Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 943
Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:39:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù gì cũng là linh thức của thần thú sống nghìn năm, cho dù Khương Hãn chê bai thẳng mặt, nó vẫn giữ cảm xúc định, đôi mắt ngọc điêu khắc rõ ràng ý thức, sáng suốt mà vô tội .
Khương Hãn ánh mắt đó đến đau lòng, nhưng vẫn cố đầu , cứng giọng tiếp: "Giờ mi còn nhỏ như , ghét nhất là mấy thứ nhỏ xíu."
Cậu , hít sâu một : "Ta, cần mi nữa! Mau tìm khác nuôi mi !"
Khương Trạm mới là mà mi nên theo.
Cậu cướp mất cơ duyên của nhiều năm như , giờ là lúc nên trả về cho chủ cũ . ...
Ngoài sân.
Văn Nhân Bách Tuyết đến gần những câu thoại giống như chia tay yêu một cách cay đắng, lập tức phóng đến cổng nhà, ló đầu .
Nghe drama kiểu tiểu thuyết ngôn tình là sở thích một của cô đó nha.
Khi thấy rõ tình cảnh trong sân, Văn Nhân Bách Tuyết càng phấn khích hơn, suýt nữa vẫy đuôi.
Cô tưởng rằng mấy tiểu thuyết từng đủ m.á.u ch.ó .
Thật ngờ!
Ngoài đời còn cỡ luôn đó!
Một con đang chia tay với ngọc của thần thú Tỳ Hưu!
Xem là do ít truyện quá .
Văn Nhân Bách Tuyết tự kiểm điểm trong lòng, trợn tròn đôi mắt to xinh tỏ vẻ hóng chuyện.
Tuy cô chỉ ló mỗi cái đầu , yên lặng gây tiếng động gì, sợ phá hỏng bầu khí bi thương quyết tuyệt trong sân, nhưng... mấy cái đuôi hồ ly thò bức tường cũng đủ khiến thể phớt lờ.
Khương Hãn ngẩn cửa, chút cảm xúc mới gồng lên cũng tan thành mây khói.
Văn Nhân Bách Tuyết thấy , còn vẫy tay hiệu: "Đừng để ý , các cứ tiếp tục ."
Khương Hãn: ...
Giờ còn tiếp tục thế nào nữa?
Cậu định điều chỉnh cảm xúc để tiếp tục lời thì ừm, tới nhỉ?
Cậu đang hồi tưởng thì thấy Tỳ Hưu để bàn cuối cùng cũng lên tiếng, giọng vẫn già nua trầm đục: "Cậu nghĩ kỹ chứ?"
Nếu hôm nay nhân quả giữa họ kết thúc thì từ nay về nó và nhóc sẽ còn quan hệ.
Giữa hai hề ký khế ước nên lời hôm nay của thể xem như sức mạnh ngôn linh.
Nói là cơ duyên sẽ chấm dứt.
Khương Hãn nữa đối diện ánh mắt trong suốt của Tỳ Hưu, trong mắt thoáng qua đau đớn và giằng xé. Một lúc lâu , như hạ quyết tâm, định c.ắ.n răng đồng ý... thì trong nhà bất chợt vang lên tiếng điện t.ử quen thuộc của Khương Trạm.
[Mọi đang gì ?]
Khương Hãn phắt đầu trai. Lúc Khương Trạm đang cầm một cái hộp, sắc mặt như thường, dường như còn khó hiểu.
Cậu định giải thích thì Khương Dư Dư bên cạnh đột nhiên nhẹ giọng : "À, Khương Hãn nuôi Tỳ Hưu nữa, đang kết thúc nhân quả với nó đấy."
Nghe đến hai chữ "kết nhân quả", sắc mặt Khương Trạm thoáng đổi. Anh nghiêm túc bước đến gần, nhanh chóng gõ chữ hỏi: [Tại cắt đứt nhân quả?]
Khương Hãn đối diện với ánh mắt nghiêm túc của Khương Trạm chỉ mấp máy môi, nghĩ nên giải thích thế nào thì Khương Dư Dư trả lời tiếp: "Chắc là... nghĩ cướp mất cơ duyên của nên nhân cơ hội trả ."
Khương Dư Dư câu nghiêm túc, nhưng trong giọng mang theo vẻ như đang xem trò vui.
, cho dù lúc đầu hiểu kịp, nhưng khi Khương Hãn chê trách Tỳ Hưu, nuôi nữa, thì Khương Dư Dư và mấy trong nhà đều hiểu .
Phải thế nào nhỉ, tuy Khương Hãn vẻ giằng xé, nhưng trong mắt những ngoài cuộc như họ thì thấy thật sự là chẳng cần thiết lắm.
Cho dù Khương Trạm lên tiếng, Khương Dư Dư cũng định cắt ngang lời kết thúc nhân quả của ông .
Bởi vì ừ lời đó của Tỳ Hưu thì cô nhận ...
Cơ duyên là cơ duyên song phương cùng lợi, ai cướp của ai.
Khương Tố cũng ngứa miệng mách lẻo, lập tức kể hết mấy lời Khương Hãn cho Khương Trạm .
Khương Trạm xong bộ thì cũng đại khái hiểu .
Cậu em ... chắc là suy nghĩ quá nhiều.
cũng thể là hành động lời nào mà nhà của khiến em hiểu lầm.
Nghĩ đến đây, Khương Trạm hiếm khi chủ động bước lên, vươn tay, nhưng dùng chiếc hộp trong tay khẽ gõ nhẹ lên đầu Khương Hãn.
Động tác nhẹ, chẳng đau, mang theo sự mật mà nay từng dành cho đứa em .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-943.html.]
