Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 942
Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:39:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Về chuyện đó, thật sự rõ.
Đang nghĩ ngợi thì Khương Hãn thấy con Tỳ Hưu mini vốn lòng bàn tay đột nhiên nghiêng đầu, về phía Khương Trạm, từ nãy đến giờ vẫn gì.
Đuôi nó khẽ vẫy, ngọc nhỏ bé nhảy phóc lên mặt Khương Trạm.
Khương Trạm sửng sốt, theo phản xạ vươn tay đỡ lấy nó, thấy Tỳ Hưu đang , hình như gì đó.
Quả nhiên, Tỳ Hưu mở miệng.
Dù nó nhỏ xíu, nhưng giọng khàn đục, già nua và dày dặn hợp với hình dáng nhỏ nhắn dễ thương hiện tại.
"Năm mười ba tuổi, nhặt một mảnh lưng giáp của ."
Tỳ Hưu sinh gánh tam sơn ngũ nhạc, rừng thiêng nước độc, tích tụ theo năm tháng thì dễ sinh ô uế.
khác với Long Mạch, Tỳ Hưu khả năng thanh tẩy ô uế.
Nên cách xử lý của nó là tự bóc mảnh lưng giáp ô uế khỏi thể.
Mỗi mảnh lưng giáp đều mang theo sức mạnh nguồn cội của Tỳ Hưu, đó là lý do vì , theo năm tháng, sức mạnh bản thể của Tỳ Hưu ngày càng yếu .
Mảnh lưng giáp năm đó Khương Trạm nhặt , ngoài mang theo sức mạnh căn nguyên, còn một tia linh thức của nó.
Mọi Tỳ Hưu chuyện đều ngạc nhiên thấy rõ.
Ngay cả Khương Trạm cũng nhớ nổi từng nhặt mảnh giáp lưng của Tỳ Hưu.
Khương Tố là nhanh mồm nhanh miệng nhất trong nhóm, nhịn hỏi: "Khoan , nếu là Trạm nhặt giáp lưng của mi, mi tìm đến... Hãn?"
Khương Trạm cũng tỏ vẻ khó hiểu, còn Khương Hãn thì như nhớ điều gì đó, biểu cảm chút kỳ lạ.
Rồi họ Tỳ Hưu tiếp: "Vì tặng mảnh giáp lưng của cho em trai là Khương Hãn."
Khương Trạm: ...
Anh mím môi trầm mặc, đó gõ chữ: [ nhớ. ]
Khi còn nhỏ vốn sống khép kín, cũng từng thiết với đứa em trai Khương Hãn chứ đừng là tặng quà.
Không ngờ, , vẻ mặt Khương Hãn lập tức trở nên kém hẳn. Một lúc lâu , giọng phần bực bội, trầm giọng : "Anh từng tặng."
Dù nếu Tỳ Hưu nhắc tới, cũng nhớ .
khi còn nhỏ, thực sự từng nhận quà từ Khương Trạm.
Đó là một khối xám xịt, trông như hóa thạch.
Năm đó chín tuổi, theo bà đến viện điều dưỡng, gặp Khương Trạm.
Khương Hãn luôn một , nhưng từng cơ hội cận.
Lúc thấy , Khương Trạm đang cầm khối đồ vật kỳ lạ đó, khi đó Khương Hãn thấy cảm giác mâu thuẫn với .
Cậu trách trai thiết với gia đình, ruột duy nhất.
Vì thế, kiếm cớ hỏi nhặt thứ bẩn gì.
Khương Trạm khi còn nhỏ cũng ít , thậm chí còn lười gõ chữ. Khương Hãn tức giận, lập tức nhào tới chống nạnh đòi cướp thứ trong tay trai: "Cho em!"
Cậu nghĩ Khương Trạm sẽ tức giận, sẽ cãi với .
Không ngờ, Khương Trạm buông tay, đưa khối giáp lưng bẩn bẩn đó cho .
Khương Hãn cầm thứ đó chẳng thấy vui, vứt , cảm thấy đó là "quà" Khương Trạm tặng , nỡ vứt linh tinh nên mang về phòng ném góc.
Kết quả là tối hôm đó Khương Trạm tái phát bệnh, tình trạng .
Cậu bé Khương Hãn tin thì , thấy mảnh giáp ở góc phòng, lập tức ôm lấy chuyện với nó.
Cậu trai khỏe .
Cậu Khương Trạm c.h.ế.t.
Vậy nên, Khương Trạm vốn thần hồn yếu do mệnh đồng tử, năm đó hiếm khi dấu hiệu hồi phục.
Khi đó Khương Hãn cũng nghĩ rằng sự hồi phục của Khương Trạm liên quan đến lời cầu nguyện với mảnh giáp lưng.
Sau đó Khương Hãn đưa về nhà, mảnh giáp lưng đó cũng như biến mất. Dần dần, cũng quên mất sự tồn tại của nó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-942.html.]
Không ngờ rằng, dù giáp lưng biến mất, Tỳ Hưu trong mấy năm đó liên tục xuất hiện trong mộng của hình dạng hồn thể.
