Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 950
Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:39:22
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ngũ lôi chi tướng, khu lôi bôn vân, thiên phù thông hiện, đại bảo càn khôn..."
Tiếng chú vang lên, đỉnh núi nhanh chóng tụ từng tầng mây đen.
Dân làng núi đang lo lắng chờ lính cứu hỏa, thấy trời đột nhiên mây đen vần vũ thì mừng rỡ.
"Tốt quá ! Ông trời sắp cho mưa xuống ! Đám cháy chắc chắn lan nữa!"
Lại hỏi: "Hồi nãy con rồng nước gì đó ngăn lửa xuống núi ?"
"Anh nhầm hả? Khói mù mịt thế, lấy rồng nước?"
Dân làng tụ tập chân núi bàn tán xôn xao, bỗng quanh hỏi: "Bình thường chuyện gì trong làng cũng thấy Bão Sơn chạy tới chạy lui, hôm nay thấy ? Bão Sơn ?"
Mọi , ai cũng lắc đầu .
Họ rằng, từ khi đám cháy thực sự bùng lên, Bão Sơn chạy lên núi .
Lúc đầu là một tia sét khô rõ từ đ.á.n.h xuống, Bão Sơn đang ăn bánh đậu đỏ do của Ngưu Ngưu cho thì như linh cảm điều gì, vứt bánh lập tức chạy lên núi.
Nguyên nhân đám cháy trong núi cũng khác nhiều với suy đoán của Khương Dư Dư.
Tia sét khô đ.á.n.h trúng tấm biển gỗ mà Tiêu Đồ từng cắm giữa hai vợ chồng .
lúc hai họ vùi đất gần như kiệt sức thì sét đ.á.n.h cho bật khỏi đất.
Hai cố gắng bò khỏi hố. Dù hai ngày ăn uống, cơ thể yếu ớt, nhưng vẫn nhớ rõ chôn họ xuống hố định hai ngày sẽ báo cảnh sát bắt họ.
Hai dám nhì nhằng, vội bỏ chạy, nhưng liếc thấy tấm biển sét đ.á.n.h bắt lửa cháy, nghĩ đến những ngày vùi trong đất, đàn ông tức giận nên dứt khoát nhặt tấm biển cháy ném đống lá khô bên cạnh.
Đợi đống lá khô bắt lửa, phụ nữ cũng theo, nhặt cành cây đang cháy ném về phía lá khô khác.
Xong xuôi, hai mới dìu loạng choạng chạy .
Chỉ là họ chạy bao xa thì Tiêu Đồ bay tới. Thấy họ sững sờ, hừ lạnh một tiếng, quất đuôi thẳng về phía hai .
Khi Tiêu Đồ nhanh chóng giải quyết xong hai đó, bên phía Khương Dư Dư cũng kết thúc việc cầu mưa.
"... Giang Hà Hoài Tế, Ngũ Nhạc tuần du, thần long sắc lệnh, thỉnh thính ngã mệnh!"
Một tiếng sấm rền vang lên đỉnh đầu.
Toàn Tiêu Đồ như điện giật, lớp vảy giao bỗng nổ tung, khí tức của thần long quen thuộc xa lạ tụ đỉnh đầu.
Chẳng bao lâu, một giọt mưa như ngọc rơi xuống vảy của .
Ngay đó là cơn mưa như trút nước đổ xuống.
Ngọn lửa núi mưa lớn dập tắt, Tiêu Đồ cùng hai đất cũng mưa xối ướt sũng.
Tiêu Đồ chẳng thấy khó chịu chút nào.
Cơn mưa lớn xối xuống khiến từng chiếc vảy thoải mái đến mức giãn , cảm giác quen lạ khiến bay thẳng lên trời, lao cơn mưa, cảm nhận kỹ hơn khí tức thần long trong đó.
Nếu lúc Khương Dư Dư mặt ở đây, cô sẽ phát hiện quanh Tiêu Đồ đang tỏa một tầng linh quang bạc nhạt.
Linh quang bao phủ lấy , sợi tơ cơ duyên cũng mơ hồ kéo dài về một nơi nào đó...
Ngay lúc Tiêu Đồ định thuận theo bản tâm lao trong mưa lớn đột nhiên thấy một tiếng động khác trong cơn mưa, vang lên từ trong núi.
Không giọng của đôi vợ chồng , mà là giọng của một con khác.
Một tiếng rên rỉ khó chịu.
Tiêu Đồ do dự giữa cảm ứng sức mạnh thần long và việc cứu một thoáng, cuối cùng c.ắ.n răng, lao nhanh về phía phát âm thanh.
Thân giao bạc dài, linh hoạt xuyên qua rừng rậm, chẳng mấy chốc phát hiện một bóng cây gãy đè trong góc đám cháy.
Tiêu Đồ chút do dự lao tới.
Chiếc đuôi vương nước mưa quét qua, dập tắt những tàn lửa quanh đó.
Cậu móc vuốt một cái, kéo đè và đặt lên lưng .
Đó chính là Bão Sơn, từng chạm mặt một .
Bão Sơn úp sấp lưng , rời khỏi khu vực nguy hiểm. Mưa xối trôi khuôn mặt khói hun đen. Khi rõ vật đang cưỡi, Bão Sơn hề tỏ sợ hãi, ngược còn nở nụ ngốc nghếch.
Ngón tay Bão Sơn vuốt lên lớp vảy mượt mà của con giao , Bão Sơn khàn giọng : "Là bé rồng nhỏ đây mà..."
