ thể quá trình thế nào thì hỏi trong cuộc."
Nói cô về phía Châu Kỳ Thực.
Thẩm Thi Viện cũng : "Đầu năm, ở bờ biển, là cứu ?"
Châu Kỳ Thực Thẩm Thi Viện vài giây, vẻ mặt do dự: "Chắc ?"
Thẩm Thi Viện nhíu mày, bên cạnh Vương An Thế thì suýt nữa tức c.h.ế.t, nhịn đập một cái cánh tay : " thì là đúng, còn chắc ? Cứu mà nhớ ?"
Châu Kỳ Thực đập một cái, vẻ mặt vô tội: "Em nhớ rõ nữa mà."
Cậu : "Em cứu nhiều ở biển lắm, mà nhớ hết ? Anh cũng chỉ là một trong những con mà em từng cứu thôi."
Vương An Thế: ...
Không thể phản bác .
Thẩm Thi Viện thì ngờ sẽ câu trả lời như : "Cậu từng cứu nhiều ở biển? Cậu là thuỷ thủ ?"
Nhìn vẻ ngoài cũng giống.
Châu Kỳ Thực mở miệng định giải thích thì Vương An Thế vội vàng bịt miệng , với Thẩm Thi Viện: "Cậu thuỷ thủ nhưng thích biển, sở thích là vớt ở biển."
Khương Dư Dư thấy Châu Kỳ Thực đáng tin, đành lên tiếng nhắc nhở: "Lúc cô cuốn đang lướt sóng, chắc là còn buộc ván lướt chân."
Thẩm Thi Viện xong lập tức lấy điện thoại , đưa ảnh ván lướt sóng đặt riêng của cho Châu Kỳ Thực xem.
Châu Kỳ Thực ban nãy còn chắc chắn, nhưng thấy tấm ván sặc sỡ trong điện thoại thì mắt lập tức sáng lên: " nhớ cái ván , mấy tháng quả thực từng đưa một buộc tấm ván chân lên bờ."
Lúc đó nghỉ phép về biển thăm nhà thì tấm ván thu hút sự chú ý.
Nếu tấm ván buộc chân đó thì còn định mang về nhà đồ chơi nữa.
Nói mới nhớ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-868.html.]
Hình như từ về thăm nhà đó, bắt đầu cảm thấy yêu lực trong sử dụng bình thường nữa...
Khi những lời của Châu Kỳ Thực, ánh mắt của Thẩm Thi Viện trở nên là lạ.
Cô một sống sờ sờ ở đây mà nhận , mà nhận một tấm ván lướt sóng.
Mặc dù tấm ván đó đúng là do cô đặt riêng, cũng là món cô yêu thích nhất, nhưng khi nhận bản bằng một cái ván, trong lòng cô vẫn cảm thấy tức pha lẫn bực bội.
Không hiểu vì , rõ ràng đối phương cũng đưa bằng chứng gì mạnh mẽ, nhưng Thẩm Thi Viện vô thức tin rằng tên Châu Kỳ Thực mặt chính là hôm đó cứu cô từ biển cả và đưa cô trở bờ.
Bên cạnh, Cốc Cần khi thấy Châu Kỳ Thực mở miệng thì khuôn mặt lập tức xám xịt.
Không ngờ thật sự là !
Dựa cái gì?
Dựa cái gì mà vận may rơi tên đó?
Người khác thì thôi , đằng là cái Vương An Thế nâng đỡ để trả thù !
Tại vận may của gã kém đến thế?
Năm xưa, gã bỏ bao nhiêu tâm tư, tiếc giá nào hãm hại Vương An Thế để rời khỏi studio của .
Gã từng nghĩ rằng sẽ trọng dụng, sẽ trở thành ngôi , nhưng kết quả là công ty quản lý chỉ xem gã như trâu bò, lúc nào cũng chỉ nghĩ cách vắt kiệt hết giá trị của gã.
Họ bắt gã nhận đủ loại công việc, là để giữ độ nhận diện, nhưng đưa cho gã mấy loại tài nguyên rác rưởi.
Có trời mấy năm nay gã vất vả thế nào mới miễn cưỡng duy trì chút độ nổi tiếng, nhất là khi Vương An Thế thành công đào tạo một mới chẳng kém cạnh bản , Cốc Cần càng thêm điên cuồng vượt mặt Châu Kỳ Thực.
