Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 909

Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:37:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rõ ràng mang chút cảm xúc nào, nhưng khiến hồn thể Trường Ân co rút, vội vàng , chui trở một quyển sách nào đó kệ.

Khương Dư Dư để ý đến ánh của Chử Bắc Hạc, ánh mắt do dự quyển sách trong tay nửa giây dứt khoát đáp lời: "Làm phiền ."

Giọng cô đầy khách sáo, còn sự tùy tiện như .

Ánh mắt Chử Bắc Hạc khẽ lay động, một góc nơi trái tim chợt thắt , nhưng vẻ mặt hề biểu lộ. Anh đến bàn ở góc phòng .

Phòng bố trí chuyên để và ghi chép, đầy đủ vật dụng.

Ngoài trừ... .

cư dân trong phố yêu phần lớn đều là yêu quái.

Yêu tộc tuy tràn đầy năng lượng, nhưng mấy ai thích sách.

Tại Học viện Yêu lập, các môn học văn hóa chiếm tới một nửa, phần lớn yêu tộc đều học cho lệ.

Khương Dư Dư bèn cầm sách bước tới, đưa cho , còn thì cầm bút để ghi chép.

Chỉ hiểu thôi thì đủ, tìm thêm manh mối về kết giới phong tỏa của nước Thiên Tàn, vẫn cần ghi để cùng nghiên cứu với thầy Tôn và Thồ Tinh Trúc.

Trong căn phòng yên tĩnh, hai bên , tiếng trầm thấp như suối mát của Chử Bắc Hạc vang bên tai cô, chậm rãi kể đoạn lịch sử mấy chục nghìn năm về nước Thiên Tàn ghi chép trong sách.

Một , một ghi, suốt quá trình thêm câu nào khác.

Ở khe cửa sổ bên , Tiêu Đồ khung cảnh bình yên trong phòng, nhịn cúi đầu khó hiểu: "Mày xem hai họ thế hòa, vẫn hòa nhỉ?"

Kim Tiểu Hạc hình dáng nhỏ bé nên lén cũng thuận lợi hơn. Nghe xong câu hỏi của Tiêu Đồ, đầu tiên là nó nghiêng đầu, đó kỹ hai trong phòng, một lúc chuyển qua ôm đầu, đau khổ lắc lắc: Người giấy nhỏ cũng .

não, từ chối suy nghĩ.

Trong phòng, Khương Dư Dư đang ghi chép một nửa thì khựng , hỏi: "Hoa văn, phù văn của bùa truy nguyên , trong sách ghi ?"

Chử Bắc Hạc thấy giấy của cô chừa một chỗ trống, lắc đầu: "Sách ghi, nhưng nhớ đại khái hoa văn."

Vừa , vươn tay, định lấy cây bút trong tay cô.

Khương Dư Dư luồng ánh sáng vàng kim đột ngột áp sát, đầu bút run, một giọt mực vô tình vạch đúng lên cổ tay .

Dưới lớp ánh sáng vàng kim, giọt mực mơ hồ đan đường vân đen cổ tay .

Khương Dư Dư đường vân nhỏ như leo mạch m.á.u nơi cổ tay , dù đầu thấy, nhưng mỗi đều thấy chướng mắt một cách kỳ lạ.

 

Khương Dư Dư nhịn hỏi: "Đường đen cổ tay là gì ?"

Tay Chử Bắc Hạc đang nhận bút khựng , ánh mắt rơi cổ tay .

Tổn thương mà Long Mạch bản thể chịu sẽ để dấu vết nhất định thể.

Những đường vân nhỏ như sấm sét , chính là vết tích để khi gánh chịu hàng trăm đạo thiên lôi đó.

Đáp án đó xoay vòng trong lòng , cuối cùng vẫn , chỉ xoay cổ tay, dùng ánh sáng vàng kim che , chỉ bình thản : "Không ."

Khương Dư Dư cảm nhận sự né tránh của , trái tim chợt lạnh , sắc mặt cũng nguôi . Cô hỏi thêm nữa, chỉ tránh sang một bên, để vẽ hoa văn phù văn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-909.html.]

