Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 873

Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:35:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khương Hoài đối mặt với ánh mắt cháy bỏng của Khương Tố vẫn bình tĩnh như , chỉ nhẹ nhàng ôm một cái lập tức buông , đó em gái vài tháng gặp, đôi mắt đào hoa mang theo nụ dịu dàng: "Dư Dư, đến ."

Anh đến gì, nhưng hiểu khiến Khương Dư Dư thấy yên tâm một cách kỳ lạ.

Tuy quan hệ của Khương Hãn với Khương Dư Dư lên nhiều nhưng vẫn đến mức thiết như Khương Hoài và Khương Tố, càng đến mức lao đến đòi ôm như em thiết lâu ngày gặp .

Cậu chỉ xách hộp gỗ trong tay, yên tại chỗ, gật đầu coi như chào hỏi.

Khương Dư Dư cũng gật đầu , ánh mắt chuyển từ mặt sang hộp gỗ trong tay, là Tỳ Hưu cũng mang đến.

Chử Bắc Hạc từ nãy đến giờ vẫn yên tại chỗ Khương Dư Dư chào hỏi nhà, ánh mắt chuyển từ hành động của Khương Hoài sang hộp gỗ trong tay Khương Hãn, con ngươi khẽ động, rõ ràng cũng nhận khí tức quen thuộc trong đó.

Như cảm ứng, chiếc hộp trong tay Khương Hãn bất ngờ động đậy.

Khương Hãn suýt nữa cầm nổi. Không hiểu Tỳ Hưu vốn ngoan suốt dọc đường đột nhiên phản ứng mạnh như , chỉ nghĩ là nó đói, vội vã dỗ dành: "Đợi chút, đến nơi sẽ cho mi ăn ngọc."

Trước khi xuất phát, nhét một viên ngọc hộp, còn thể mang theo bên nên cho gửi cùng hành lý .

Tuy ba nhà họ Khương Chử Bắc Hạc trở về, nhưng khi thực sự thấy thì vẫn khỏi bất ngờ.

Người mặt tuy giống hệt Chử Bắc Hạc đây nhưng cảm giác như gì đó còn giống nữa.

Mà cảm giác thì Khương Hoài là cảm nhận rõ nhất.

Đã tình trạng của Chử Bắc Hạc từ Tiêu Đồ, cũng vẻ quen như , chỉ lạnh nhạt : " dẫn hai em trai đến thăm Dư Dư, nếu ngại thì chúng chuyện riêng với em một lát."

Tuy bực việc Chử Bắc Hạc gây chuyện khiến Dư Dư mệt mỏi, nhưng dù đây cũng là chuyện giữa hai họ cần tự giải quyết.

bênh em gái nhưng vẫn hỏi ý kiến cô .

Giống như việc sắp xếp trợ lý cho cô ở đây, nhưng nếu cô cho phép, cũng sẽ yêu cầu trợ lý báo cáo hết việc xảy ở Kinh Thành cho .

Anh quan tâm, nhưng cô quyết định việc.

Chử Bắc Hạc rõ ràng cũng cảm nhận sự lạnh nhạt và xa cách trong giọng của Khương Hoài, nhưng để ý.

Xác định ba ý đe dọa với cô, Chử Bắc Hạc cũng định chen "chuyện nhà" của cô, thì xoay rời .

Anh quá dứt khoát, thậm chí buồn chào hỏi một câu.

Phản ứng khiến Khương Tố bỗng thấy hẫng.

Biết Chử Bắc Hạc đổi là một chuyện, tận mắt thấy đổi là chuyện khác.

Người lạnh nhạt với Hoài như thế, thể tưởng tượng mấy ngày qua đối xử với chị thế nào!

Cậu nhớ tới những lời Tiêu Đồ than vãn đêm qua, Khương Tố thể bình tĩnh.

Chị một một ở đây.

Chị còn nhà đẻ chống lưng mà!

Mất trí nhớ cũng thể bắt nạt như chứ!

"Khoan , cho em!"

Giọng của Khương Tố đầy khí thế, suýt nữa là xắn tay áo lên để "lý luận".

Khương Hoài ngạc nhiên sự bùng nổ đột ngột của , nhưng ý định ngăn cản.

Bước chân đang định bước của Chử Bắc Hạc dừng như mong của , đó đầu, về phía Khương Tố.

Ánh mắt mang theo chút cảm xúc nào, chỉ đơn thuần xem gọi là vì chuyện gì.

, ngay khoảnh khắc đối diện với ánh mắt , khí thế của Khương Tố lập tức yếu một chút một cách kỳ lạ.

nhanh, cố gắng dựng khí thế: "Anh... thể khó chịu với tụi em, nhưng dựa cái gì mà giận chị em? Anh chị em đến Kinh Thành là vì ?"

 

Câu chất vấn của Khương Tố đầu đuôi, đừng là Chử Bắc Hạc, ngay cả Khương Dư Dư là trong cuộc cũng hiểu ngay.

Chử Bắc Hạc nhíu mày, , cất giọng trầm tĩnh chỉnh : "Ta từng giận cô ."