Bởi vì nếu thua Châu Kỳ Thực, thì quyết định phản bội Vương An Thế để năm đó của gã sẽ trở thành một trò hơn kém.
Cốc Cần tuyệt đối cho phép xem là trò .
Không do mệnh an bài , vài tháng , gã nhận một hoạt động ở thành phố ven biển, lúc dạo thư giãn ở một bãi biển hoang vắng thì thấy tấm ván lướt sóng, sóng đẩy bờ ở xa xa.
Lúc đó, Cốc Cần lờ mờ thấy một cái đuôi to và lặn xuống nước, nhưng để tâm.
Gã chạy xuống biển, kéo cô gái tấm ván bờ.
lúc đó, cô tỉnh , thấy gã thì tưởng gã là cứu . Ban đầu Cốc Cần định thật, nhưng đúng lúc đó, vệ sĩ nhà họ Thẩm đến tìm.
Gã mới cô gái hóa là thiên kim tiểu thư của nhà họ Thẩm ở Kinh Thành.
Như ma xui quỷ khiến, gã nhận lấy danh nghĩa ân nhân cứu mạng.
Cũng vì , gã nhận ít tài nguyên từ nhà họ Thẩm, cả miếng Phật ngọc đó cũng là do Thẩm Thi Viện tặng để cảm ơn gã.
Mấy tháng qua, gã cảm nhận rõ ràng lợi ích khi cặp với công chúa giới Kinh Thành. Không chỉ đạo diễn và nhà sản xuất thấy gã đều lễ phép, mà công ty đây từng vắt kiệt gã cũng bắt đầu tỏ t.ử tế.
Cốc Cần thậm chí còn nhịn mà nghĩ, nếu thể nhân cơ hội theo đuổi Thẩm Thi Viện, nhà họ Thẩm chống lưng, thì gã gì mà chẳng .
Đáng tiếc, dù gã đội lốt ân nhân cứu mạng, Thẩm Thi Viện cũng hề ý định lấy báo đáp, thậm chí khi nhận gã đang theo đuổi thì bắt đầu gặp gỡ thường xuyên nữa. Tuy vẫn cung cấp tài nguyên như cũ, nhưng...
Thứ Cốc Cần chỉ là !
Mà bây giờ, nếu sự thật vạch trần, lẽ ngay cả chút tài nguyên cuối cùng cũng sẽ còn.
Không chừng còn chịu sự trả thù của nhà họ Thẩm.
Nghĩ đến đây, lòng gã càng thêm nặng trĩu, vội vàng với Thẩm Thi Viện: "Thi Viện, em đừng tin ! Cậu với con nhỏ Khương Dư Dư đều là kẻ lừa đảo! Bọn họ... bọn họ thật là miếng Phật ngọc mà em tặng ! Con ả Khương Dư Dư mới lừa ba triệu! Không tin thì em xem lịch sử chuyển khoản của !"
Nói , như chợt nghĩ gì đó, gã vội vàng thêm: "Còn cái tên Châu Kỳ Thực ! Cậu căn bản ! Cậu là... cái gì mà yêu quái ! Chuyện là chính bọn họ thừa nhận!"
Cốc Cần tin rằng chỉ cần điều , Thẩm Thi Viện sẽ nghi ngờ phận của Châu Kỳ Thực và Khương Dư Dư, nhưng ngờ, giây phút sững sờ, Thẩm Thi Viện như bừng tỉnh: "Hóa đây , chẳng trách thể đưa từ xa như thế trở bờ."
Lúc cuốn , cô sóng cuốn xa. Tuy đó mất ý thức thấy rõ cứu là ai, nhưng nhớ rõ nào đó đưa về bờ.
Khoảng cách xa như , bình thường chắc .
Sau đó khi tỉnh ở bệnh viện, cô sai điều tra thông tin về Cốc Cần, gã chứng chỉ cứu hộ biển, cũng giỏi nhiều môn thể thao nước nên mới tin là gã cứu .
Phản ứng của Thẩm Thi Viện quá bình thản khiến chỉ Cốc Cần mà cả Châu Kỳ Thực cũng ngẩn , nhịn hỏi cô : "Anh là yêu quái đấy, cô... sợ ?"
"Tại sợ?"