Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 966
Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:39:38
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cho dù con trai thức tỉnh huyết mạch yêu tộc thì ? Nó chút nghĩa vụ gì với tộc Văn Nhân cả. là nó, sự cho phép của mà các tự ý khiến nó thức tỉnh huyết mạch, theo luật pháp loài thì thể kiện các !"
Văn Nhân Thích Thích tức giận mắng mỏ kiêng nể khiến sắc mặt các trưởng lão vốn kính trọng đều trở nên khó coi.
Một bán yêu đến hai trăm tuổi mà dám chỉ mặt họ mà mắng là "mấy lão già"...
Một trưởng lão trong đó lạnh mặt, yêu khí tỏa , đuôi hồ ly sắc bén phía chút kiêng nể mà lao thẳng về phía Văn Nhân Thích Thích.
Khương Dư Dư thấy thì định hành động, nhưng mắt lập tức lóe lên, giây , cô thấy một tiếng rên đau đớn.
Chỉ trong chớp mắt, chiếc đuôi tấn công của trưởng lão một chiếc đuôi khác xuyên thủng, ghim chặt xuống nền đá cẩm thạch.
Mặt đất nứt vỡ.
Văn Nhân Bạch Y cao đối mặt với trưởng lão, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như cũ, chỉ lạnh nhạt ông , thậm chí còn mỉm nhẹ: "Cho dù Thích Thích sai thì cũng để như dạy bảo. Ngay mặt mà dám tay với con gái , trưởng lão, ông thật sự coi gì ?"
Khí tức yêu tộc của Hồ Vương kèm theo áp lực nặng nề đè nặng xuống, chỉ nhằm các trưởng lão mặt mà còn nhằm cả Văn Nhân Thích Thích và Khương Dư Dư.
Cũng chính khoảnh khắc , Khương Dư Dư mới thực sự cảm nhận sức mạnh yêu lực của "bà ngoại" .
Đó là một tồn tại còn mạnh hơn cả Văn Nhân Cửu Tiêu.
Cô chỉ mới sáu đuôi, chắc chắn thể nào chống nổi.
Khương Dư Dư đang ghế chủ vị.
Cô thấy rõ là đối phương đang cảnh cáo.
"Bà ngoại" chỉ cảnh cáo các trưởng lão mà còn cảnh cáo cả cô và cô. ...
Trưởng lão một chiếc đuôi ghim xuống sàn đá, sắc mặt méo mó, nhưng khi đối mặt với Văn Nhân Bạch Y thì thể thêm một lời.
Không chỉ là ông , các trưởng lão khác lúc cũng dám lên tiếng.
Họ thể dùng danh nghĩa tộc Văn Nhân để yêu cầu Hồ Vương Văn Nhân Bạch Y thực hiện nghĩa vụ, nhưng nếu vượt quá giới hạn thì cũng sẽ trở mặt.
Y như con gái của bà .
Văn Nhân Bạch Y thấy điều mới thu chiếc đuôi, đầu đuôi nhẹ hất một cái, hất sạch m.á.u dính đó.
Sau đó bà về phía Văn Nhân Thích Thích, giọng lạnh nhạt: "Cả con cũng , nếu đàm phán thì thể đàm phán, đừng lấy lý do trẻ tuổi mè nheo lẩn tránh với trưởng lão."
Ngữ điệu bà nghiêm túc đến mức khiến mấy trưởng lão bên cạnh mà suýt hộc máu.
Bà gọi cái sự mắng thẳng mặt họ là mè nheo lẩn tránh?
Rõ ràng là Văn Nhân Thích Thích chỉ trích họ thẳng mặt mà!
Suy cho cùng thì cũng vì Văn Nhân Thích Thích là con của Hồ Vương nên mới thể ngang ngược như . Nếu theo ý tộc, chuyện họ thậm chí cần thông báo cho Văn Nhân Thích Thích.
Cho dù bà phản kháng thì cũng chẳng đổi gì.
Dùng vật chứa để triệu hồi Thập Vĩ Thiên Hồ, chuyện họ nhất định .
Văn Nhân Thích Thích quan tâm lắm đến cách dùng từ của Văn Nhân Bạch Y, bà chỉ đỏ mắt bà , hỏi ngược : "Nói cái gì? Nói xem các định đối xử với con trai con thế nào ? Chuyện từ đầu gì để bàn hết, nếu các trả Khương Hoài thì con chỉ còn cách cướp."
Nói đến đây, Văn Nhân Thích Thích bỗng dừng , ánh mắt dán chặt Văn Nhân Bạch Y, hỏi bà : "Nếu con thà c.h.ế.t cũng cướp con của con thì thưa , định g.i.ế.c con luôn ?"
Văn Nhân Bạch Y cứ thế lặng lẽ con gái. Một lúc , bà thở dài: "Không nào g.i.ế.c con ."
