Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 963
Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:39:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuy trong lòng nghĩ , nhưng ngoài mặt Tiêu Đồ hề sợ. Cậu là đầu tiên xông , hét lớn: "Hồ ly ở đây ? Mau giao Khương Hoài đây cho chúng !"
Ngay câu , một cụm lửa hồ ly lập tức bay đến tấn công, Tiêu Đồ theo phản xạ lùi một bước, nhưng nghĩ ... ừm, bây giờ là rồng cơ mà!
Lùi gì chứ?
Dừng chân, Tiêu Đồ nhanh chóng khua tay, một tấm chắn bằng nước hình thành mặt, chặn lửa hồ ly xong, một cột nước từ tấm chắn phóng về phía đối diện.
"Ào ào".
Cột nước rơi xuống.
Người tay trong cổng là hai thanh niên gần như giống hệt , sắc mặt nghiêm nghị, Tiêu Đồ quát lớn: "Đây là chỗ của của tộc Văn Nhân, ai dám tự tiện xông ?"
Lời còn dứt thì họ thấy Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc bước từ lỗ hổng cửa.
Hai nhanh chóng cảm nhận khí tức quen thuộc của đồng tộc, sáu chiếc đuôi lưng Khương Dư Dư, đồng t.ử lập tức co .
Lục vĩ...
Lại là một yêu hồ nhỏ tuổi như .
Còn giỏi hơn cả thiên tài một trong tộc hiện giờ Văn Nhân Bách Tuyết.
Hơn nữa, huyết mạch vẻ thuần...
Là một bán yêu.
Là bán yêu, nhưng yêu lực mạnh mẽ, phù hợp với điều kiện ...
"Cô là Khương Dư Dư!"
Một trong đó như c.h.é.m đinh chặt sắt.
Khương Dư Dư trả lời, chỉ đó, hỏi: "Khương Hoài ?"
Người đáp, phía xuất hiện bốn cái đuôi, đuôi tụ những quả cầu lửa hồ ly lớn, bất ngờ phóng thẳng về phía Khương Dư Dư.
Chử Bắc Hạc giơ tay định mở kết giới ánh sáng vàng kim, giây như cảm nhận điều gì.
Anh cúi xuống, thấy chân dường như một pháp trận phát sáng.
Sau đó, một khí tức cùng với một bóng quen thuộc bất ngờ hiện mặt hai , đối diện với lửa hồ ly, chút do dự vung đuôi .
Ba chiếc đuôi hồ ly xù tung mạnh mẽ đ.á.n.h quả cầu lửa, đồng thời hai tay kết ấn, miệng niệm chú: "Hỏa."
Quả cầu lửa ban đầu đ.á.n.h bật lập tức một ngọn lửa khác bao bọc, bùng lên gấp đôi, mạnh mẽ ném ngược về phía hai .
Khương Dư Dư bóng lưng quen thuộc mặt, đôi con ngươi co rút, mở miệng, giọng đầy kinh ngạc: "Mẹ!"
Bóng nhếch nhác đầu , đúng là Văn Nhân Thích Thích.
Bà nở nụ dịu dàng với Khương Dư Dư, nhẹ nhàng : "Mẹ đến , Dư Dư đừng sợ."
Chúng cùng đưa con về nhà.
Đôi mắt của Khương Dư Dư khẽ run lên.
Cô ngờ gặp Văn Nhân Thích Thích ở đây.
Rõ ràng... lúc cô liên lạc với , bà vẫn còn ở nước ngoài.
Bà trở về bằng cách nào?
Ánh mắt của Khương Dư Dư dừng ở pháp trận chân Văn Nhân Thích Thích đang dần biến mất, hoa văn vẻ kỳ lạ, giống bất kỳ pháp trận nào bà từng dạy cô.
Như sự khó hiểu trong mắt cô, Văn Nhân Thích Thích chỉ : "Cái ... tộc Văn Nhân một loại huyết mạch thuật, chỉ cần rời khỏi tam giới thì đều thể dùng thuật pháp để lập tức trở về tộc địa."
Vốn dĩ đây là đường lui khi gặp nguy hiểm mà tộc Văn Nhân để cho tộc nhân, nhưng Văn Nhân Thích Thích luôn xem nó như cổng dịch chuyển cố định trong game.
Chỉ là mỗi mới như sẽ khiến yêu thể tổn hao ít nhiều...
Văn Nhân Thích Thích vẫy đuôi, cố gắng giấu ba chiếc đuôi rụng kha khá lông.
Ánh mắt Khương Dư Dư lóe lên vẻ đau lòng, nhưng cô cũng hiểu vị trí của Khương Hoài trong lòng quan trọng, Văn Nhân Thích Thích sẽ để cô một đến tộc địa Văn Nhân để đòi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-963.html.]
Không khuyên can thêm, Khương Dư Dư chỉ : "Trên trai sợi dây đỏ mang yêu khí của Văn Nhân Mộc Nhã, khí tức cho thấy đang ở bên trong."
