Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 932
Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:38:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:38:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cô ngẩng cằm, giọng quên khiêu khích: "Sao? Muốn thử ?"
Người đàn ông cô chằm chằm một lúc lâu, khóe miệng hiện lên nụ sâu xa, một lời, rời .
Gã thẳng một con hẻm gần đó. Văn Nhân Bách Tuyết thấy lập tức thả con ch.ó và con mèo lao theo như tên bắn, nhưng hẻm thì phát hiện bóng dáng biến mất.
Cô cẩn thận ngửi thử, nhưng còn ngửi thấy chút khí tức nào của gã.
Sắc mặt cô lập tức trở nên khó coi.
Khi cô trở , gã tóc vàng mắt xanh chạy trốn từ lâu.
Khương Tố cũng quan tâm đến gã nữa, trông mong Văn Nhân Bách Tuyết, hỏi: "Dì họ, là ai ?"
"Không ."
Văn Nhân Bách Tuyết đáp, mắt nheo : "Cũng thể... là ."
Khương Tố lập tức tròn xoe mắt, tay cầm cây khoai tây run lên.
Văn Nhân Bách Tuyết sợ rơi cây khoai tây của , vội vàng nhận , liếc một cái: "Cậu Hải Thị ? Sao đến Kinh Thành?"
" đến tìm chị ..."
Khương Tố cũng ngờ gặp chị suýt chút mất mạng.
Bỗng nhiên, như nhớ điều gì, vội lấy bùa hộ mệnh .
Thấy đó một vết nứt nhỏ, Khương Tố nên mừng vì nó cứu một mạng nên buồn vì bùa chị cho nứt nữa .
Không chị chịu cái mới miễn phí .
Đang chìm trong nỗi u sầu vì bùa nứt, Văn Nhân Bách Tuyết hỏi thiếu niên đeo khẩu trang bên cạnh: "Còn , như ?"
Vừa , cô giơ tay giật khẩu trang của thiếu niên xuống.
Khương Tố lúc mới nhớ đến tình trạng mặt thiếu niên, định ngăn cản thì Văn Nhân Bách Tuyết tay quá nhanh, gương mặt thiếu niên lộ mắt .
Nhìn rõ mặt thiếu niên, Khương Tố mới xác định nhầm.
"Mặt ... chữ?"
Bên má của thiếu niên một chữ "hổ" to đùng.
Xung quanh chữ còn một vòng tròn, giống tay mà giống như in hằn lên, ai còn tưởng là hình xăm đặc biệt.
Đây cũng là lý do mà gã tóc vàng mắt xanh lúc nãy cứ ngạc nhiên chụp hình mãi thôi.
Cô trợ lý tuy mới đầu tiên thấy nhưng đại khái cũng hiểu lý do.
"Cái từng , là cách chữa bệnh quai của xưa, chữ "hổ" lên mặt sẽ khỏi."
đó là cách mê tín dân gian của nông thôn thời xưa, trợ lý cũng ngờ ở nơi như Kinh Thành thời nay dùng cách đó trị bệnh.
Khương Tố thì mới đầu chuyện , dù thấy cách chữa bệnh kiểu đó kỳ quái nhưng vẻ bối rối của thiếu niên thì cũng chút ngại, định nhắc dì họ trả khẩu trang cho .
Không thì họ cũng chẳng khác nào gã tóc vàng mắt xanh mất dạy .
chợt thiếu niên bỗng mở miệng, giọng ấm ức: "... quai ."
Nghe , Khương Tố định hỏi nếu vẽ chữ "hổ" lên mặt thì Văn Nhân Bách Tuyết ở bên tiến sát mặt thiếu niên, ngửi kỹ : "Cậu đúng là bệnh, chữ chắc là do yêu quái vẽ lên."
Lúc nãy cô còn ngửi mùi yêu khí dù khẩu trang che, chắc chắn đại yêu .
Mà chữ cũng vẽ bằng yêu lực nên cũng thể xóa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-932.html.]
"Cậu yêu quái trêu ghẹo đúng ?" Văn Nhân Bách Tuyết hỏi.
Thiếu niên ngẩn một lúc, chỉ đáp: "Không yêu quái... là bạn , cũng tại vẽ chữ lên mặt ..."
Sáng ngủ dậy thì thấy mặt chữ đó.
Với cái chữ to tướng như thế, dám đến trường, định tìm bạn hỏi cho rõ.
Nếu là trò đùa thì cũng quá đáng thật.
Chỉ là còn đến nơi thì một nước ngoài kỳ lạ chặn ...
Nghe đến đây, Văn Nhân Bách Tuyết tin, chắc chắn đó là yêu quái vẽ.
Tên nhóc dám nghi ngờ cô .
Thế là Văn Nhân Bách Tuyết hỏi: "Vậy xem bạn tên gì, ở ?"
Thiếu niên cũng suy nghĩ gì, thành thật đáp: " tên thật, nhưng từng là học sinh của trường trung học ở khu ba."
Văn Nhân Bách Tuyết: ...
Trường trung học ở khu ba...
Ai cũng , khu ba là khu dành cho yêu quái, bên trong chỉ một trường học.
Đó chính là Học viện Yêu lập.
Ha, sơ suất .
Kẻ gây rắc rối là yêu quái của trường .
Để tránh bình thường xâm nhập nên khu vực ba và Học viện Yêu lập đ.á.n.h dấu rõ ràng bản đồ vệ tinh, nên thiếu niên tên là Tưởng Hoán tìm là .
Văn Nhân Bách Tuyết là thành viên dự của Cục Quản lý Yêu quái, quyền can thiệp những tranh chấp giữa và yêu.
Cô cũng là yêu quái con nào còn trẻ con đến mức vẽ bậy nghịch ngợm lên mặt như .
Vì thế cô mở miệng : " là học sinh trường trung học khu ba, theo ."
Nói , cô sang con mèo và con ch.ó cúi rạp chân từ khi nào: "Chị bây về trường đây, hai nhóc tự về ."
Cô ngẫm nghĩ bổ sung: "Về nhà cho ngoan , nếu để chị trừ điểm nhiệm vụ... thì hè hai nhóc đừng mong giữ lớp lông đó."
Lúc Văn Nhân Bách Tuyết câu thì mặt vẫn nở nụ , giọng điệu cũng ôn hòa, nhưng thế nào cũng khiến rợn tóc gáy.
Tưởng Hoán định rằng chị gái cũng to gan thật, ch.ó thì thôi , chứ thả mèo như thế nó hiểu tiếng mà tự đường về nhà.
Vừa nghĩ thì lập tức thấy con mèo nhỏ và con ch.ó đen ngoan ngoãn gật đầu với cô chạy biến .
Tưởng Hoán: ...
"Lo xong" cho hai "đứa nhỏ" , Văn Nhân Bách Tuyết hiệu cho Tưởng Hoán theo . Khương Tố thì lập tức : "Dì họ, xe, để đưa luôn."
Chị đang ở Học viện Yêu lập, đến cổng trường cho chị một bất ngờ!
Chốt xong, cả nhóm lên xe, để trợ lý lái xe thẳng tới khu ba chỉ cách hai con phố.
Mãi cho đến khi bốn rời , ở cách đầu ngõ xa một cái đầu tóc vàng mắt xanh ló , vẻ mặt vẫn còn sợ hãi.
Một lúc , gã lấy chiếc điện thoại nứt màn hình, bắt đầu nhắn tin: [Mọi ơi, thấy pháp sư thật ở nước Hoa, suýt nữa nguyền !]...
Học viện Yêu lập.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.