Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 947
Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:39:19
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:39:19
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cả nhóm qua một sân tiến gian chính.
Bên trong là một gian nhà lớn tới ba gian nối liền .
Ánh sáng trong nhà khá mờ, ở giữa là một bàn việc lớn, bàn đặt một nguyên liệu và công cụ, còn xung quanh bàn là ba kệ trưng bày khổng lồ.
Trên mỗi kệ đều bày các phân của cô vật mà ngọc tinh cẩn thận chép .
Những phân khi chế tạo đều rót một tia hồn lực của bản thể, nên mỗi thành phẩm đều mang khí tức của hàng thật, chân thực.
Chắc là để Khương Dư Dư cảm nhận rõ hơn độ chân thực của những phân , hai nhóc nhỏ xíu giống như đúc chen tới, mỗi đứa kéo một bên tay Khương Dư Dư, dẫn cô tới .
"Chị Dư Dư mau tới xem!"
Hai nhóc kéo Khương Dư Dư đến một bộ mười hai món gốm men xanh, chỉ hai món trong đó: "Chị xem, đây là em đó!"
Một trong hai nhóc bặm môi, đột nhiên biến về bản thể, rơi xuống bên cạnh phân .
Chiếc chén men xanh nhỏ xíu lập tức hòa bộ mười hai món, qua gần như thể phân biệt thật giả.
Tuy nhiên Khương Dư Dư vẫn thể phân biệt.
Vì cô màu sắc mà thường thể thấy.
Dù ngoại hình và khí tức đều giống hệt, nhưng trong mắt cô, khí tức của hàng thật màu sắc đậm hơn rõ rệt.
Còn phân chỉ một lớp mờ nhạt.
như là đủ .
Ngọc tinh chép hảo về hình dáng và kết cấu, còn thêm một tia hồn lực bản thể, cho dù là thuật sĩ nước ngoài cũng thể là giả.
Mà mục tiêu ban đầu của họ chính là để đ.á.n.h lừa những như .
Cô nhẹ nhàng vuốt qua chén thật và chén giả, khóe miệng cong lên. Cuối cùng cô đầu, ngọc tinh vẫn luôn đầy mong đợi từ nãy đến giờ.
Cô cô , ánh mắt đầy nghiêm túc: "Cô phụ sự tin tưởng của , ."
Ngọc tinh lời khẳng định, lập tức đỏ hoe mắt.
"... là sẽ thất vọng mà!"
Giọng của ngọc tinh mang theo chút nghẹn ngào.
Cô khiến thất vọng.
Cũng khiến tạo cô thất vọng.
Ngọc Bích dáng vẻ vẫn chẳng tiến bộ gì của ngọc tinh thì phần khinh thường, nhưng tay móc một chiếc khăn, dúi mặt cô .
"Bẩn c.h.ế.t , rảnh thì lo lau mặt chăm sóc bản một chút."
Ngọc tinh bộ đồ lấm lem bùn đất của Ngọc Bích, thầm nghĩ chị hình như cũng đủ tư cách chê em bẩn...
câu thì cô dám .
Cô sợ đánh.
Sau khi xác nhận xong tình trạng các phân , Khương Dư Dư chuẩn liên lạc với bên Cục An ninh Đặc biệt để tiếp nhận. Thời gian , cô cũng ở làng cổ vật vài hôm.
Trưởng làng chuẩn sẵn, lập tức tươi : "Biết hai vị sẽ đến, chúng chuẩn phòng ốc từ sớm, vẫn là nhà hai từng ở ."
Giọng trưởng làng đầy chu đáo, nhưng Khương Dư Dư xong cảm thấy tim khựng một nhịp.
Lần ...
Nếu cô nhớ lầm, cô và Chử Bắc Hạc ngủ cùng một phòng...
Rõ ràng, Chử Bắc Hạc cũng nhớ phần ký ức .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-947.html.]
Thậm chí khi tận mắt thấy căn phòng, còn cảm thấy căn phòng trắng đen trong ký ức như thắp sáng bằng màu sắc.
