Còn bên , Bão Sơn đang ôm đứa bé chạy nhanh xuống núi. Trên đường, dân làng thấy giữ làng ôm đứa trẻ đều kinh ngạc.
Có hỏi, nhưng Bão Sơn chẳng đáp, chỉ ôm Ngưu Ngưu thẳng đến nhà bé.
Bão Sơn lớn lên bằng cơm của cả làng nên nhớ rõ nhà ai ở .
Vừa đến cổng thì trong sân tiếng phụ nữ lóc nức nở, mấy trong sân đang an ủi.
Đó chính là Ngưu Ngưu.
Cậu bé mất tích buổi sáng, thấy một cặp vợ chồng bế đứa bé , nhưng họ núi. Cảnh sát xem camera cũng tìm .
Mẹ Ngưu Ngưu con bắt cóc ngất một , giờ vẫn đòi tìm con.
lúc , ngoài cổng gọi to: "Mẹ Ngưu Ngưu! Bão Sơn tìm Ngưu Ngưu !"
Nghe thấy , tiếng trong sân im bặt, đó là tiếng bước chân rối loạn.
Mẹ Ngưu Ngưu cùng nhà chạy , thấy đứa bé trong tay Bão Sơn thì vội kêu to một tiếng, nhào tới.
Người ôm lấy con kiểm tra kỹ lưỡng, xác nhận đúng là con thì xúc động đến mức quỳ lạy Bão Sơn.
Bão Sơn hết hồn, to lớn núp ngay lưng một bà thím, ai cũng buồn .
Có phát hiện tình trạng đứa bé nên bảo . Mẹ Ngưu Ngưu vội bế con đến trạm y tế trong làng, Bão Sơn cũng theo.
Bác sĩ cởi áo đứa bé khám thì thấy một lá bùa tam giác. Bão Sơn lập tức kêu lên: "Bùa! Dán dán! Của Ngưu Ngưu!"
Bác sĩ chỉ nghĩ là bùa hộ mệnh của gia đình xin cho đứa nhỏ, nhưng Ngưu Ngưu con cái đó. Nghe Bão Sơn thì cũng dám khinh thường.
Mẹ Ngưu Ngưu giữ lá bùa bên con.
Lúc mới hỏi Bão Sơn tìm thấy đứa nhỏ ở . Rõ ràng họ Ngưu Ngưu bế , tìm trong núi?
Chỉ thấy Bão Sơn ngây ngô , một lúc mới khó khăn : "Kẻ chạy, hồ ly đuổi, Ngọc Ngọc bảo bế Ngưu Ngưu về, còn ..."
Mọi chẳng hiểu gì, vội hỏi: "Còn gì?"
"Còn trai."
Bão Sơn dừng , tiếp: "Và một con rồng nhỏ."...
Làng cổ vật.
Vừa theo Ngọc Bích bước chân cổng chính của làng cổ vật, Tiêu Đồ lập tức cảm nhận một luồng khí tức kỳ lạ khuếch tán quanh , khiến lớp vảy vốn che giấu da lộ từng mảng, dựng .
Tiêu Đồ đơ tại chỗ. Sự đổi của tất nhiên cũng thu hút sự chú ý của mấy phía .
Ngọc Bích là ngạc nhiên nhất: "Cậu ?"
Chính Tiêu Đồ cũng rõ rốt cuộc chuyện gì xảy .
Chỉ , quanh đột nhiên trào lên một cảm giác như sắp hóa hình mãnh liệt, nhưng như thiếu mất điều gì đó khiến nắm bắt .
Tiêu Đồ chuyện gì đang xảy , nhưng Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc thể thấy khí tức quanh đang đổi một cách rõ ràng.
Xung quanh Tiêu Đồ bao phủ bởi một vòng sáng trắng mờ ảo, trong luồng ánh sáng , sợi tơ tượng trưng cho cơ duyên cũng đang dần phát triển, kéo dài...
Khương Dư Dư chút bất ngờ.
Chẳng lẽ, cơ duyên hóa rồng của Tiêu Đồ... ở gần đây?
