Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 935
Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:39:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Văn Nhân Bách Tuyết Khương Tố ôm bùa ngọc mà hai tay mà run như bệnh nhân Parkinson thì nhịn nhạo: "Sợ thì vứt cũng , dù gì Khương Dư Dư chắc cũng trách ."
Lần nhóc hại Khương Dư Dư phạt mà cô nàng đó còn tặng cho một lá bùa gây nấc cụt nữa mà.
Tuy hiểu vì , nhưng Văn Nhân Bách Tuyết cảm thấy Khương Dư Dư khá thiên vị đứa em họ phàm .
Tay Khương Tố run rẩy ngừng, nhưng giọng run rẩy kiên định: "Không, , là chị bảo cầm."
Chị bảo cầm đồ, cho dù là trực tiếp ôm m.á.u đen kỳ quái , cũng cẩn thận mà giữ lấy.
Nghe , Văn Nhân Bách Tuyết nghiêng đầu Khương Tố một cái, ánh mắt đầy vẻ đ.á.n.h giá.
Thấy rõ ràng thấy ghê tởm sợ hãi nhưng vẫn ôm lấy vật đó, sợ rơi vỡ, ánh mắt cô trở nên khác lạ.
Thấy cổ trùng hóa thành sương đen và m.á.u đen kỳ lạ đều khống chế, bà lão nhà Ô Hô cuối cùng cũng trầm giọng mở miệng hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì đây?"
Có thể thấy bà cụ dễ chịu, nhưng đối diện với Chử Bắc Hạc, bà vẫn bớt phần nào.
Khương Dư Dư trả lời ngay. Sau khi giao bùa ngọc phong ấn cho Khương Tố, cô cúi gỡ bỏ phong ấn mặt Tưởng Hoán.
Cô cẩn thận cảm nhận, xác nhận cơ thể còn gì khác thường mới dùng một tay bấm quyết, niệm chú chữa trị vết thương mặt cho bé: "Thanh huyết mạc xuất, trọc huyết mạc dương..."
Chữ "hổ" mặt Tưởng Hoán tự động tan biến từ khi cổ trùng chui khỏi da thịt, lúc mặt sạch sẽ, chỉ còn vết thương như lỗ thủng đang chảy m.á.u tươi bình thường, trông kinh dị.
Sau câu chú của Khương Dư Dư, vết thương mặt Tưởng Hoán nhanh chóng ngừng chảy máu.
Chỉ là pháp thuật chữa trị của cô bằng Bạch Thuật, thể khép cho miệng vết thương liền .
Vì , cô bảo Ô Hô đưa Tưởng Hoán đến phòng khám của Du Hiên để khâu , cố gắng thành việc chữa trị gương mặt trong vòng một ngày.
Ô Hô cuối cùng cũng hồn biến cố , lời Khương Dư Dư xong cũng phản bác, lập tức xông tới vác Tưởng Hoán lên vai kéo theo Sơn Trúc chạy ngoài.
Đợi đều rời , Khương Dư Dư mới bà lão, trả lời câu hỏi khi nãy: "Trên đường đến đây, cảm nhận sự bất thường trong cơ thể nhóc đó. Triệu chứng của nhóc đó là cổ trùng ký sinh, nhưng hề khí tức của cổ, giống với tình huống từng gặp ."
Khương Dư Dư giỏi đối phó với cổ trùng, ngay cả khi gặp Đệ Cửu Liên Thành thì cô cũng chỉ nghĩ đến việc dụ con trùng mới tiêu diệt.
Trường hợp của Tưởng Hoán cũng .
Tất nhiên, dứt khoát lôi cổ khỏi cơ thể như cách bà cụ cũng là một phương án, dù bạo lực nhưng hiệu quả.
Chỉ là đường đến, Khương Dư Dư nghĩ xa thêm một bước.
"Xét theo tướng mạo Tưởng Hoán, chỉ là một học sinh trung học bình thường lai lịch gì đặc biệt. Điều duy nhất thể xem như đặc biệt là việc quen một bạn đặc biệt mạng, tức yêu quái hổ tên Ô Hô."
Khương Dư Dư : "Con cổ trùng từng gặp giấu cực kỳ kỹ, nhưng dễ dàng để và Ô Hô cảm nhận . Vì , nghĩ khi nó chọn Tưởng Hoán vật chủ, lẽ dự đoán rằng bạn của sẽ cầu xin lớn trong tộc giúp đỡ."
Nghe đến đây, khí tức trầm của bà cụ chợt tỏa yêu khí đầy nguy hiểm.
Đó là cơn giận dữ khi gài bẫy.
Vì những gì xảy chứng minh suy đoán của Khương Dư Dư là đúng.
Con trùng đó từ đầu nhắm đến bà hoặc một yêu quái trưởng thành nào đó trong tộc của Ô Hô, nên khi bà tay, nó phản kháng mà ngoan ngoãn để lôi theo dòng yêu lực.