Ngay khi nghĩ Văn Nhân Bạch Y nhường bước thì bà chuyển ánh sang Khương Dư Dư bên cạnh, thản nhiên : "Ta sẽ g.i.ế.c con, nhưng đứa trẻ vẫn cách một lớp huyết thống, dám đảm bảo."
Giọng Văn Nhân Bạch Y khẽ, nhưng trong ánh mắt mang theo sát khí khiến cả Văn Nhân Thích Thích lẫn Khương Dư Dư đều thấy rợn da đầu.
Văn Nhân Cửu Tiêu bên cạnh khẽ nhíu mày, theo bản năng bước lên. ông nhấc chân thì ánh mắt Văn Nhân Bạch Y quét sang.
Văn Nhân Cửu Tiêu lập tức khựng , cố nhẫn nhịn, phản ứng thêm gì nữa.
Không ai nghĩ bà đang đùa.
Văn Nhân Thích Thích càng nghĩ . Bà hiểu rõ , bà là trái tim sắt đá vô cùng.
Dù bà sinh con với khác thì cũng chỉ để kéo dài huyết mạch.
Văn Nhân Cửu Tiêu rõ ràng là đứa con như thế, Văn Nhân Thích Thích thì còn tệ hơn.
Bà nào g.i.ế.c con vì bà thương yêu con gái.
Câu đó chỉ để nhắc nhở Văn Nhân Thích Thích rằng: Đừng dại dột gì để gián tiếp hại c.h.ế.t con gái .
Bà đang dùng mạng của con gái Dư Dư để ép bà từ bỏ đứa con trai.
Khoảnh khắc , Văn Nhân Thích Thích thực sự chút oán hận Văn Nhân Bạch Y.
Hận bà rõ ràng yêu thương nhưng vẫn sinh .
Hận bà chút thương xót nào với cháu .
Văn Nhân Thích Thích càng hận bản hơn. Rõ ràng là thế nào, mà bà vẫn mơ mộng dựa một bản để bảo vệ cả hai đứa con.
Lẽ bà nên phản kháng...
Bà nên mơ tưởng cái gọi là gia đình, chồng và con cái.
Lẽ ... bà nên sống cô độc đến cuối đời.
Văn Nhân Thích Thích yếu đuối, nhưng Văn Nhân Bạch Y luôn thể dễ dàng đ.á.n.h tan tất cả phòng của bà.
Giống như lúc , bà suy sụp, bối rối .
Khương Dư Dư thấy Văn Nhân Thích Thích vì lời của Văn Nhân Bạch Y mà d.a.o động thì thầm thở dài. cô cũng hiểu, ruột dùng chính con gái để uy hiếp, hẳn là cô đang đau khổ vô cùng.
Đổi là ai khác, lẽ Văn Nhân Thích Thích như .
Chỉ vì đó là Văn Nhân Bạch Y.
chắc quên, con gái cũng một sự tồn tại thể dễ dàng xóa bỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-966.html.]
"Mẹ , bà sẽ g.i.ế.c con ."
Khương Dư Dư một câu, giọng điệu bình tĩnh, một nữa xoa dịu sự đấu tranh trong lòng Văn Nhân Thích Thích.
Cô : "Mặc dù con chỉ một phần tư huyết mạch yêu tộc, nhưng thiên phú là cao nhất trong thế hệ trẻ của tộc Văn Nhân. Chỉ cần cho con thời gian, con thể trở nên mạnh hơn, dù là bà các trưởng lão ở đây thì cũng ai g.i.ế.c một như con."
Câu để trấn an , là phép thử phản ứng của Văn Nhân Bạch Y và các trưởng lão.
Thấy bọn họ biểu hiện coi thường phản bác, cô đoán đúng.
"Ngay từ đầu, các cũng định nhằm Khương Hoài. Người mà ban đầu các dùng vật chứa cho Thập Vĩ Thiên Hồ là , đúng ?"
Khương Dư Dư Văn Nhân Cửu Tiêu, thấy ông cụp mắt thì tiếp tục: " vì tốc độ khống chế yêu lực của vượt ngoài dự đoán, các thử một khả năng khác nên bỏ mà chuyển sang nhắm trai . Nếu may mắn, các thậm chí còn thể bồi dưỡng hai con Thập Vĩ Thiên Hồ."
Nói đến đây, cô giơ hai ngón tay dấu "hai".
Dù việc dùng vật chứa để cưỡng chế triệu hồi dòng m.á.u tổ tiên và bồi dưỡng Thập Vĩ Thiên Hồ cũng giống với việc tu luyện tự nhiên.
Dùng vật chứa là việc cưỡng chế trái với thiên mệnh, còn tu thành là kẻ thiên mệnh lựa chọn.
Vì đ.á.n.h mất một cơ hội sinh trời chọn, họ mới quyết định cả hai đường, dù một cái thất bại thì vẫn còn cái còn .
Đó chẳng là lam ?
Khương Dư Dư đổi giọng, : ", quá tham lam thì kết quả thường là chẳng nhận gì cả."