Trong đầu là hình ảnh và cô cùng một chiếc giường, giữa hai là một con rùa hệ thống bấy giờ vẫn là rùa vân gỗ.
Gương mặt nghiêng khi say ngủ của Khương Dư Dư cũng thắp sáng lên.
Có điều gì đó trong tim đang dần thức tỉnh.
Anh về phía Khương Dư Dư, trong đôi mắt đen là những cảm xúc khó đoán .
Dù ký ức rõ ràng, nhưng nghĩ cô sẽ còn ở chung phòng với nữa.
Quả nhiên, Khương Dư Dư : "Anh ở phòng với Tiêu Đồ , ngủ ở căn phòng nhỏ còn ."
Lần họ ở chung một phòng ngay từ đầu cũng chỉ vì xác định mức độ nguy hiểm ở làng cổ vật nên mới cố gắng để ở cùng cho an .
Lần thì càng thể theo sắp xếp cũ .
Chử Bắc Hạc tất nhiên hiểu, cũng ý kiến gì, nhưng vẫn : "Em ở phòng , với Tiêu Đồ ở phòng khác."
Nói , cũng cho cô cơ hội phản đối, cứ thế quyết định luôn, bảo trưởng làng sắp xếp.
Trưởng làng thấy cả hai đều ý như , tuy hiểu nhưng vẫn sắp xếp theo.
cũng thật sự để Chử Bắc Hạc ở chung phòng với Tiêu Đồ.
Ông sắp xếp luôn ba phòng, mỗi một phòng.
Chỉ là ngoài miệng thì ông hỏi, nhưng đường về vẫn nhịn lo lắng lẩm bẩm: "Sao thế nhỉ?"
Dù mới tiếp xúc tới nửa ngày, nhưng rõ ràng hai đó còn thiết như nữa.
Ngọc Bích tuy cũng , nhưng quan tâm như trưởng làng, chỉ : "Chẳng rõ ràng ? Họ cãi đấy. Vợ chồng nào mà chẳng cãi , sẽ lành thôi."
Trưởng làng nghĩ một lát gật đầu: "Cô cũng lý!"
Cả làng rộn ràng chuẩn bữa tối cho khách.
Còn Tiêu Đồ cũng cuối cùng trở về khi một khắp thôn từ đầu đến cuối từ cuối về đầu.
Vẻ mặt còn hưng phấn như lúc đầu, ngược còn xụ mặt xuống.
Khương Dư Dư : "Tìm cơ duyên của ?"
Lúc lao trong làng, Tiêu Đồ là cảm nhận cơ duyên của .
Tiêu Đồ cụp vai, lắc đầu: "Chưa."
Cơ duyên của ẩn giấu khá sâu.
Ban đầu còn nghĩ, khi trong thôn làng duyên với .
Kết quả một vòng mới nhớ , thôn làng đừng là duyên, đến thật còn chẳng ai.
Toàn là văn vật hóa hình.
Tiêu Đồ tìm thấy cơ duyên, nhớ tới cảm giác sắp đột phá đó nên trộm Chử Bắc Hạc, thỏ thẻ: "Anh Bắc Hạc, là vẫn là ..."
Chử Bắc Hạc lạnh nhạt , ánh mắt sâu thẳm khiến Tiêu Đồ vô thức ngậm miệng .
Chử Bắc Hạc , vẻ thấy bộ dạng đó chút tội nghiệp nên mở miệng : "Cơ duyên của ở chỗ ."
Tất nhiên cũng thể dùng ánh sáng vàng kim giúp hóa rồng, nhưng nếu dựa sức mạnh bên ngoài thì chỉ thể giúp hình rồng chứ thể thật sự trở thành rồng.
Điều đó những giúp mạnh lên mà còn khiến tu vi của chững mãi mãi.
Yêu linh trong thiên hạ đều tự lĩnh ngộ cơ duyên mới thể đột phá.
Giống như tộc Văn Nhân, tuy là hậu duệ của cửu vĩ hồ, nhưng thể từng bước đột phá để trở thành cửu vĩ thì cực kỳ hiếm.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.