Theo kế hoạch ban đầu của nó, khi rời khỏi cơ thể thiếu niên, nó sẽ lập tức chui xác yêu quái hổ .
Sau đó, chỉ trong nháy mắt, nó hòa xương m.á.u của bà, khiến bà thể dễ dàng tách nữa.
Phải rằng, cơ thể yêu tộc đặc biệt, cổ trùng bình thường khi chui thể yêu huyết tiêu diệt.
Nếu con trùng thể ký sinh trong cơ thể yêu tộc thì chỉ thể nó tạo riêng để thích ứng với thể chất yêu tộc.
Chính là cổ trùng ác niệm của Thúc Ách.
Chỉ là thể xác định là con trốn khỏi thôn Đệ Cửu .
Khương Dư Dư nghi ngờ nên mới báo cho Chử Bắc Hạc và bảo chờ đến thời điểm mấu chốt mới xuất hiện.
Họ chờ khoảnh khắc nó chủ động rời khỏi cơ thể Tưởng Hoán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-935.html.]
Bà cụ xong những lời của Khương Dư Dư, cũng hiểu vì cô bảo Ô Hô đưa rời mới giải thích chuyện.
Nếu , đứa trẻ mà bản cũng là một mắt xích trong kế hoạch, chắc chắn sẽ phát điên...
Nghĩ đến đây, ánh mắt bà Khương Dư Dư cuối cùng cũng bớt lạnh vài phần, tuy trông vẫn sắc bén nghiêm khắc, nhưng so với khác thì hơn một chút.
"Bên Ô Hô sẽ bảo lớn trong tộc dạy dỗ và nhắc nhở nó."
Dù nên để đứa trẻ mang nặng cảm giác tội , nhưng một chút áy náy đủ cũng thể khiến trẻ trưởng thành hơn.
Yêu tộc dạy dỗ con cháu thường ưa kiểu đơn giản hơn.
Tuy , bà cụ vẫn ghi nhận ân tình của Khương Dư Dư.
Bà thứ mà Khương Tố đang ôm trong tay, đột nhiên với Khương Dư Dư: "Thứ m.á.u đen di chuyển ... cô thể thử tra theo hướng "huyết bộc"."
Đây là gợi ý mà bà dành cho cô.
Nhiều hơn nữa thì .
Khương Dư Dư cũng ngờ thể lấy gợi ý từ bà cụ.
Rời khỏi nhà của bà, cô theo sang Chử Bắc Hạc.
Cô từng đến thứ gọi là "huyết bộc".
dù gì cũng là Long Mạch nghìn năm, chắc hẳn nhiều hơn cô nhỉ?
Chử Bắc Hạc định gì đó thì Văn Nhân Bách Tuyết bên cạnh đột nhiên lên tiếng: "Huyết bộc hả, cái ."
Mọi , thấy vẻ mặt của Văn Nhân Bách Tuyết hiếm khi nghiêm túc.
Đón lấy ánh mắt của , cô hít sâu một chậm rãi : "Vào đêm trăng tròn, vị bá tước ma cà rồng tuấn sẽ tỉnh giấc từ lâu đài cổ của gã, đó bước ánh trăng, tìm con mồi của . Mỗi con mồi từng gã "rửa tội" sẽ trở thành hầu trung thành nhất của gã. Trong những hầu , sẽ một, chỉ một thể trở thành tân nương của bá tước."
Con đường chìm một sự im lặng kỳ quái.
Cho đến khi tay Khương Tố run lên, miếng bùa ngọc bội vẫn run rẩy trong tay rơi xuống đất.
Khương Tố lập tức biến sắc, hét lên đau đớn: "A a a! Chị ơi!"
Em xin chị!
Miếng ngọc bao bọc bởi phù chú sắp rơi xuống đất thì một làn sương đen bất ngờ đỡ lấy nó.
Sương đen nâng bùa ngọc bay lên phía túi xách của Khương Dư Dư.
Ừm, là một con rùa cá sấu.
Dù ngoại hình dữ tợn, nhưng lúc hiểu thể thấy một chút đắc ý trong biểu cảm của nó.
[Chậc, cái nhà cuối cùng vẫn dựa . ]
Đứa em họ thì tác dụng gì?
Không chỉ khiến chị nó nộp phạt, mà đưa đồ cho cũng cầm vững.
Cũng may Khương Tố lời của Quy Hư, nếu chắc lúc quỳ xuống Khương Dư Dư .
Khương Dư Dư cũng chẳng để ý đến trò của Quy Hư, vỗ nhẹ đầu Khương Tố, đó Văn Nhân Bách Tuyết.
Dù cảm thấy khả năng cao, cô vẫn nhịn hỏi: "Cái phần giới thiệu về huyết bộc là từ tài liệu cổ ?"
Văn Nhân Bách Tuyết vẻ ngây thơ hiền lành, chớp mắt : "Không, là tiểu thuyết "Cô dâu độc nhất của bác tước ma cà rồng"."
Khương Dư Dư: ...
Cô ngay mà!