Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 944
Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:39:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ thấy Văn Nhân Bách Tuyết đổi biểu cảm, đột nhiên lộ vẻ buồn bã: "Bởi vì... cũng cảm giác chị em trong nhà quan tâm là như thế nào."
Văn Nhân Bách Tuyết thở dài: "Mấy đứa , dì mấy đứa ở trong tộc là vai vế cao trong thế hệ trẻ, vì thế yêu quái cùng tuổi nào chơi với dì cả. Bề ngoài thì khách sáo, nhưng thật coi dì là lớn, còn hùa cô lập, bắt nạt dì..."
Nói đến đây, cô cúi đầu, trông buồn.
Cũng may là câu là ba nhà họ Khương, nếu là bất kỳ yêu quái nào của họ Văn Nhân thấy, chắc sẽ quỳ xuống kêu trời.
Văn Nhân Bách Tuyết đúng là trong tộc bạn cùng lứa, nhưng đơn giản là vì cô quá mạnh và địa vị cao, chơi với ai đ.á.n.h !
Mà thật thì ai đ.á.n.h cô ?
Ngược , gần như cả thế hệ trẻ của họ Văn Nhân đều từng cô đ.á.n.h qua.
Không thế thì với tính cách chuyên "diễn" lúc nơi của cô , họ chịu nổi từ lâu !
Tất cả sự nhẫn nhịn đều chỉ vì đ.á.n.h .
đó là chuyện nội bộ yêu tộc, ba Khương Hãn đương nhiên . Họ chỉ thấy Văn Nhân Bách Tuyết bằng vẻ buồn, trong giọng tràn đầy cô đơn: "Dì chỉ là ghen tỵ với Dư Dư, trải nghiệm cảm giác em vây quanh, ?"
Ban đầu Khương Tố cô bắt nạt còn chút đồng cảm, nhưng đến câu cuối thì lập tức rùng , suy nghĩ từ chối vội: "Dĩ nhiên là !"
Chị chỉ thể là Khương Dư Dư!
Dù ghét dì họ , nhưng... thế chị gái thì tuyệt đối thể.
Khương Hãn và Khương Trạm thì lý trí hơn. Khương Trạm thì quan tâm thật giả, với , con gái ruột của bác dâu cả chỉ một, đó là Khương Dư Dư.
Khương Hãn từng gặp một trường hợp như Lộ Tuyết Khê, nên đối với Văn Nhân Bách Tuyết thì cảnh giác hơn là đồng cảm.
Có lẽ thấy ba đều phản đối rõ ràng, Văn Nhân Bách Tuyết nghĩ một chút, chỉnh sửa "kịch bản": "Vậy thì dì thế con bé đó, dì cùng Dư Dư con cháu nhà họ Khương, ?"
Ba Khương Tố, Khương Hãn, Khương Trạm: ...
"Không ."
"Không ."
Khương Trạm cũng : [Nhà họ Khương chỉ một Khương Dư Dư. ]
Cho nên bất kể mục đích của cô là gì, nhà họ Khương cũng thể chấp nhận một cô gái khác gia nhập, ảnh hưởng thế vị trí của Khương Dư Dư.
Điều chỉ ba bọn họ mà cả nhà họ Khương đều đồng lòng.
Văn Nhân Bách Tuyết ba ánh mắt mang theo cảnh giác nhưng kiên định phản đối , biểu cảm của cô từ tổn thương ban đầu, dần dần trở bình tĩnh.
Cô ba , hồi lâu mới nhẹ giọng : "Mấy nhóc nhớ kỹ điều , đừng để bất kỳ ai thế con bé trở thành con cháu nhà họ Khương."
Văn Nhân Bách Tuyết khôi phục bình thường quá nhanh, câu đầy ẩn ý.
Khương Tố còn kịp phản ứng thì thấy cô rút một sợi dây đỏ.
Cô ba , cuối cùng đưa sợi dây đỏ cho Khương Trạm.
"Trong sợi dây một sợi lông hồ ly của , nếu gặp chuyện thể kiểm soát, hãy bứt đứt sợi dây..."
