Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 908

Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:37:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Trong học viện, phần lớn sách cổ về trận pháp thì thầy đều xem qua, nhưng cuốn nào nhắc đến kết giới phong tỏa quốc gia của nước Thiên Tàn. Dù thì sự tồn tại của nước Thiên Tàn cũng từ mấy chục nghìn năm ..."

Khương Dư Dư cũng ghi chép về nước Thiên Tàn cực kỳ ít, tìm tài liệu liên quan còn khó hơn.

tái hiện kết giới dựa theo ghi chép vẫn nhanh hơn là tự nghiên cứu một cái mới.

"Có nơi nào thể cất giữ nhiều tư liệu hơn về nước Thiên Tàn ạ?"

Nghe Khương Dư Dư hỏi, thầy Tôn suy nghĩ : "Thầy những sách cổ đó, nhưng nếu thể tìm quỷ Tư Thư thì lẽ tên đó thể chỉ cho em một hướng."

 

"Quỷ Tư Thư là quỷ gì ạ?"

Thồ Tinh Trúc bên cạnh tò mò. Cậu vốn xuất chính thống, hết về các loại quỷ.

Tạ Vân Lý giải thích: "Quỷ Tư Thư tên là Trường Ân, cũng gọi là Thư Thần, truyền thuyết chỉ cần gọi tên con quỷ đêm giao thừa và cúng tế thì thể giúp sách vở trong nhà chuột và côn trùng phá hoại, là quỷ chuyên bảo vệ sách."

Quỷ Tư Thư sẽ bảo vệ sách bản từng , nếu ghi chép về nước Thiên Tàn, tìm tên lẽ sẽ nhanh hơn.

"Quỷ chỉ gọi đêm giao thừa á? Giờ còn lâu mới đến giao thừa mà."

Thồ Tinh Trúc tặc lưỡi. Khương Dư Dư liếc một cái, chỉ : "Người bình thường gọi tên đó đêm giao thừa, nhưng chúng là huyền sư."

Huyền sư đương nhiên cách gọi quỷ riêng.

Khương Dư Dư đang cân nhắc cách triệu hồi Trường Ân thì một giọng nữ chợt vang lên: "Các tìm Trường Ân ? tên đó ở đấy, cần gọi."

Cả nhóm sửng sốt, bất chợt đầu thì thấy Văn Nhân Bách Tuyết từ lúc nào xuất hiện trong phòng, đang chớp mắt tò mò gần.

"Sao cô ở đây?"

Khương Dư Dư bất đắc dĩ hỏi.

Văn Nhân Bách Tuyết nheo mắt cô, chỉ : "Cô trốn học nhiều ngày như , là dì họ cùng lớp của cô nên đương nhiên đến thăm !"

Vừa đến thì thấy cô dẫn theo mấy huyền sư loài đến, cô tất nhiên tò mò nên ẩn giấu khí tức để theo.

Khương Dư Dư cũng tranh cãi với cô , hỏi thẳng: "Cô Trường Ân ở ?"

Chỉ thấy Văn Nhân Bách Tuyết chớp mắt, chỉ xuống chân: "Ngay ."...

Phố yêu.

Khu ba ở phố yêu chỉ duy nhất một hiệu sách.

Chủ hiệu sách là một con quỷ.

Đây cũng là con quỷ duy nhất tự do buôn bán trong phố yêu.

Khương Dư Dư đẩy cửa bước , ánh sáng trong nhà quá sáng, những kệ sách cao ba tầng chạm trần xếp đầy các loại sách.

Hương mực thoang thoảng nơi đầu mũi, nhưng là mùi mực in thông thường của sách hiện đại.

Ánh mắt Khương Dư Dư đảo qua, lập tức thấy một cái đầu lấp ló từ khe hở giữa các kệ sách tầng hai.

Chẳng mấy chốc, cơ thể vẹn nối liền với cái đầu đó cũng dần xuất hiện qua khe kệ sách, chính là một đàn ông mặc đồ cổ trang màu trắng.

Người đàn ông mặc trang phục học sĩ cổ xưa, quầng thâm mắt rõ rệt, khác với những con quỷ thông thường là quanh tên quỷ khí rõ ràng, ngược còn một lớp ánh sáng vàng kim nhạt mờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-908.html.]

Đó là ánh sáng vàng kim công đức chân chính.

Thấy khách đến, nam quỷ lập tức từ kệ sách tầng trôi xuống, đáp mặt Khương Dư Dư, chắp tay hành lễ.

Khương Dư Dư cũng lễ phép đáp lễ. Đối phương dường như chút ngạc nhiên vui mừng nên hành lễ thêm một nữa.

Lần Khương Dư Dư đáp , chỉ yên tại chỗ, chăm chú con quỷ .

Nam quỷ , cũng chính là Trường Ân, vẻ thất vọng, nhưng vẫn lễ phép hỏi: "Cô nương tới tìm sách ?"

Khương Dư Dư gật đầu, : " ở đây quyển nào liên quan đến nước Thiên Tàn ?"

Trường Ân híp đôi mắt thâm quầng, tỏ khó hiểu: "Sao hôm nay ai cũng quan tâm đến nước Thiên Tàn thế..."

Khương Dư Dư nhướng mày, đang định hỏi còn ai nữa thì khóe mắt vô tình lướt qua, bất chợt thấy một tia ánh sáng vàng kim.

Trường Ân thuận tay chỉ bên trong, : "Sách cô tìm đang , cô xếp hàng."

Khương Dư Dư thầm đoán đó là ai. Cô do dự một chút song vẫn bước về phía gian phòng giá sách.

Phòng mang phong cách cổ xưa, lúc tràn ngập ánh sáng vàng kim.

Cô chuyển hướng, dễ dàng thấy nơi ánh sáng vàng kim sáng nhất... chính là Chử Bắc Hạc đang giá sách, cầm một quyển sách cổ.

 

Thấy cô xuất hiện, Chử Bắc Hạc tỏ vẻ ngạc nhiên, chỉ lặng lẽ đưa quyển sách trong tay cho cô: "Sách cô tìm."

"Cảm ơn."

Khương Dư Dư nhận sách, định cầm .

Cô cầm , nhưng rút .

Cô ngoảnh đầu thì thấy Chử Bắc Hạc : "Có lẽ cô nên xem nội dung sách ."

Khương Dư Dư khó hiểu, nhưng vẫn mở sách , lật một trang, im lặng.

Chữ trong sách... cô hiểu.

Trông như chữ tượng hình cổ, mà cũng khi là thủy thư của pháp sư quỷ tộc.

Tóm , khác với tất cả những hệ chữ cô từng học qua.

Khương Dư Dư lập tức hiểu ý của Chử Bắc Hạc khi nãy, nhưng cô lập tức mở miệng gì mà lấy điện thoại .

Cô mở phần mềm dịch thuật lên để quét, xác nhận rằng phần mềm cũng dịch chữ trong sách, cô mới về phía Chử Bắc Hạc: "Anh chữ ?"

Chử Bắc Hạc gật đầu: "Đây là văn tự thời thượng cổ."

Anh ngừng một chút, hiếm khi chủ động: "Ta thể giúp cô dịch."

Trường Ân từ kệ sách nào trôi tới, thấy lời của Chử Bắc Hạc thì lập tức chỉ .

Với tư cách là kẻ phục chế sách, thật Trường Ân cũng thể dịch .

Chỉ là còn kịp mở miệng thấy ánh mắt đen lạnh lùng của Chử Bắc Hạc quét qua.

 

 

Loading...