Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 941

Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:39:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không Ly Thính cố ý dàn xếp chuyện , mà thực tế là việc cùng đến làng cổ vật là do chính Chử Bắc Hạc đề xuất.

Rõ ràng thể dùng danh nghĩa lãnh đạo Cục An ninh Đặc biệt để sắp xếp, mà đại nhân cứ nhất quyết thông báo qua miệng của .

Dù mơ hồ cảm thấy thái độ của đại nhân đối với Khương Dư Dư chút đổi, nhưng Ly Thính vẫn luôn cảm thấy cứ kiên quyết cùng với Khương Dư Dư, đơn thuần chỉ là cải thiện quan hệ giữa hai .

Mà giống như là... luôn ở bên bảo vệ cô.

Dù trong lòng ngờ ngợ nhưng Ly Thính cũng nhiều.

cũng chỉ là truyền đạt và việc mà thôi.

Nghe Ly Thính trực tiếp đề nghị Chử Bắc Hạc cùng về làng cổ vật, Khương Dư Dư chỉ suy nghĩ trong chốc lát đồng ý.

Với phận hiện giờ của Chử Bắc Hạc, cô đương nhiên thể yêu cầu theo khắp nơi. Cũng như bây giờ, cô còn cái suy nghĩ nhất định đeo lấy như nữa.

Hơn nữa... làng cổ vật đối với cô và cả Chử Bắc Hạc đây là nơi đặc biệt.

tưởng tượng nếu cùng đó thì cả hai sẽ đối mặt như thế nào.

lời của Ly Thính cũng lý. Việc Chử Bắc Hạc Kinh Thành trong thời gian tới sẽ thoải mái hơn.

Mà điều cuối cùng khiến Khương Dư Dư đồng ý chính là câu khác của Ly Thính: "Đại nhân vốn tính cách cô độc, từ đến nay trừ thì từng cho ai cùng. Nay hiếm hoi lắm mới một chịu cùng. Nếu cô dẫn theo thì khả năng đại nhân sẽ một rời Kinh Thành, ai thể tìm thấy ."

Trong thời điểm đặc biệt như thế , Khương Dư Dư tất nhiên thể yên tâm để Chử Bắc Hạc một rời .

Cho nên, dù trong lòng chút do dự, cô vẫn quyết định lên kế hoạch cùng Chử Bắc Hạc đến làng cổ vật.

Chỉ là, kế hoạch rời khỏi Kinh Thành mang theo Chử Bắc Hạc của cô còn thành hình thì một biến cố bất ngờ gián đoạn.

Biến cố chuyện gì khác, mà chính là...

Khương Hãn cũng đến Kinh Thành .

Hơn nữa còn dẫn theo Khương Trạm cùng.

Linh hồn của Khương Trạm thời gian nuôi dưỡng hồi phục nhiều, cả thể vốn yếu ớt cũng khỏe mạnh như bình thường.

Trước đây vì mang mệnh đồng t.ử nên hầu như sống trong viện điều dưỡng, ít khi cơ hội xa.

Huống chi còn là cùng em trai xa.

Hai đến nên Khương Dư Dư cũng tiện bỏ mặc họ mà rời ngay.

Vì thế cô ở thêm một ngày.

Cũng may là cô .

Bởi vì chuyến của Khương Hãn, danh nghĩa là đến đón Khương Tố về nhà, nhưng thực chất...

Là đến đòi Tỳ Hưu.

Từ Chử Bắc Hạc sẽ tạm mượn ngọc của Tỳ Hưu đến giờ gần hai tháng.

Trong thời gian hết bận chuyện kết giới chắn biển đến chuyện cổ trùng ác niệm, cả Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc đều thật sự quên khuấy mất việc .

Dù Tỳ Hưu là thần thú, vốn dĩ thuộc về ai cả, nhưng ngọc hiện giờ của nó đúng là do Khương Hãn nuôi lớn.

Khương Hãn quyền đòi nó thật.

Chỉ là khi Khương Hãn đòi , nhớ đến trạng thái hiện giờ của Tỳ Hưu, vẻ mặt Khương Dư Dư hiếm khi chút chột .

Chử Bắc Hạc một cái.

Người im lặng một hồi, về phòng .

Chẳng bao lâu , đem ngọc của Tỳ Hưu ngoài, đích giao cho Khương Hãn.

Trong sân nhà của Khương Dư Dư, gió hè mang theo nóng vườn qua.

Mồ hôi lăn dài trán Khương Hãn. Cậu ngọc Tỳ Hưu trong tay, nét mặt thoáng ngơ ngác, lâu mới lên tiếng hỏi với vẻ nghi ngờ: "Đây là... Tỳ Hưu ?"

 

Chử Bắc Hạc ngọc Tỳ Hưu trong tay Khương Hãn, gật đầu: "Phải."

Khoé miệng Khương Hãn khẽ giật giật.

Khương Trạm và Khương Tố bên cạnh cũng nhịn ghé đầu qua.

Vừa một cái, họ cũng ngẩn : "Miếng ngọc ... vốn nhỏ nhắn ?"

Bởi vì một thời gian Khương Hãn hầu như ngày nào cũng mang ngọc linh của Tỳ Hưu theo bên nên nhà họ Khương cũng khá quen thuộc với nó.

Thêm nữa, nhờ " nuôi" bởi Khương Hãn mà Tỳ Hưu còn lớn lên trông thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-941.html.]

