Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 887
Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:36:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phía , Khương Hoài tuy chỉ quỳ một gối nhưng lưng vẫn thẳng tắp, cứ thế để cô tựa , chỉ hỏi: "Anh cõng em về nhé?"
Nghe , Khương Dư Dư vùng vẫy dậy, kiên quyết lắc đầu: "Không cần ạ."
Cô phản đối việc Khương Hoài cõng , nhưng...
Trước mặt đông đảo đồng nghiệp, bạn học như mà cõng về thì mất mặt quá.
Dù gì cô cũng thương nặng lắm .
Khương Hoài cô cũng sĩ diện riêng mặt đồng môn nên ép.
Khương Dư Dư mới thả lỏng, tỏ vẻ mệt mỏi một thoáng khôi phục .
Cũng đúng lúc , cô thấy luồng ánh sáng vàng kim quen thuộc đang tiến gần.
Chử Bắc Hạc bước tới, cô : "Mọi chuyện còn cứ giao cho Cục Quản lý Yêu quái, cô thể về nghỉ ."
Khương Dư Dư quanh, nhưng lập tức đồng ý: "Đợi thêm chút."
Nói cô dậy, thẳng đến chỗ Văn Nhân Thanh Bạch.
Vừa nãy yêu lôi của cô mặc dù tính toán để bao trùm bộ phạm vi, nhưng trung tâm vẫn là Văn Nhân Thanh Bạch.
Bởi vì yêu khí ô uế đậm đặc hơn tất cả yêu sinh.
Khương Dư Dư tay với cũng nặng nhất.
Trước mắt cô, Văn Nhân Thanh Bạch đang thê t.h.ả.m đất, bốn chiếc đuôi lưng rũ rượi, m.á.u me be bét, cháy xém, đến là xót.
Dù , Văn Nhân Bách Tuyết vẫn quỳ bên cạnh , tát cho ba cái rõ to.
Lực mạnh đến mức khi c.h.ế.t cũng bật dậy.
Thế là đang ngất nhưng Văn Nhân Thanh Bạch vẫn đau đớn tỉnh .
Thấy Văn Nhân Bách Tuyết và Khương Dư Dư mặt, trong mắt đầy vẻ cam tâm.
Khương Dư Dư , hỏi: "Anh tự nguyện để bọn chúng đưa yêu khí ô uế cơ thể, đúng ?"
Mặc dù lúc đó Văn Nhân Thanh Bạch cũng rơi trạng thái cuồng hóa, nhưng đó, chủ động điều khiển yêu khí ô uế tập trung ở chiếc đuôi thứ tư để tấn công.
Cậu giống với các yêu sinh vô thức nhiễm yêu khí ô uế khác.
Nghe cô , Văn Nhân Thanh Bạch : "Không ! ép!"
Ít nhất thì...
Lúc đầu... thật sự là ép buộc.
Con yêu quái ba cánh Văn Cửu bắt là kẻ g.i.ế.c một yêu sư trong học viện yêu khoác lên lớp da của yêu quái đó để lẻn học viện.
Bởi vì tổ chức phát hiện thứ ô uế đó hiệu quả rõ rệt các yêu quái còn thành niên, mà nơi nhiều yêu thành niên nhất đương nhiên chính là học viện yêu.
Sau khi trộn học viện, ả âm thầm đưa thứ ô uế cơ thể các yêu sinh, chờ đợi ô uế từ từ xâm nhiễm yêu khí của bọn họ.
Văn Nhân Thanh Bạch cũng là một trong những mục tiêu chúng nhắm đến.
Khác với những yêu sinh khác, ngay từ đầu, ả hề giấu giếm hành động của với Văn Nhân Thanh Bạch.
Văn Nhân Thanh Bạch vẫn nhớ khi đó yêu tà dùng giọng quyến rũ thì thầm với : "Đừng vội tố cáo , tiên hãy cảm nhận món quà tặng ."
Cậu rõ món quà đó là gì.
đó, khi cùng một họ trong tộc ngoài, vô tình gặp một yêu tà g.i.ế.c , yêu tà đó yêu lực yếu, họ cũng đối thủ của nó. Thời khắc then chốt, yêu khí ô uế trong cơ thể Văn Nhân Thanh Bạch bộc phát, khiến đ.á.n.h trọng thương yêu tà đó, giúp họ bắt giữ thành công.
Cậu vẫn nhớ ánh mắt tán thưởng rõ rệt của họ khi : "Mọi vẫn trong lớp trẻ của tộc Văn Nhân thì Văn Nhân Bách Tuyết thiên phú cao nhất. thấy, chỉ cần với sức bộc phát , dù đ.á.n.h nghiêm túc thì bốn đuôi của em cũng chắc kém năm đuôi của cô chúng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-887.html.]