Khương Hãn ngẩn đó. Khương Trạm đưa chiếc hộp dùng để gõ em trai mặt, gõ chữ: [Đây là quà đặt riêng cho em khi em tròn mười tám tuổi, nhưng vẫn cơ hội tặng. Lần mang theo để bảo dưỡng, định tìm dịp trao, giờ coi như đưa sớm. ]
[Đây mới là món quà đầu tiên tặng em, còn mảnh giáp lưng mai rùa em "giành mất" thì tính. ]
Vậy nên, cái gọi là cơ duyên cướp cũng tính luôn.
Khương Trạm tặng cho Khương Hãn một chiếc đồng hồ đặt riêng.
Mặt đồng hồ và dây đeo đều do tự thiết kế và chọn mẫu. Khương Hãn nhận lấy thì đeo lên tay ngay.
Tuy vẻ mặt bình tĩnh và kiềm chế, nhưng cứ mười phút đồng hồ một , đến đứa ngốc cũng nhận đang khoe.
Thậm chí còn lén hỏi Khương Dư Dư bùa nào thể bảo vệ đồ vật .
Cậu sợ trầy xước chiếc đồng hồ.
Khương Dư Dư chỉ đáp bằng một ánh mắt khó , đó hỏi : "Rồi định dỗ Tỳ Hưu ?"
Khương Hãn: ...
Trước đó còn kiên quyết cần nó nữa, bây giờ ... hừ, Tỳ Hưu cũng lòng tự trọng.
Biết Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc chuẩn đến làng cổ vật, Khương Hãn và cũng định ở nữa, ngay hôm chuẩn về Hải Thị.
Lần Khương Hãn đến chủ yếu là để đón Khương Tố và Tỳ Hưu về. Giờ những đạt mục đích mà còn thu một mỏ ngọc ngoài dự tính và món quà của Khương Trạm.
Khương Hãn cảm thấy chuyến quá lời.
Trước lúc xuất phát, Khương Dư Dư định đích tiễn họ sân bay.
Họ còn là trẻ con nữa. Hơn nữa, ba đều xe và máy bay riêng đưa đón, thực sự cần Khương Dư Dư bận tâm, mà cô cũng kiểu chu đáo đến mức tiễn tận sân bay.
Ba Khương Tố dĩ nhiên cũng hiểu điều đó, nên ý kiến gì, ngờ Văn Nhân Bách Tuyết từ xuất hiện, khăng khăng là dì họ nên Khương Dư Dư tiễn một chuyến.
Khương Dư Dư thấy khó hiểu nhưng cũng quen với tính cách thất thường của Văn Nhân Bách Tuyết , cô thì để cô .
Không ngờ, Văn Nhân Bách Tuyết lên xe sân bay cùng ba thì bất ngờ lấy từ một vali nhỏ.
Khương Tố từng tiếp xúc với dì họ vài , cũng coi như quen , nên là đầu tiên tò mò hỏi: "Dì họ, dì cũng xa ?"
Cậu tưởng cô định nhờ xe.
Văn Nhân Bách Tuyết chớp mắt: "Dì chỉ tiễn mấy đứa thôi."
Khương Tố và Khương Hãn vẫn còn hiểu gì, Khương Trạm như đoán gì đó, gõ chữ hỏi cô : [Tiễn đến ?]
Văn Nhân Bách Tuyết lập tức nheo mắt Khương Trạm, mỉm : "Tiễn về nhà."
Cái "nhà" ở đây dĩ nhiên là chỉ nhà họ Khương ở Hải Thị.
Ba Khương Tố lập tức im lặng.
Văn Nhân Bách Tuyết để tâm, khoát tay: "Lâu dì gặp chị họ của dì, tiện thể đến thăm một chút."
Khương Tố ban đầu ngớ , mới hiểu chị họ mà cô là bác dâu cả của họ, thấy cũng gì sai.
Văn Nhân Bách Tuyết thấy ba phản đối, lập tức tươi rạng rỡ.
Tính luôn cả chuyến , Văn Nhân Bách Tuyết tiếp xúc với khá nhiều nhà họ Khương.
Ngoài ba hiện tại, cô còn ấn tượng sâu sắc với Khương Hoài gặp đó.
Tính đến giờ, với những " " mà Văn Nhân Thích Thích và Khương Dư Dư công nhận, cô vẫn ở giai đoạn tò mò.
Cô tò mò, hai cảm tình với những yêu lực linh lực như thế nào.
Có một nhóm rõ ràng chỉ là gánh nặng, cảm giác rốt cuộc là gì?
Văn Nhân Bách Tuyết nghĩ nên hỏi thẳng: "Mấy đứa xem, nếu dì Dư Dư trở thành con cháu nhà họ Khương thì ?"
Câu hỏi quá thẳng thắn khiến Khương Trạm và Khương Hãn lập tức cứng đờ mặt. Khương Tố lấy đồ uống từ tủ lạnh xe cũng giật rơi chai nước xuống t.h.ả.m dày trong xe.
Khương Tố thể tin : "Dì gì cơ?"
Văn Nhân Bách Tuyết hề cảm thấy câu hỏi gì sai, nghiêm túc lặp nữa.
Sau khi rõ, Khương Tố suýt nữa phát điên: "Nhà họ Khương tụi thiếu gì con cháu, nhận dì gì?"
Chị là con gái duy nhất, thể thế của bác cả, điều cả nhà họ Khương ai cũng .
Khương Hãn từng trải qua thời kỳ Lộ Tuyết Khê định thế Khương Dư Dư, ý định thế, lập tức cảnh giác: "Cô thế Khương Dư Dư ư? Tại ?"
Không là dì họ ?