Khương Tố vẫn còn ấn tượng rõ về ngọc Tỳ Hưu thần kỳ .

chỉ mới mượn đầy hai tháng, mà ngọc Tỳ Hưu vốn cần Khương Hãn dùng cả hai tay nâng... bây giờ biến thành một... con Tỳ Hưu tí nị chỉ dài cỡ ngón út thế ?

Đừng Khương Tố, đến chính chủ là Khương Hãn cũng suýt nhận nổi.

Nhìn ngọc Tỳ Hưu bé tí xíu trong lòng bàn tay, ánh mắt Khương Hãn thoáng hiện vẻ xót xa, lâu mới khó nhọc hỏi một câu, mang ít nhiều oán trách: "Mấy dạo ... cho nó ăn cơm hả?"

Khương Hãn thật sự xót xa.

Tuy ban đầu cũng ép buộc thôi, nhưng mỗi ngày nó kêu đói, tìm đủ cách thu thập các loại ngọc mang linh khí để cho nó ăn.

Nhìn món ngọc trong tay dần dần lớn lên, thậm chí còn thể chạy nhảy... Khương Hãn thật sự nuôi nó như con.

Vì nó, chỉ tiêu sạch tiền tiết kiệm của , còn nghĩ đủ cách moi tiền từ bố ruột.

Khó khăn lắm mới nuôi con ngọc Tỳ Hưu lớn, mới cho mượn đầy hai tháng gầy tóp thành cái cục nhỏ xíu thế !

Một đứa nhóc ăn khỏe như thế mà để đói teo tóp!

Dù đối phương là Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc, Khương Hãn cũng thấy oán giận.

Họ đang ngược đãi rùa!

Khương Dư Dư đối diện với ánh mắt đầy oán trách của Khương Hãn, tuy của cô, nhưng vẫn chút chột .

Cô khẽ ho một tiếng, nhịn mà giải thích: "Tình trạng của Tỳ Hưu là do đói mà gầy ."

Sau khi cô điêu khắc ngọc, hồn thể của Tỳ Hưu hòa một với nó nên ngọc của nó thể đổi tùy theo lượng linh khí hấp thu từ việc gặm ngọc.

việc nó từ món ngọc lớn trở thành mảnh ngọc nhỏ xíu như bây giờ bổ sung ngọc.

Nó thành như thế là vì mang đá trấn giữ biển nên chia sẻ phần lớn sức mạnh tích lũy qua bên .

Thực đó nó còn nhỏ hơn nữa.

Thân hình bây giờ cũng nhờ Chử Bắc Hạc dùng linh khí giúp nó hồi phục phần nào .

Khương Dư Dư giải thích đơn giản về chuyện kết giới chắn biển, Khương Hãn xong tuy hiểu, nhưng...

Cậu vẫn đau lòng.

Nhỏ xíu như thế , nuôi to như tốn bao nhiêu ngọc chứ?

Tỳ Hưu ngẩng đầu Khương Hãn.

Tuy ngọc nhỏ , nhưng linh thức của nó vẫn còn, vẫn thể hoạt động.

Lúc thấy như , nó nghiêng đầu suy nghĩ một chút, đột nhiên đầu Chử Bắc Hạc.

Chử Bắc Hạc bắt gặp ánh mắt của Tỳ Hưu, gì thêm, chỉ khẽ chỉ Kim Tiểu Hủ ở túi áo .

Kim Tiểu Hủ lập tức như nhận lệnh, vụt bay trong phòng, lâu mang một tập tài liệu bay đến mặt Khương Hãn.

Khi tập tài liệu rơi tay của Khương Hãn, vẫn kịp phản ứng: "Cái là?"

Chử Bắc Hạc : "Là một mỏ ngọc từng khai thác ở Kỳ Sơn."

"Đây là quà cảm ơn mà Tỳ Hưu tặng cho ."

Cũng thể hiểu là tiền cơm.

Tập tài liệu chính là hồ sơ liên quan, cho chuẩn sẵn từ .

Nghe là một mỏ ngọc, ngay cả mấy em nhà họ Khương vốn thiếu tiền cũng theo phản xạ mà tròn mắt.

Khương Tố tỏ vẻ ghen tị: "Thần thú nhà tặng quà gì oách xà lách ?"

Rồi sang Khương Dư Dư, chỉ : "Chị, chị còn quen con thần thú nào khác , chị xem thử xem em thể nuôi ạ?"

 

Khương Dư Dư Khương Tố, để ý đến trò hề của .

Thần thú như Tỳ Hưu bình thường sẽ dễ dàng kết duyên với con .

theo lời Khương Hãn thì từ lâu đây gặp bản thể Tỳ Hưu trong mộng. Trước Tỳ Hưu vẫn luôn mở miệng, nên Khương Dư Dư cũng hỏi nhiều.

Lúc tò mò: Giữa Tỳ Hưu và Khương Hãn rốt cuộc cơ duyên gì?

Khương Hãn cầm hồ sơ khai thác mỏ ngọc trong tay, đang do dự nên trả , dù thì bây giờ tuy nghèo, nhưng cũng đến nỗi nuôi nổi nó nữa.

Nghe Khương Dư Dư nhắc đến chuyện giữa và Tỳ Hưu, cũng khỏi phân tâm.

 

 

Loading...