Đồng thời, cô cũng âm thầm nhắc nhở bản .

Người mặt là Chử Bắc Hạc khi xưa nữa, chuyện của , đến lượt cô hỏi.

Đợi khi bộ tài liệu chỉnh lý xong, cô với ... sẽ còn gặp nữa.

Chử Bắc Hạc cũng cảm nhận cảm xúc nhạt trong khoảnh khắc của Khương Dư Dư, trong lòng khỏi dấy lên một tia phiền muộn.

Một lúc lâu , bình tĩnh , cuối cùng gì thêm.

Tiêu Đồ vẫn đang lén ngoài cửa sổ, lúc ánh mắt cũng rơi những đường vân tia sét cổ tay Chử Bắc Hạc như Khương Dư Dư khi nãy, vẻ mặt chút trầm ngâm.

Trong hai ngày đó, Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc dịch bộ tài liệu liên quan đến nước Thiên Tàn trong tiệm sách Trường Ân.

Cuối cùng Khương Dư Dư cũng tìm một manh mối nhỏ từ một cuốn sách cổ chỉ nhắc đến nước Thiên Tàn.

"... Vào ngày phong tỏa quốc gia, Thiên Tàn tách biệt, từ đó ai còn thấy của nước Thiên Tàn."

Khương Dư Dư lẩm bẩm câu đó, ánh mắt cuối cùng dừng ở hai chữ trong đó.

"Đoạn... đoạn giới, trận đoạn giới."

Trận đoạn giới từng cô lập Hải Thị, phần tương tự như việc phong tỏa quốc gia.

xét kỹ thì cũng chút khác biệt.

"Nếu trận đoạn giới vốn dĩ phát triển từ pháp trận phong tỏa quốc gia của nước Thiên Tàn thì ?"

Khương Dư Dư theo bản năng nêu lên nghi vấn của .

Chử Bắc Hạc định mở miệng thì thấy một cái đầu bất ngờ chen : "Gì gì ? Nghe thế, bắt đầu thấy hứng thú đó."

Thì là Thồ Tinh Trúc.

Ban đầu Thồ Tinh Trúc ở nhà cùng thầy Tôn xem qua những sách cổ về pháp trận mà họ mang đến.

vì hôm đó Chử Bắc Hạc lảng tránh vấn đề của cô, Khương Dư Dư ở riêng với nên kéo Thồ Tinh Trúc đến cùng.

bên thầy Tôn còn Tạ Vân Lý, họ vẫn thể lo liệu .

Thồ Tinh Trúc hai ngày nay cũng đang xem mấy sách cổ mà hiểu , vài chữ hiểu cũng , vì thể xem tranh.

Lúc , Thồ Tinh Trúc cũng cảm thấy là bóng đèn. Sau khi lời của Khương Dư Dư thì nhanh chóng lấy sổ tay , đặt lên bàn.

"Đây là ghi chép phục nguyên pháp trận đoạn giới ở Hải Thị mà . May mà khi đó vẫn đang livestream, chú quyết của Thôi Nguyệt cũng ghi . pháp trận đó quá lớn, chạy quanh mấy chỗ mắt trận mấy mới miễn cưỡng mô phỏng hai phần ba..."

Khương Dư Dư Thồ Tinh Trúc năng khiếu với pháp trận, nhưng ngờ thời gian cô rời khỏi Hải Thị, tự nghiên cứu trận đoạn giới đến cỡ đó.

Nhìn kỹ hình dạng sơ khai của pháp trận vẽ trong sổ tay, Khương Dư Dư bỗng chỉ một chỗ: "Ký hiệu chẳng là một dạng giới hạn ?"

Thồ Tinh Trúc ghé sát , gật đầu nghiêm túc: " , trận đoạn giới tuy cô lập Hải Thị, nhưng về bản chất là giới hạn việc tách rời một thứ, ví dụ như âm thanh, tín hiệu..."

Hai tự dưng bắt đầu thảo luận chi tiết về pháp trận, gần như quên mất Chử Bắc Hạc, khiến như gạt sang một bên.

 

 

Loading...