Thấy Văn Nhân Bách Tuyết đột nhiên đổi thái độ, tặng dây đỏ, ba đều nghĩ ngợi nhiều.
Cũng giống như lúc Khương Dư Dư đột nhiên tặng bùa hộ mệnh, cô chủ động đưa, tức là chắc chắn nhận sẽ lúc cần dùng đến.
Khương Tố chăm chú sợi dây đỏ, dù cảm thấy là tiếp xúc nhiều nhất và thiết nhất với "dì họ", nhưng cũng ý định đòi .
Dì họ đưa dây đỏ cho Trạm thì chắc chắn là lý do riêng.
Khương Hãn cũng nghĩ .
Mấy nhanh chóng đến sân bay. Máy bay riêng của nhà họ Khương trực tiếp đưa bốn bay đến Hải Thị. ...
Cùng lúc đó, ở một nơi khác.
Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc cũng chuẩn lên đường đến làng văn vật. Để tránh việc hành tung của Chử Bắc Hạc tra qua danh sách hóa, hai bảo Tiêu Đồ đưa họ rời khỏi Kinh Thành.
Trên tầng mây, con giao bạc trắng cần cù chở theo hai bay về hướng làng Hoa Bị.
Tiêu Đồ cứ cảm thấy gì đó đúng.
Rõ ràng ban đầu Khương Dư Dư gọi đến Kinh Thành là để Học viện Yêu lập tu luyện.
Kết quả bây giờ hai ngày ba bữa trốn học, yêu lực của cũng chẳng thấy tiến bộ gì.
Tiêu Đồ đang nghĩ thì thấy Khương Dư Dư chủ động lên tiếng: "Tiêu Đồ, gần đây bản thể của hình như to lên một chút, tốc độ bay cũng nhanh hơn ."
Một câu lập tức khiến sự chú ý của Tiêu Đồ đổi hướng, lập tức đắc ý uốn éo : " thế! Bây giờ hóa giao bay cực kỳ thuận lợi, tốc độ hiện tại cũng chỉ là bình thường thôi, mà nghiêm túc thì còn thể bay nhanh hơn nữa!"
Khương Dư Dư lập tức nghiêm túc khen ngợi: "Cậu bay nhanh thật đấy, gần bằng Ly Thính ."
Tiêu Đồ càng vui.
Ly Thính là gì? Ly Thính là rồng mà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-944.html.]
Nói chẳng nghĩa là cũng gần hóa rồng !
Tiêu Đồ vui sướng, lập tức lượn tăng tốc, mang theo hai lướt nhanh qua tầng mây.
Chử Bắc Hạc cảm nhận những đám mây lùi nhanh về phía , Tiêu Đồ Khương Dư Dư vài câu dỗ dành đến mức vui như mở hội, vô cùng sáng suốt mà lựa chọn im lặng.
dù gì, Tiêu Đồ thể quên sự tồn tại của .
Đôi mắt giao màu óng ánh đảo qua, Tiêu Đồ bỗng nhiên nghiêng đầu hỏi: "Đại nhân, ngài vẫn dung hợp ký ức, ngài còn nhớ ngài từng hứa giúp em hóa rồng ?"
Tiêu Đồ tiếp: "Em hối , nhưng em nghĩ thì giữ lời đúng ? Anh cũng việc gì gấp sắp tới. Chọn ngày chi bằng luôn hôm nay, là đợi đến làng cổ vật đại nhân giúp em hóa rồng luôn ? chuẩn sẵn sàng ! Bất cứ lúc nào cũng !"
Tiêu Đồ như sợ Chử Bắc Hạc đồng ý, thao thao bất tuyệt trông mong .
Chử Bắc Hạc lưng giao, trả lời ngay mà chỉ lớp vảy bạc bóng mịn của , một lúc mới chậm rãi hỏi: "Ta từng hứa với ?"
Trong mắt Tiêu Đồ thoáng hiện vẻ chột , nhưng vẫn gật đầu: "Phải đó."
Chử Bắc Hạc hình như khẽ , ngước mắt mắt Tiêu Đồ: "Cậu chắc chứ?"