Cái gì cũng thì rốt cuộc sẽ chẳng giữ gì.
Lúc Văn Nhân Bạch Y mới thực sự thẳng cô, trong mắt vẻ hứng thú: "Vậy nên, bây giờ cô đang ngược uy h.i.ế.p ? Cô nghĩ sẽ e ngại mà để các mang trai cô ?"
Nghe , Khương Dư Dư chỉ lắc đầu: "Bà sẽ thế."
Hành động chủ động tay và cố tình tạo áp lực của Văn Nhân Bạch Y chính là để cho cô cảm nhận sức mạnh của bà .
Văn Nhân Bạch Y đang với cô rằng, cô Văn Nhân Thích Thích đừng hòng cướp thành công.
Dù hôm nay họ thật sự đưa thì chỉ cần tộc Văn Nhân từ bỏ, trong tương lai, Khương Hoài vẫn sẽ liên tục gặp nguy hiểm.
Muốn đưa một cách đường hoàng từ tay tộc Văn Nhân, chỉ một cách...
Cho họ điều họ .
Khương Dư Dư đến đây thì dường như hạ quyết tâm. Cô giơ một tay nhẹ đặt lên n.g.ự.c , : "Huyết mạch trong Hoài phong ấn nhiều năm. Dù thức tỉnh thì cũng thể trở thành vật chứa chỉnh. Các cần tốn công sức nữa."
"Vậy điều kiện trao đổi là: thể trở thành vật chứa cho Thập Vĩ Thiên Hồ ."
"Dư Dư!"
Văn Nhân Thích Thích ban đầu chỉ im lặng lắng cô , cho đến khi đến câu cuối cùng thì thể kiềm chế nữa, gắt lên: "Mẹ cho phép!"
Khương Dư Dư bà, ánh mắt nay từng bình tĩnh đến : "Mẹ, đây là cách giải quyết nhất hiện tại."
Dùng cô để đổi lấy Khương Hoài, đối với Văn Nhân Thích Thích và cả Khương Hoài sẽ đều là cách nhất.
Đây cũng là điều Khương Dư Dư nghĩ đường tới đây.
Nếu như cô và vẫn đủ sức chống bộ gia tộc Văn Nhân thì ít nhất, cô thể dùng điều kiện để giành lấy chút thời gian cho bản .
"Con là phù hợp hơn Hoài." Khương Dư Dư .
Văn Nhân Bạch Y lặng lẽ cô gái mặt. Đây là con của Thích Thích, ở góc độ nào đó thì nó cũng là thế hệ của bà .
Nghe quyết định của cô, bà bất ngờ, nhưng cũng quá ngạc nhiên.
Chỉ thể , con bé thực sự giống bà .
Giống hơn cả nó.
chỉ giống thôi thì liệu đủ?
Bà Khương Dư Dư một lúc lâu mới chậm rãi hỏi: "Cô định chứng minh rằng cô phù hợp hơn nó thế nào?"
Khương Dư Dư trả lời, chỉ để yêu lực quanh cô lan tỏa.
Mọi thấy sáu chiếc đuôi hồ ly trắng muốt bung từ lưng cô kèm theo yêu khí nồng đậm.
Ánh mắt các trưởng lão đều đầy vẻ kinh ngạc.
Dù đó từng đến biểu hiện của cô ở Học viện Yêu lập, nhưng tận mắt chứng kiến vẫn khiến họ thán phục thiên phú của cô.
Cô bé mới chỉ thức tỉnh yêu lực đầy một năm đúng ?
Sáu đuôi... còn nhiều hơn cả Bách Tuyết một đuôi.
Huống hồ Khương Dư Dư còn là bán yêu của bán yêu, nhưng yêu khí còn tinh thuần hơn cả huyết mạch yêu tộc chính gốc.
Đây chỉ đơn thuần là thiên phú.
Tuy nhiên, thứ Khương Dư Dư thể hiện còn vượt xa thế nữa.
Ngoài yêu lực tỏa từ sáu đuôi, thêm một luồng yêu lực màu đỏ khác quấn quanh lưng cô.
Đó là yêu khí từ xác yêu quái rắn, chính xác hơn là yêu lực từ một mảnh yêu hồn của rắn chín đầu Tương Liễu.
Hai dòng yêu lực cùng lúc hiện , Khương Dư Dư tập trung niệm quyết.
Ngay đó, một luồng yêu khí đỏ kèm theo ngọn lửa bao quanh lấy cơ thể cô, trong ngọn lửa đỏ rực rõ ràng ... sức mạnh Phượng Hoàng.
Lúc chỉ các trưởng lão, đến cả Văn Nhân Bạch Y và Văn Nhân Cửu Tiêu cũng đều sững sờ.
Trong cơ thể một yêu quái thể chứa đựng ba luồng sức mạnh khác .
Đây là điều mà đến cả Văn Nhân Bạch Y cũng .