Văn Nhân Thích Thích gật đầu, hai ngăn cản họ, ánh mắt thoáng hiện vẻ lạnh lùng.
Hai tuy quả cầu lửa mà Văn Nhân Thích Thích đ.á.n.h trả đ.á.n.h trúng, nhưng quần áo và tóc đều dấu vết cháy xém, giờ trông phần nhếch nhác.
Vẻ mặt họ đầy hổ và phẫn nộ.
Không chỉ vì họ là hồ ly bốn đuôi mà một kẻ ba đuôi như bà thương, mà còn vì khi đ.á.n.h trả cầu lửa, bà thản nhiên chuyện với con gái, để họ mắt!
"Văn Nhân Thích Thích! Bà dám dẫn xông tộc địa ? Không sợ tộc trưởng chuyện ..."
Văn Nhân Thích Thích lạnh lùng họ, cắt ngang luôn những lời vô nghĩa: " đến để đưa con trai . Ai dám ngăn, đừng trách khách sáo."
Vừa dứt lời, trong tay bà xuất hiện một lá bùa gọi sét đang dần phát sáng linh quang.
Thấy , Khương Dư Dư cũng bước lên một bước, cạnh với , trong tay cũng xuất hiện một lá bùa gọi sét.
Hai đối diện lập tức giận dữ, yêu khí bùng phát, cùng lúc đó, thêm vài bóng dáng tộc nhân nhanh chóng xuất hiện từ bên trong.
Trong tiền viện, mái hiên, nóc nhà, mười mấy họ Văn Nhân đều chằm chằm mấy kẻ xông .
Tiêu Đồ từ khi nào lui về phía Khương Dư Dư. khi thế trận mắt, hoảng sợ.
Cậu cẩn thận qua đám yêu hồ mặt, nhỏ giọng : "Nóc nhà bên trái hai tên, chắc xử ."
Dù vảy rồng còn trầy xước, Tiêu Đồ dùng bộ dạng gặp khác nếu cần thiết, nhưng nếu cần đ.á.n.h thì chẳng thể để tâm tới mấy chuyện đó nữa.
Văn Nhân Thích Thích bất ngờ Tiêu Đồ, đó : "Vậy lo nửa còn ."
Khương Dư Dư yêu lực của Văn Nhân Thích Thích tổn hao, gánh một nửa phần gượng ép, nhưng nghĩ , cô phản bác, chỉ sang Chử Bắc Hạc bên cạnh: "Anh giúp em bảo vệ em, ?"
Cô giao an của cho , chỉ tin mà thôi.
Chử Bắc Hạc , im lặng một lúc gật đầu đồng ý.
Dù trong lòng nghĩ, chuyện cũng cần rắc rối thế .
Tiếng của nhóm Khương Dư Dư tuy lớn, nhưng yêu tộc ngũ giác nhạy bén, dù nhỏ đến , tộc nhân mặt cũng rõ ràng.
Yêu lực quanh đám lập tức lan tỏa, ánh mắt con Văn Nhân Thích Thích đầy sự thù địch.
Ai cũng Văn Nhân Thích Thích và con gái thiên phú cao, nhưng dù cao đến , mặt nhiều tộc nhân thế mà còn dám lớn lối, rõ ràng là coi họ gì.
Hôm nay, tộc Văn Nhân nhất định cho họ một bài học nhớ đời.
Khi song phương sắp giao chiến, một tộc nhân đột nhiên hành động , đuôi hồ ly đập đất, cả nhảy vọt lên, lòng bàn tay hóa thành vuốt độc, nhằm thẳng phía Văn Nhân Thích Thích mà lao tới.
kịp chạm bà, ngay khoảnh khắc tên lao lên trung, tất cả , kể cả Khương Dư Dư, đều cảm nhận một luồng yêu khí đầy áp lực bao trùm.
Giây tiếp theo, một chiếc đuôi hồ ly dài từ lao tới với tốc độ kinh , cuốn lấy tộc nhân đang bay giữa , nâng lên, chút do dự ném mạnh xuống đất.
"Rầm" một tiếng!
Mặt đất tộc nhân vỡ nát, cả đập mạnh đến mức bật ngược lên nữa.
Tộc nhân khẽ rên một tiếng, tuy mất ý thức nhưng rõ ràng thể dậy nổi.
Biến cố bất ngờ chỉ khiến những tộc nhân định tay hoảng sợ mà còn khiến đôi mắt Khương Dư Dư run lên.
Cô theo bản năng về phía luồng yêu khí .
Ở cánh cổng lưng đám tộc nhân một bóng chậm rãi bước .
Ngay khoảnh khắc thấy rõ tới, những tộc nhân còn đang giương cung bạt kiếm lập tức thu khí thế, lùi sang hai bên.
Văn Nhân Cửu Tiêu bước , đến mặt hai , ánh mắt nghiêm túc, vẻ bó tay và đau đầu.
Sau đó, ánh mắt ông dừng ở ba cái đuôi lưa thưa của Văn Nhân Thích Thích, nhíu mày: "Em quá hồ đồ ."