Đó là đầu tiên nghĩ rằng thể chiến thắng Văn Nhân Bách Tuyết năm đuôi.
Cũng là đầu tiên, cảm nhận lợi ích của sức mạnh đó.
Là yêu quái, ai theo đuổi sức mạnh.
Tuy ngoài mặt vẫn luôn Văn Nhân Bách Tuyết là ưu tú nhất trong thế hệ của tộc Văn Nhân, nhưng ai cam lòng mãi mãi kẻ thứ hai?
Đặc biệt là mỗi khen : "Thiên phú của , chỉ tiếc là vẫn kém Bách Tuyết."
Mỗi như , đều cảm thấy vô cùng nhục nhã.
Dù là một trong những đầu trong cấp độ yêu nhập môn, nhưng vẫn từng chọn lớp đặc yêu.
Khi đến Khương Dư Dư, thật sự xem cô gì.
Biết cô một đường thăng cấp, Văn Nhân Thanh Bạch chỉ dập tắt khí thế của cô, để cô trong tộc Văn Nhân còn .
Kết quả là kịp đối mặt chính thức, cô nhảy cấp lớp đặc yêu.
Lớp đặc yêu mà mãi , mà một bán yêu như Khương Dư Dư !
Rõ ràng chỉ một phần tư huyết mạch, mà chỉ trong ba tháng phóng bốn đuôi!
Thua Văn Nhân Bách Tuyết thì còn chấp nhận , nhưng một bán yêu như Khương Dư Dư dựa cái gì mà đầu ?
Cậu trở nên mạnh mẽ thì gì sai?
Cậu giúp yêu ba cánh âm thầm truyền yêu khí ô uế các yêu sinh khác, cũng là giúp các yêu sinh cùng trở nên mạnh mẽ.
Hơn nữa...
"Ả chỉ với là yêu khí đó thể khiến mạnh hơn. cũng thừa nhận, sức mạnh đó khi bộc phát sẽ khiến rơi trạng thái cực đoan trong thời gian ngắn, nhưng gây hậu quả nghiêm trọng gì, đúng ?"
Nghe thấy lời "biện bạch" của Văn Nhân Thanh Bạch, Văn Nhân Bách Tuyết nhịn nữa, vung một cái tát mạnh đầu .
Sau đó cô nắm lấy đầu Văn Nhân Thanh Bạch, bắt về hội trường nơi các ấu yêu đang lượt đưa chữa trị: "Cậu mù ? Tự , đây chính là cái gọi là gây hậu quả nghiêm trọng ?"
Văn Nhân Thanh Bạch nắm đầu về cảnh hỗn loạn mắt.
Ngoài những yêu sinh yêu khí ô uế xâm nhiễm thì đa còn đều đ.á.n.h thê thảm, bộ dạng vô cùng chật vật, ít yêu sinh vô tội thương trong lúc bọn họ phát điên.
Nhìn cảnh tượng mắt, Văn Nhân Thanh Bạch nghiến răng: "Đó là do bọn họ quá yếu."
Thế giới của yêu quái vốn dĩ là nơi kẻ mạnh sống, kẻ yếu đào thải.
Cậu chẳng qua chỉ đang giúp học viện sàng lọc một đám kẻ yếu vô dụng mà thôi.
Thấy năng như thể tẩy não, Văn Nhân Bách Tuyết giận đến mức đẩy đầu dậy, định đá cho một phát.
Hôm nay cô nhất định giúp thằng nhóc đạp hết cái thứ nước ngập đầu đó ngoài!
khi cô định tay thì Khương Dư Dư ngăn .
So với cơn giận của Văn Nhân Bách Tuyết, sắc mặt Khương Dư Dư vẫn bình tĩnh hơn nhiều.
Cô Văn Nhân Thanh Bạch vẫn thấy sai, chỉ hỏi : "Anh thật sự nghĩ rằng thể đạt sức mạnh mà cần trả giá gì ?"
Văn Nhân Thanh Bạch trả lời, Khương Dư Dư tiếp: "Mặc dù vẫn bản chất thật sự của thứ ô uế là gì, nhưng từ những gì thấy, quá trình ô uế xâm nhiễm yêu khí tuy thể bộc phát sức mạnh lớn, nhưng đồng thời cũng tiêu hao sinh mệnh của yêu quái."
Cô hỏi : "Anh thật sự cảm thấy gì ? Khi theo đuổi thứ gọi là sức mạnh , yêu lực và tuổi thọ của ăn mòn hơn một nửa ."
Nghe đến đây, vẻ mặt ngạo mạn của Văn Nhân Thanh Bạch cuối cùng cũng đổi.
Đồng t.ử khẽ run, Khương Dư Dư, vẫn c.ắ.n răng chịu tin: "Cô đừng dọa , tin!"