Anh chỉ là dung hợp ký ức, chứ mất trí nhớ.
Một ký ức đặc biệt, chỉ cần cố nhớ thì đều rõ ràng.
với những ký ức về Tiêu Đồ mà nhớ thì từng hứa chắc chắn sẽ giúp hóa rồng.
Có thể khi còn là Chử Bắc Hạc thì từng ý định, nhưng... chắc chắn bây giờ.
Thấy Tiêu Đồ còn cố gì đó, Chử Bắc Hạc dứt khoát nhắc nhở: "Nếu lừa dối , cho dù thực sự cơ hội hóa rồng, cũng thể hóa rồng . Ta khuyên nên suy nghĩ kỹ."
Tiêu Đồ: ...
Cậu lặng lẽ đầu tập trung bay, giả vờ như gì cả.
Ngay lúc Tiêu Đồ mở miệng, Khương Dư Dư đoán ý định của . Từ đầu tiên gặp thanh niên , điều tâm niệm nhất chính là hóa rồng.
thời cơ đến, giống như Chử Bắc Hạc , cho dù dùng mánh khóe giành cơ duyên thì cũng thể thất bại, lúc đó tổn hại linh lực.
Khương Dư Dư khuyên gì, nhưng trong lòng bắt đầu suy nghĩ liệu cách nào giúp hóa rồng sớm hơn .
Dù gì cũng chung đụng lâu như , cô cũng mong thể thực hiện ước nguyện.
Khương Dư Dư đang nghĩ thì chợt đôi mắt hạnh lóe lên. Vừa trong thoáng chốc, cô mơ hồ thấy cặp sừng giao của Tiêu Đồ lóe ánh sáng trắng.
Trong ánh sáng trắng như sợi chỉ trắng kéo dài.
Sợi chỉ trắng ... là cơ duyên.
Cơ hội hóa rồng của Tiêu Đồ hình như thực sự sắp tới . ...
Làng Hoa Bị là nơi sinh sống của một giữ làng tên Bão Sơn.
Mà Bão Sơn cũng là dẫn đường đến làng cổ vật.
Khương Dư Dư đầu đến đây. Hơn nữa kết giới của làng cổ vật là do cô và cùng sửa chữa, nên tất nhiên cần tìm Bão Sơn dẫn đường nữa.
Ba đáp thẳng xuống trong rừng làng Hoa Bị. Khương Dư Dư nhanh chóng tìm rìa kết giới, dịch chuyển trận thạch, chuẩn bước .
Đột nhiên, Bão Sơn từ xuất hiện, nhanh chóng chạy dọc đường núi về phía ba .
Vẻ mặt đầy lo lắng và tức giận, chỉ họ: "Ngưu, Ngưu Ngưu! Là Ngưu Ngưu!"
Tiêu Đồ mơ hồ hiểu: "Gì cơ? Mất trâu bò ?" (*)
(*) Ngưu là âm Hán Việt của trâu, bò.
Mà liên quan gì đến họ chứ.
Họ mới đến mà!
Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc đồng thời đầu, theo hướng Bão Sơn chỉ, tức là phía lưng ba .
Trong rừng cây lấp ló, lờ mờ thấy một nam một nữ đang chạy ở phía bên rừng, trong đó đàn ông còn đeo một bao rắn lưng.
Cái bao đó phồng lên nặng trịch, nặng thấy rõ.
Tiêu Đồ định lẽ trong bao là một con bò thật thì thấy ánh mắt Khương Dư Dư lập tức tối , : "Ba luồng sinh khí, trong bao là một đứa trẻ."
Nói xong, cô nghĩ ngợi thêm nhiều, lập tức nắm lấy tay Chử Bắc Hạc bên cạnh.
Chử Bắc Hạc chần chừ một giây. Anh nhanh chóng đưa cô dịch chuyển. Hai lập tức xuất hiện mặt cặp nam nữ đang bỏ trốn.
Hai đang chạy trối c.h.ế.t thì bỗng nhiên thấy xuất hiện mặt thì giật . Họ còn kịp phản ứng thì Khương Dư Dư vung xích linh quang: "Trói."