Tỳ Hưu : "Luồng sức mạnh gốc của bám mảnh giáp dùng cho Khương Trạm qua điều ước của , nên linh thức cũng theo về với ."
Khi đó bản thể của Tỳ Hưu chìm giấc ngủ sâu, thần hồn phân tán, nếu linh thức đó giữ gìn thì vài năm cũng sẽ tự tan biến.
Không ngờ nhiều năm , Khương Hãn tò mò nên nhờ Khương Dư Dư chế tác một món ngọc lấy hình dạng bản thể của nó.
Lại càng ngờ, nhờ món ngọc đó, nó thể thức tỉnh từ linh thức còn sót .
Nói nó là cơ duyên của Khương Hãn, thực cũng .
Chính xác thì họ là cơ duyên của .
Khương Trạm xong quá trình kết duyên giữa Khương Hãn và Tỳ Hưu, một lúc lâu vẫn phản ứng gì.
Anh vốn tưởng rằng bản thể sống sót suôn sẻ đến nay đều là nhờ những điều bác dâu cả dạy cho.
Giờ nghĩ , thấy quá đỗi tự kiêu.
Tuy rằng dùng thế đồng t.ử mà bác dâu cả để để chắn tai họa "đồng t.ử sát", vượt qua đại nạn sinh tử, nhưng đó, mỗi thần hồn suy sụp đều thể khiến thể sụp theo.
Thế nhưng nghĩ kỹ , những năm qua tuy bản bệnh tật triền miên, thể yếu ớt, nhưng thực sự bao giờ chuyện gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Anh tưởng rằng bao năm nay tự chống chọi phận, nhưng ngờ, phía còn khác âm thầm gánh vác cùng.
Người đó chính là em trai từ nhỏ tỏ vẻ "ghét" vô cùng.
Khương Trạm sang Khương Hãn, ánh mắt chút phức tạp.
Khương Hãn ban đầu còn đang ngạc nhiên về quá trình kết duyên với Tỳ Hưu, đột nhiên bắt gặp ánh của Khương Trạm thì trong lòng bỗng thấy hụt hẫng.
Cậu quên, ban đầu, nhặt mảnh giáp mai rùa của Tỳ Hưu là Khương Trạm.
Nếu như, nếu như "giành" lấy mảnh đó...
Thì hôm nay cơ duyên với Tỳ Hưu hẳn là Khương Trạm.
Nếu tại thì , sự che chở của Tỳ Hưu, những năm qua chịu đựng bệnh tật triền miên vì mang mệnh đồng tử.
Dù gì khi đó Khương Dư Dư cũng từng là thể dùng đến ngọc khí Tỳ Hưu mà đặt riêng để nuôi dưỡng hồn cho Khương Trạm.
Tuy cuối cùng dùng tới, nhưng giờ nghĩ , như thể vận mệnh sắp xếp từ ...
Cơ duyên của Tỳ Hưu vốn nên là của Khương Trạm.
Chính cướp cơ duyên đó.
Lúc chú Tỳ Hưu nhỏ bé đang trong lòng bàn tay , lòng Khương Hãn đột nhiên dâng lên một cảm giác hổ thẹn và chột .
Cậu gì đó, nhưng bắt đầu từ .
Khương Trạm đột nhiên bước lên một bước, trả con Tỳ Hưu tí nị cho em trai.
Khương Hãn sững sờ nhận lấy, thấy thấy Khương Trạm đưa Tỳ Hưu cho xong thì thẳng nhà.
Tâm trạng Khương Hãn lúc hỗn loạn vô cùng.
Khương Trạm... chắc chắn là để bụng !
Tay ôm lấy Tỳ Hưu, cảm giác như phòng cả tay, cảm xúc trong lòng biến đổi khôn lường. Trong khi đó, Khương Tố bên cạnh cảm nhận , vẫn đang phấn khích vì câu chuyện Hãn duyên với Tỳ Hưu thế nào.
Cậu quyết định , về nhà thì cũng rừng tìm thử xem nhặt thứ gì giống hóa thạch .
Biết cũng thể nhặt thứ gì đó do thần thú để thì !
Khương Tố đang mơ mộng sung sướng thì thấy Khương Hãn đột nhiên đặt Tỳ Hưu mini sang một bên, chỉ cầm theo tài liệu về mỏ ngọc, đó từ cao xuống Tỳ Hưu, lạnh lùng mở miệng: "Mỏ ngọc sẽ nhận. Vậy thì từ giờ chúng xem như xong duyên nợ."
Giọng vẻ lạnh nhạt xa cách, khiến trong sân, kể cả Tỳ Hưu, đều sững .
Tất cả đều như Tỳ Hưu lúc , vô cùng khó hiểu.
Thế nhưng Khương Hãn lạnh lùng tiếp: "Ta nuôi mi nữa từ lâu ! Thần thú thì ích gì cho ? Ngày nào cũng đòi ăn ngọc, còn là loại ngọc linh khí, ai mà nuôi nổi mi chứ?"
Tỳ Hưu tí nị: ???
nó đưa "tiền cơm" ?