Tiêu Đồ vốn đang chuyên chú định mang khỏi núi bằng tốc độ nhanh nhất thì chợt thấy câu . Toàn như điện giật, bỗng rùng mạnh một cái.
Vảy bạc nứt nữa. Tiêu Đồ như nhận điều gì nên vội đầu, run giọng hỏi lưng: "Anh là gì?"
Bão Sơn ngẩng đầu đối diện đôi mắt giao trong mưa, ánh mắt vô cùng thuần khiết, lặp một cách nghiêm túc: "Là chú rồng nhỏ đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-950.html.]
Khoảnh khắc đó ai thấy sợi cơ duyên Tiêu Đồ kết nối với Bão Sơn lưng từ bao giờ .
Cơ duyên định. Cậu gặp nước, hóa rồng.
Cơn mưa lớn xối xả trút xuống, rửa sạch lớp vảy bạc giao, x.é to.ạc làn sương quanh .
Ngay giây tiếp theo, một vòng sáng bạc hiện lên trong làn sương.
Khi hai chữ "rồng nhỏ" vang lên bên tai, Tiêu Đồ cảm nhận một luồng sức mạnh kỳ lạ từ huyết mạch đang dần thức tỉnh trong cơ thể.
Từng mảng vảy giao bắt đầu phát sáng.
Ánh sáng linh lực lan từ đuôi lên , bao bọc lấy cơ thể của .
Khoảnh khắc , Tiêu Đồ như bừng tỉnh.
Cơ thể bất động giữa trung, mặc cho mưa lớn liên tục trút xuống, bản rơi trạng thái trống rỗng. Trong khoảnh khắc , mắt, bên tai, ... tất cả với Tiêu Đồ đều là một trắng tĩnh lặng.
Cho đến khi giọng cao vút của Khương Dư Dư vang lên, như xé toang cơn mưa xối xả, vang dội bên tai ...
"Tiêu Đồ! Tránh lôi kiếp mau!"
Sau tiếng nhắc , Tiêu Đồ thấy một tiếng sấm nổ vang đỉnh đầu.
Cậu ngẩng đầu, thấy bầu trời mây đen dày đặc bao phủ từ bao giờ .
Mây đen che kín đỉnh núi, đè nặng xuống như nuốt chửng lấy .
Cậu kịp phản ứng thì tiếng sấm rền, một tia sét đỏ đ.á.n.h thẳng xuống.
Lôi hỏa đỏ sắc bén như hủy diệt thứ, mang theo luồng khí tức quen thuộc khiến cứng đờ.
Tiêu Đồ nhớ rõ, đó là... khí tức của Thiên Đạo.
Chính là thiên lôi từng đ.á.n.h tan .
Mắt Tiêu Đồ lập tức đỏ lên.
Ánh đỏ đó ánh sét như bùng cháy thành ngọn lửa.
Tiêu Đồ thể né tránh, nhưng đúng lúc đó, chợt nhớ đến Bão Sơn vẫn đang lưng.
, kịp nữa .
Lôi kiếp giáng xuống, thể c.h.ế.t ngay, nhưng hữu duyên với chắc chắn thể sống sót.
Nghĩ thế, Tiêu Đồ nghiến răng, dùng quấn lấy Bão Sơn, bao bọc trong.
Cậu dùng thể để bảo vệ con mang cơ duyên cho .
ngay khoảnh khắc lôi kiếp đỏ rực sắp đ.á.n.h xuống .
Tiêu Đồ thấy giọng Khương Dư Dư nữa...
"Thiên địa lôi hỏa!"
Chỉ thấy một tia lôi hỏa mang theo yêu lực từ phía Khương Dư Dư bay , đ.â.m thẳng tia lôi kiếp đang giáng xuống Tiêu Đồ.
Ầm!
Hai đạo hỏa lôi va chạm ngay đầu, cách Tiêu Đồ đầy ba mét, nổ tung như pháo hoa.
Tia lửa từ vụ nổ văng tứ phía.
Khu rừng vốn tắt lửa do mưa lớn nay bùng cháy khắp nơi.
Ngọn lửa chứa sức mạnh Thiên Đạo dễ dàng dập tắt bởi mưa.
Dân làng núi vốn an tâm vì cơn mưa thì giờ đây kinh hãi khi thấy một tia lôi hỏa nổ tung giữa sườn núi, đồng thời lửa bốc lên ở nhiều nơi cùng lúc.
Khương Dư Dư cũng nhận tình hình, thấy lo, cứ do dự mãi giữa việc dập lửa và giúp Tiêu Đồ vượt qua lôi kiếp.
Chưa kịp quyết định, bên tai cô chợt vang lên giọng của Chử Bắc Hạc: "Đừng lo chuyện cháy núi, hãy tập trung điều em ."
Khương Dư Dư đầu thì thấy bên cạnh lóe lên ánh sáng vàng kim. Đồng thời, bộ nhân viên Cục An ninh Đặc biệt, ngoại trừ trông coi cổ vật là Văn Nhân Thích Thích, đều rời khỏi thôn làng.
Họ cưỡi gió, băng rừng, nhanh chóng đến các điểm cháy.
"Ngã triệu thủy thần, bích sinh vũ. Cơ báo khởi, kháng giao vũ..."
"Chú đan điền trung, thốn doanh hải chử. Hạn bạt hình, ngũ lôi thần vũ. Cấp cấp như luật lệnh!"
"Ngũ tinh khởi đình, lung cư khảm sở. Bá hám thủy... Ngũ lôi thần vũ, cấp cấp như luật lệnh!"