Còn chuyện nãy, chỉ tôn trọng yêu cầu của Khương Hoài mà rời thôi chứ kiểu nổi giận bỏ như nghĩ.

Tuy nhiên, việc thì Chử Bắc Hạc thấy cần giải thích gì thêm với họ.

Thấy phản ứng , Khương Tố cũng bình tĩnh hơn một chút, dứt khoát : "Anh đừng chối! Tiêu Đồ , tối qua chỉ vì chút chuyện nhỏ mà nổi giận với chị em mặt bỏ ! Anh dám ?"

Cũng vì chuyện , khi đoán bạn trong câu chuyện tối qua của Tiêu Đồ chính là chị , mới theo Hoài bay đến đây khi mới sáng sớm.

Dù Tiêu Đồ rõ tối qua chị gì, nhưng chị chắc chắn thể chuyện gì .

Chị Dư Dư chuyện thì đều là chuyện nhỏ.

như , vụ bỏ chắc chắn là của Bắc Hạc!

Khương Tố mặt mày đầy vẻ lý, nhưng khiến Tiêu Đồ bên cạnh mà suýt nữa lông vảy đều dựng .

Không chứ, nổi điên thì cứ nổi điên, bán bạn bè chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-873.html.]

Giờ thì , cả thế giới đều tối qua lén mách lẻo lưng trong cuộc!

Chử Bắc Hạc cũng sang Tiêu Đồ, trong mắt lờ mờ chút vui.

Khương Dư Dư ngờ Khương Tố nổi giận với Chử Bắc Hạc vì chuyện .

Chuyện mà cô và Chử Bắc Hạc giả vờ như từng xảy em nhắc đến trực tiếp và thẳng thắn như .

Phải rằng, Khương Tố thực sự bộc trực.

lạ lùng , Khương Dư Dư ghét sự bộc trực đó, thậm chí cảm giác... an ủi.

Khóe mắt cô thoáng hiện nét , sang thẳng Chử Bắc Hạc.

Khương Tố cô hỏi thì cô cũng thật.

Tối qua cô gì khiến tức giận?

Là vì sự xâm phạm giữ cách của cô, là... chán ghét sự tiếp cận của cô?

Nghe thấy câu chất vấn của Khương Tố, Chử Bắc Hạc nhíu mày nữa.

Khi đối diện ánh mắt của Khương Dư Dư, chân mày càng nhíu chặt hơn.

Vậy là, Khương Dư Dư cũng cho rằng lưng bỏ tối qua là vì tức giận với cô?

Lần đầu tiên, Chử Bắc Hạc cảm giác nực vì hành động của hiểu lầm mà giải thích cho rõ.

Nếu hôm nay chỉ là Khương Tố chất vấn một , Chử Bắc Hạc thèm để ý.

Vì từ đến nay chẳng bao giờ cần giải thích với ai về những việc .

giờ phút , đối diện với ánh mắt của Khương Dư Dư, nghẹn lời.

Một lúc lâu , bỏ qua ánh mắt của xung quanh, thẳng cô, giọng trầm trầm: "Ta tức giận với cô."

Còn vì lưng rời thì thêm.

chỉ một câu đó, cũng khiến trái tim Khương Dư Dư nhẹ hẳn một phần.

Dù cô hối hận.

Dù cô giả vờ như tối qua chuyện gì xảy .

trong thâm tâm, cô vẫn để tâm đến phản ứng của Chử Bắc Hạc.

Cô quan tâm nên hành động của khiến ... chán ghét.

Biết rằng tối qua bỏ vì giận, Khương Dư Dư thật sự thở phào.

Chỉ là, nếu tức giận? Vậy đột nhiên bỏ ?

Khương Dư Dư nghĩ , đôi mắt ánh lên sự dò xét về phía Chử Bắc Hạc.

Anh bỏ đột ngột, chẳng lẽ là vì...

Ngại?

Suy đoán lóe lên, chính cô cũng sững .

Chưa kịp suy nghĩ kỹ, Chử Bắc Hạc nhanh chóng thu ánh mắt , đó xoay bước nhanh rời .

Chỉ là bước chân rời vội vã , khớp với bóng lưng rời tối qua của một cách kỳ lạ.

Như thể nhận điều gì, Khương Dư Dư bóng lưng , ánh mắt thoáng lóe lên.

 

Khương Tố ngờ xong một câu thì lưng bỏ .

Tên Chử Bắc Hạc ?

Đã giận thì chí ít cũng nên giải thích rõ vì bỏ mặc chị chứ!

Khương Tố nghĩ , định mở miệng gọi .

, Khương Hoài kéo tay.

"Không cần hỏi nữa."

Anh em họ, đôi mắt đào hoa ánh lên nét dịu dàng.

Cả và Dư Dư đều sống quá lý trí và bình tĩnh.

Đôi khi, sự bộc trực của Khương Tố là cách nhất để chạm tới cốt lõi vấn đề.

Lần đưa em đến đến, quả nhiên là đúng lúc. ...

Khương Dư Dư Khương Hoài và đến là vì cô, đương nhiên thể để họ về dễ dàng.

 

 

Loading...