Tiêu Đồ rõ ràng cũng cảm nhận gì đó, mắt lập tức sáng rực về phía ngôi làng mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-946.html.]
!
Cảm giác tuy xa lạ, nhưng Tiêu Đồ nắm mấu chốt.
Cơ duyên để hóa rồng chắc chắn trong ngôi làng !
Nếu vì tình hình bối cảnh tiện, giờ phút Tiêu Đồ nhào tới ôm lấy Khương Dư Dư gào một trận.
Chính Dư Dư mới là mang đến cơ duyên cho !
Nếu cô dẫn đến làng cổ vật, còn cơ duyên của ở đây!
Sau khi cố gắng chờ gặp trưởng làng và lễ, Tiêu Đồ nhịn nữa, kích động lao thẳng làng.
Cơ duyên của ơi, đến đây!
Trưởng làng và một nhóm dân làng tụ tập từ sớm khi cảm nhận khí tức của Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc, kết quả kịp chào hỏi xong, con giao nhỏ theo họ lao thẳng làng.
Cả nhóm trưởng làng chỉ trợn mắt Tiêu Đồ chạy trong làng biến mất thấy bóng dáng. Họ vô thức sang Khương Dư Dư, mặt đầy vẻ khó hiểu và mơ hồ.
Con giao nhỏ gì ... ?
Đối diện ánh mắt của dân làng, Khương Dư Dư vẫn giữ bình tĩnh, gắng gượng bừa: "Cậu ... dạo gần đây hút ít cỏ mèo, dễ kích động."
Còn vì cỏ mèo tác dụng với giao thì cô mặc kệ.
Khương Dư Dư để tâm, dân làng cũng hỏi nhiều.
Đại sư Khương thì chắc chắn là lý do.
Không bận tâm đến Tiêu Đồ nữa, trưởng làng lập tức dẫn hai họ về phía một sân khác trong làng.
Trước khi đến đây, Khương Dư Dư liên lạc với trưởng làng, trưởng làng cũng mục đích chuyến của họ.
"Bắp cải ngọc dạo gần đây luôn ở cả những phân do cô nhóc đó chép cũng tập trung hết bên đó, chúng đưa hai vị qua xem thử."
Nhắc đến phân chép của ngọc tinh, trưởng làng còn mỉm , khen: "Kể từ khi các vị rời , cô bé việc chăm chỉ, đến mức chúng những phân đó còn suýt phân biệt nổi. Ngọc tinh đúng là một cây bắp cải ngọc ..."
Vừa , Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc dẫn đến một nhà trong làng.
Vì các cổ vật trong làng đều nhà riêng, nên trong làng nhà chuyên để trưng bày chúng.
Sau khi bọn Quỷ Vụ phá hoại làng, lúc dân làng tu sửa , họ mới xây thêm nơi để nơi đặt những phân chép của ngọc tinh.
Họ đến gần, ngọc tinh cảm nhận khí tức quen thuộc, lập tức chạy khỏi nhà.
Nhìn thấy Khương Dư Dư, cô kìm kích động.
Dù lá cải con rùa Tỳ Hưu gặm mất thể phục hồi, nhưng linh thể của cô hồi phục sự giúp đỡ của Ngọc Bích, hơn nữa nhờ sử dụng năng lực chép mỹ thường xuyên, linh lực quanh cô còn dấu hiệu tăng rõ rệt.
"Đại sư Khương, cô tới !"
Sau khi chép phân của hơn nửa dân làng, ngọc tinh Khương Dư Dư sẽ đến nên lúc ngoài vui mừng còn chút lo lắng.
Tuy trưởng làng những phân cô dù để bên cạnh bản gốc cũng khó mà phân biệt, nhưng nếu đích đại sư Khương qua, cô vẫn thấy bất an.
Cô sợ rằng , ảnh hưởng đến kế hoạch đổi trả văn vật từ nước ngoài.
Khương Dư Dư khẽ gật đầu với ngọc tinh, ánh mắt mang theo sự trấn an, khiến cô nhẹ lòng, dẫn trong.